Tuổi thơ mỗi người không phải ai cũng được trải qua một quãng thời gian đáng nhớ nhất của mỗi đời người, đôi khi nó khiến người ta ám ảnh khi phải hình dung lại khoảng khoảng thời gian đó.
Tiểu thuyết “Những dải trắng trên nền đen” là điển hình của tấn bi kịch đó, tác phẩm do tác giả nổi tiếng Ruben David Gonzalez Gallego sáng tác dưới dạng tập truyện ngắn. Cũng như chính cuộc đời Ruben đã làm đảo lộn mọi quan niệm thông thường về hạnh phúc. Một người có ất cả vẫn có thể bất hạnh, còn kẻ bị tước bỏ mọi điều lại là người hạnh phúc nhất. Anh đã chứng minh một chân lí giản dị và xưa cũ, rằng con người không chỉ là một mớ cơ bắp và thần kinh, con người có tâm hồn và tâm hồn có thể tồn tại ngoài thể xác ngay cả khi người ta còn sống.
“Những dải trắng trên nền đen” đã khiến độc giả phải thay đổi quan điểm của mình về những khía cạnh trước đây họ vẫn thường coi là hiển nhiên đã đúng. Những nhân vật thống khổ của Ruben đã làm được điều đó.