Năm Sài Gòn là “năm con rồng nhỏ” bình thường hiền như miu miu, nhưng đụng trận đứa nào cũng có biệt tài riêng làm những kẻ ác kinh hồn.
Truyện “Năm Sài Gòn” kể về cuộc đời của Thúy, cô bé bụi đời Lolita Thuý từng được con nít mệnh danh là Nữ chúa mèo hoang xóm Đường Rầy đã xum họp với đại gia đình trước ngày ông Táo phương Đông cưỡi mây lên thiên đình báo cáo về cõi nhân gian đầy hỉ nộ ái ố.
Người có công lớn nhất trong việc đoàn tụ của gia đình Thuý là dưỡng phụ Tám Lục. Vị võ sư Thiếu Lâm vốn đã sống như một cái bóng trong ngày bé Thuý sinh ra thì sau 15 năm ông cố tình làm cho cái bóng của mình trở lên mờ nhạt hơn. Ngày động thổ xây dựng ngôi trường chăm sóc trẻ mồ côi mang tên Mơ Ước, ông đã vắng mặt cùng với Hoàng Lãng Tử.
Thuý bụi đời. 15 năm xa cách cô hiểu ngầm rằng mẹ mình chọn được một chỗ nương tựa mới, khi không có một ngày nuôi dưỡng cô. Xa mặt cách lòng là vậy chớ sao nữa.