Bà Vỹ Dạ khi ngồi riêng với chồng thường nói:
- Chúng ta có đứa con gái tuyệt vời như thế mà cả anh và em đều không biết. Suýt nữa tụi mình đã ly dị nhau lãng nhách nếu Thuyền Quyên và các người bạn hiệp sĩ của nó không kịp thời can thiệp. Con bé Quyên đúng là gạch nối của sự hạnh phúc.
Ông Đỗ Long ậm ừ:
- Chuyện đã qua rồi nhưng đến bây giờ anh vẫn còn hối hận, tại sao lúc đó anh có thể mù quáng chạy theo bóng sắc của cô nàng giáo phái lẳng lơ đó nhỉ. Ôi, con người khó mà thoát được sai lầm trong cuộc đời. Cám ơn em và con đã tha thứ cho anh.
- Ừm, anh và em phải cảm ơn cậu Sơn, cậu Hoàng, cậu Thạch, cô Thuý nữa kia. Không có những đứa trẻ ngoại hạng ấy hẳn lúc này công ty địa ốc mang tên anh đã bị phá sản.
- Em nói chí lý. Sau tai hoạ khủng khiếp đó, anh đã trấn tĩnh tinh thần để làm việc. Em biết không, công ty Đỗ Long hiện thời vốn điều lệ đã tăng gấp bội, hầu như mỗi tuần anh lại tiếp nhận thêm không ít cổ phần hùn. Anh đang dự kiến làm một cuốn phim quảng cáo về hoạt động của công ty trên truyền hinh để thu hút sự tín nhiệm của số đông người nghèo chưa có nhà cửa. Chúng ta sẽ bán nhà trả góp lâu dài cho họ.
- Hay lắm, đó là một suy nghĩ nhân bản. Anh xem có cần bàn với Thuyền Quyên không?
- Cần chứ. Anh đang tính sẽ quy tụ bọn nhóc tại nhà mình khi tiếp các vị khách đóng vai chính trong cuốn phim quảng cáo.
Bà Vỹ Dạ sửng sốt.
- Khách nào và bao giờ?
- Nay mai thôi em ạ. Chúng ta sẽ tiếp cặp vợ chồng nghệ sĩ Đoàn Phùng, Mi Mi và con trai nhỏ của họ. Khi ấy anh sẽ nhờ dến em, em phải thay mặt công ty Đỗ Long mới nhóm 5 Sài Gòn lại phòng khách liên hoan nhé.
Thấm thoát rồi ngày hẹn làm phim của ông Đỗ Long đã đến. Mới 7 giờ 30 tối, một chiếc xe hơi sang trong đã rúc vô khu vườn bông sứ và tắt máy trong sự chờ đời hân hoan của hai vợ chồng chủ nhân. Từ trên xe, đôi vợ chồng nghệ sĩ trai tài gái sắc bước xuống, lẽo đẽo theo sau họ là một chú nhóc chừng 7 tuổi mặt mũi khôi ngô luôn mồm lách chách trước món đồ chơi máy móc đắt tiền vung vẩy trên tay.
Chú nhóc khoanh tay dạ ran:
- Con kính chào bác Long, bác Dạ, dì Mười quản gia ạ.
Bà Vỹ Dạ trố mắt.
- Trời đất, sao cháu biết hết tên người lớn trong gia đình bác nhỉ?
Chú nhóc tỉnh bơ:
- Dạ, bố Phùng và mẹ Mi Mi đã dạy con trước rồi ạ.
Dì Mưòi quản gia vui vẻ hướng dẫn mọi người vào tiền sảnh. Trong không khí thân mật đó, không ai biết trên đường về biệt thự bông sứ, hai chiếc xe đạp của Bùi Thái Sơn và Đỗ Thị Thuyền Quyên đang ruổi vó rất tà tà.
Sơn Đại Ca cảm thấy không có gì phải ầm ĩ. Hắn “nể” Quyên lắm mới hộ tống cô bé về đến nhà chớ thâm tâm chẳng muốn tham gia vào chuyện nội bộ của gia đình Quyên, cho dù cuộc tiếp khách làm ăn có kèm theo tiểu yến liên hoan.
