Dặm Xanh

Dặm Xanh

Tác giả: Stephen King
Số chương: 41
Lượt xem: 5250

Đọc sách Dặm Xanh

Câu chuyện xảy ra vào năm 1932, khi nhà tù của bang vẫn nằm tại Cold Mountain. Và cả chiếc ghế điện cũng ở đó luôn, tất nhiên rồi.

Đó là năm John Coffey, gã da đen có thân hình của một người khổng lồ và trí óc của một đứa trẻ, bị kết án tử hình vì tội cưỡng bức và sát hại hai cô bé da trắng. Nhưng liệu đó có phải là sự thật? Có phải John Coffey thực sự là ác quỷ đội lốt người, hay gã là một điều hoàn toàn ngược lại?

Tại điểm dừng chân cuối cùng trước khi bước lên đoạn đầu đài này, nơi tồn tại những sự đối lập thiện ác như thiên đường với địa ngục, sẽ có những phép màu xảy ra, những tội ác bị trừng phạt, những bí mật được hé lộ và cả những đức tin được tìm thấy...

Dặm xanh giúp chúng ta thấy được hiện thực về địa ngục nơi trần thế và các vị tử thần vốn chỉ xuất hiện trong thần thoại.

Một số trích đoạn hay

- John cũng đã cứu sống tôi, để rồi nhiều năm sau, khi đứng dưới cơn mưa xối xả ở Alabama và tìm kiếm một con người không hề tồn tại qua những cái bóng trong đường hầm, giữa đống hành lý ngổn ngang và những thi thể nát bấy, tôi đã học được một điều kinh khủng: đôi khi chẳng có bất cứ sự khác biệt nào giữa được cứu rỗi và bị nguyền rủa.

- Thời gian cuốn trôi tất cả, bất kể chúng ta có muốn hay không. Thời gian cuốn trôi tất cả, thời gian bẻ vụn mọi thứ, để rồi sau cùng chỉ còn lại bóng tối. Đôi khi chúng ta tìm thấy nhau trong bóng tối, để rồi đôi khi lại đánh mất nhau thêm lần nữa. Đó là tất cả những gì tôi biết.

- Tôi thực sự mệt mỏi với nỗi đau mà tôi có thể nghe thấy và cảm nhận rồi, sếp ạ. Tôi mệt mỏi vì phải bước trên con đường này, cô độc như một con chim cổ đỏ trong mưa. Không có bất cứ người bạn đồng hành nào hoặc ai đó nói cho tôi biết chúng tôi đến từ đâu hay đang đi tới đâu hay tại sao. Tôi mệt mỏi vì mọi người tệ bạc với nhau. Như thể trong đầu tôi có những mảnh kính vỡ. Tôi mệt mỏi với những lần mình muốn giúp đỡ nhưng không thể. Tôi mệt mỏi vì phải ở trong bóng tối. Hầu như lúc nào cũng đau đớn. Chúng quá nhiều. Nếu có thể kết thúc nó thì tôi sẽ làm. Nhưng tôi không thể.

Câu chuyện xảy ra vào năm 1932, khi nhà tù của bang vẫn nằm tại Cold Mountain. Và cả chiếc ghế điện cũng ở đó luôn, tất nhiên rồi.

Đó là năm John Coffey, gã da đen có thân hình của một người khổng lồ và trí óc của một đứa trẻ, bị kết án tử hình vì tội cưỡng bức và sát hại hai cô bé da trắng. Nhưng liệu đó có phải là sự thật? Có phải John Coffey thực sự là ác quỷ đội lốt người, hay gã là một điều hoàn toàn ngược lại?

Tại điểm dừng chân cuối cùng trước khi bước lên đoạn đầu đài này, nơi tồn tại những sự đối lập thiện ác như thiên đường với địa ngục, sẽ có những phép màu xảy ra, những tội ác bị trừng phạt, những bí mật được hé lộ và cả những đức tin được tìm thấy...

Dặm xanh giúp chúng ta thấy được hiện thực về địa ngục nơi trần thế và các vị tử thần vốn chỉ xuất hiện trong thần thoại.


SÁCH CÙNG CHUYÊN MỤC