Như chính cái nhan đề của cuốn sách, “Vô thường” là tập hợp những câu chuyện của bác sĩ Nguyễn Bảo Trung ghi chép lại trong sự nghiệp của mình khi hằng ngày chứng kiến những mảnh đời đang cheo leo giữa bờ vực sinh – tử.
“... Khi sinh ra, tay tôi nắm chặt. Khi chết đi tay tôi buông thõng. Từ nắm chặt đến buông thõng, một hành trình dài đầy nụ cười hạnh phúc và nước mắt đau thương..."
Sự sống của con người thật quá mong manh, tất cả đều là duyên số cuộc đời. Con người ta khi sinh ra hai bàn tay nắm chặt như hình ảnh con người quyết tâm, đầy ý chí để tồn tại trên cõi đời. Vậy mà khi chết đi, hai bàn tay người ta buông thõng như cách mà người ta bất lực trước số phận của mình.
Những câu chuyện nhỏ mà tác giả kể đều mang một vẻ chung là đượm buồn, câu chuyện khiến người ta phải lặng người đi để suy nghĩ về cuộc đời này. Suy nghĩ về thời gian qua mình đã sống như thế nào, giật mình với cách ứng xử của mình trước những thử thách của cuộc đời.
“... Tôi thấy lòng mình bỗng chật. Những gì trước đây tôi cho là đúng, bây giờ tôi đâm nghi ngờ. Những gì trước đây tôi luôn theo đuổi, giành giật để có, bây giờ thấy chẳng còn quan trọng nữa...”
Mãi cho đến khi đứng giữa bờ vực sinh từ, con người bắt đầu mới chợt nhận ra thứ gì là quan trọng, thứ gì là quý giá. Cuốn sách "Vô thường" không dày, chỉ ngắn bằng mấy câu chuyện ngắn của bác sĩ thôi nên bạn hãy một lần đọc để rồi chột dạ ra những gì mình làm có thật sự là quan trọng, là quý giá hay không.