Chính vì nguyên nhân đó, khi hai đứa rẽ vào cổng Sơn vỗ nhẹ lên vai Quyên Tiểu Muội.
- Thuyền Quyên à, mình ở ngoài vườn coi xe cho ông tài tử Đoàn Phùng nghe.
- Sao kỳ cục vậy?
- Thì bạn đã quá hiểu tính tình của anh em trong nhóm, tụi mình quen sống hậu trường đâu thích chường mặt.
Cô bé hoàn toàn thông cảm với hắn:
- Cũng được, nhưng để mình vào phòng khách chào ba má đã.
- Cám ơn tiểu muội. Nhớ đừng tiết lộ mình đang ngồi trên băng ghế đá làm thơ con cóc nhé.
Quyên vừa biến mất trong tiền sảnh là một chú nhóc cỡ 7 tuổi xuất hiện. Chú nhỏ thật bụ bẫm, ăn mặc quý tộc vừa nhảy tưng tưng vừa cười hăng hắc với món đồ chơi Robot điện tử tối tân. Coi, thằng bé nhảy lò cò ra vườn với điệu bộ đầy khoái trá.
Sơn vẫy chú nhóc lia lịa:
- Cho anh chơi với, biết tháo ráp Robot không?
Chú nhóc cười nhe một cái răng sún làm duyên.
- Biết chớ. Mẹ em chỉ hết cho em rồi.
- MẸ em là ai?
- Là ca sĩ Mi Mi đó, mẹ hát hay ác, nhưng mẹ ít chịu mua đồ chơi.
- Vậy là ba mua phải không?
- Ừa, bố Phùng mua liền tù tì. Bố sợ em bị “mẹ mìn” bắt cóc lần nữa.
- Hả?
- “Mẹ mìn” là đàn ông đó. Ông ta có Robot đẹp dụ em đi theo, bố sợ quá mua thiệt nhiều Robot dụ em về nhà.
- TRời đất!
Trong lúc Sơn còn đang bàng hoàng thì Quyên và bốn người lớn bước ra. Trước mặt hắn là đôi vợ chồng nghệ sĩ lừng danh thường trình diễn công chúng trên màn ảnh nhỏ. Ông Đỗ Long bữa nay phong độ thấy rõ, ông đã chịu tập thể thao mỗi sáng nên phần bụng bắt đầu nhỏ đi nhường chỗ cho dáng dấp khoẻ mạnh của một nhà kình doanh lớn.
Ông Long cưòi lịch sự:
- Cháu Sơn đó hả, vậy mà con bé Quyên nó giấu chú. Mấy cô cậu Thuý, THạch, Hoàng đâu rồi.
Sơn Đại Ca lễ phép:
- Dạ các bạn cháu đều bị vướng vào các cuộc phiêu lưu khác. Chỉ còn cháu với Quyên thất nghiệp thôi.
- THì ra thế. Mời cháu vào tiền sảnh, chú vừa bàn xong một kịch bản phim truyền hình với diễn viên Đoàn Phùng và ca sĩ Mi Mi về chương trình quảng cáo cho công ty địa ốc.
Tại bộ sa lông trang nhã đặt nơi tiền sảnh, ông Đỗ Long nhìn quan khách gật gù:
- Mọi người biết nhau chưa, cậu bé đẹp trai cao lơn này là đại ca nhóm 5 Sài Gòn đấy. Còn…
Tài tử Đoàn Phùng giật mình:
- Quỷ thần ơi, tôi và bà xã có nghe vô số giai thoại về chiến công các bạn. Chú em này là Sơn Đại Ca đúng không, chẳng lẽ ái nữ của giám đốc Đỗ Long là… thôi đúng rồi là Đỗ Thị Thuyền Quyên tức Quyên Tiểu Muội, chà chà..
Ca sĩ Mi Mi sững sờ:
- Thật không ngờ có lần tôi và anh Phùng định sáng tác một bài nhạc dành cho nhóm 5 Sài Gòn.
Ca sĩ quay lại Đoàn Phùng nói nhỏ.
- Nè anh, ngồi đối diện với chúng ta là hai nhà điều tra khét tiếng đấy.
- ANh hiểu. Bộ em tính nhờ nhị vị thám tử trẻ tuổi giải quyết một chuyện đã qua.
- Thì có sao đâu. Dẫu gì chúng ta cũng đã mất của…
Sơn giả vờ lơ đãng ngó chú nhóc tì bảy tuổi đang thực tập thao tác với món đồ chơi điện tử nhưng kỳ thực lỗ tai hắn không bỏ sót một lời nào. Hẵn gãi đầu:
- Có phải vài năm trước quý tử của cô bị một gã mẹ mìn bắt cóc, đúng không ạ, và sau biến cố đó, đê kiềm chân chú nhóc, cô chú chẳng hề tiếc tiền sắm đồ chơi nhằm quản lỹ chặt chẽ thằng bé.
ÔNg Long và vợ há hốc miệng trong khi Đoàn Phùng lẫn Mi Mi cứng người. Phải một lúc lâu anh chàng diễn viên màn bạc mới mấp máy môi được:
- Cậu siêu hơn một thầy bói, à không, tôi muốn nhắc tới Sherlock Holmes. Hồi đó tôi đã tốn tới 8 cây vàng chuộc mạnh cho cháu Đoàn Dự.
- Tại sao chú không báo cảnh sát giăng bẫy?
- Không phải chúng tôi không tin ngành công an nhưng bức tối hậu thư của tên bắt cóc quả khủng khiếp: y bẻ vụn năm ngón tay của một con búp bê nhựa bỏ vào bao thư và cảnh cáo rằng con trai tôi sẽ chịu các cực hình man rợ như vậy nếu lực lượng công an biết cuộc tống tiền này.
- Xin chú kể tỉ mỉ hơn một chút.
- Đầu đuôi cũng tại vợ chồng tôi hơi khắc nghiệt, chúng tôi lo cho cháu Dự bị ảnh hưởng bởi nền văn mình cơ khí thực dụng nên cấm ngặt cháu chơi Robot dù đó là mơ ước của trẻ con. Không hiểu sao tên bắt cóc lại am tường điểu đó và bằng biện pháp tâm lý đã xách một hộp đồ chơi người máy vô trường mẫu giáo trước giờ chúng tôi đến đón cháu về.
Sơn trầm ngâm:
- Cách cư xử của cô chú đối với cu Dự rõ rang có vấn đề. Cô chú không thể làm ngơ khi thằng bé muốn gia nhập thế giới cổ tích đầy tưởng tượng con nít. Tên bắt cóc đã biết cách khai thác.
Hắn nhấn mạnh từng tiếng một:
- Chú còn nhớ hình dạng gã mẹ mìn không hả chú Phùng?
Đoàn Phùng ú ớ:
- Theo lời cô giáo lớp Lá kể thì y là một gã dung mạo quái dị, con mắt như có tà thuật thôi miên làm cô giáo không dám phản ứng. Gã thấp lùn như một đứa bé có râu.
Mi Mi bổ sung:
- Nhưng người đến nhân 8 cây vàng chuộc mạng là một ả đàn bà tiều tuỵ chớ không phải là gã. MẶt ả rỗ chằng rỗ chịt.
Sơn gật gù:
- Quá dễ hiểu, bọn chủ trưong bắt cóc bé Dự tống tiền gồm hai người. Thằng đàn ông dụ khị chú nhóc còn ả đàn bà trao đổi món hàng. Chìa khoá vấn để là ở người đàn bà này, vì sao mà chúng rành rẽ nội bộ gia đình cô chú đến thế, chúng rành đến biết cả sở thích của thằng nhóc. Phải chăng nhà chú Phùng có người làm nội tuyến?
Cô ca sĩ chớp hàng mi giả dài sọc:
- Hồi đó chúng tôi có một con nhỏ phụ việc tên là Liên “Điệu”. Con nhỏ chuyên ăn cắp vặt nên vợ chồng tôi đã cho nghỉ. Chẳng lẽ…
Cô mạn phép cho cháu hỏi câu này. Cô đuổi người ở trước hay là sau khi vụ bắt cóc xảy ra?
Trước ba tháng có vụ bắt cóc.
- VẬy là rõ. Vụ án có thể gút ở đây. Cô đầy tớ Liên Điệu đã trả thù cô nhà bằng cách cung câp thông tin về gia đình cô chú cho đồng bọn của ả. VÀ diễn biến sau đó thì mọi người đã nghe nãy giờ. Hừm.
Quyên Tiểu Muội hắng giọng khiến Sơn chưng hửng:
- Giả thuyết của mình trật hả Quyên?
-Không, nhưng có điều phải triển khai thêm. Theo mình vụ bắt cóc con tin hai năm trước đồng một tác giả với vụ bắt cóc bé Kiểu A Muối mới đây ở trường mẫu giáo Lưỡng Quảng.
- Chúng ta mới nghe Hoàng Lãng Tử nói sơ qua điện thoại?
- Tuy nhiên bao nhiêu đó cũng đủ. Hai vụ đều được bọn tội phạm sử dụng chiêu bài “đồ chơi điện tử” dụ khị trẻ em. Mình đang hình dung lúc đến nhận vàng của bác Hoa Đà A Man, mụ mặt rỗ kia sẽ chường mặt cho coi.
Bốn người lớn có cảm giác đất dưói chân sụp xuống.
Sơn Đại Ca tuyên bố:
- Bọn bắt cóc trẻ em sẽ sa lưới pháp luật. Hoặc các bạn cháu bắt chúng hoặc tự tay cháu bắt chúng. Bây giờ hai cô chú có thể yên tâm lái xe đưa bé Đoàn Dự về được rồi. Cuối cùng cô chú sẽ được cơ quan công lực mời đến nhận diên hung thủ.
Quyên cười nụ:
- Đại ca định đi lùng cô ả đầy tớ Liên Điệu sao?
- Thắc mắc làm chi hả Quyên. Sài Gòn về đêm tuy rộng nhưng cũng chật hẹp với một người đàn bà bất hảo.
Tiễn xong quý khách, vợ chồng ông Đỗ Long nhìn hai đứa trẻ trừng trừng. Ông chủ công ty địa ốc thở dài trước khi ngồi xuống ghế.
- Chất xám của hai đứa xứng đáng để ta đầu tư chiến lược. Nào hai đứa muốn gì?
Thuyền Quyên nghiêm sắc mặt:
- Muốn có sự sòng phẳng như Thuý Lolita bạn con ấy. Thưa ba má, con nghĩ rằng ba cần công bằng với người nghèo hơn là ký các hợp đồng kinh tế với người giàu. Cụ thể tụi con muốn có một nhà dưỡng lão cho người già hoặc một…
Cô bé sực nhớ đến “bà điên bí ẩn”. Cô tiếp tục yêu sách.
- Hoặc một dưỡng trí viện dành cho người mắc bịnh tâm thần, ba đồng ý chứ?
Đỗ Long cười ha hả mà khoé mắt long lanh. Giọng ông đầy xúc động:
- Ta vừa xây xong một con dưỡng trí viện bằng thu nhập hợp pháp của công ty. Sở dĩ ba chưa báo tin cho con gái vì ba còn kẹt các hợp đồng địa ốc. Con và nhóm 5 Sài Gòn sẽ ấn định ngày cắt băng khánh thánh dưỡng trí viện đó.
Sơn bàng hoàng. Hắn đâu dè hai đấng thân sinh ra Quyên có tinh thần “lá lành đùm lá rách” bất ngờ đến thế. Hắn cứ tưởng ông Long chỉ mê họp hành còn cô Vỹ Dạ chỉ khoái đến chùa chiền đình miếu.
Hắn thì thầm:
- Bạn bè cháu sẽ mừng lắm…
- Chú hiểu. Bây giờ cháu Sơn tính truye nã bọn bắt cóc sao?
- Ồ đó là bí mật muôn đời của những đứa trẻ, thưa cô chú.