Tuy vậy dù cùng tuổi, cùng lớp nhưng Doãn Hàng luôn có vẻ là trưởng thành hơn cô nhiều. Cậu như là một học sinh xuất sắc, đẹp trai, học giỏi, gia đình khá giả vì thế đã không ít cô gái đã đem lòng thầm thương chộm nhớ cậu.
Trái lại với Doãn Hàng, nếu trên bảng xếp hạng cậu đứng đầu từ trên xuống thì Lâm Khả không rời đi chỗ nào hết ngoài vị trí số hai từ cuối lên. Cô là một cô bé ngốc đáng yêu, đáng mến. Một mặt cô rất khổ não vì điểm số của mình quá thấp, mặt khác lại không ngừng tán thưởng Doãn Hàng thật là giỏi. Thật ra thì đối với Lâm Khả, mọi thứ thuộc về cậu đều là hoàn hảo, đều là tốt cả. Và thích cậu là đều cô không thể chối cãi.
Nhưng cô tưởng Doãn Hàng chỉ đối với cô như một em gái trên danh nghĩa đều đó khiến cô khó lòng mà thổ lộ với cậu hơn. Nhưng cô đâu biết chính cậu cũng đã thầm thích cô gái nhỏ ngây ngô này từ lâu. Nếu không thích, cậu sẽ không chú ý tất cả những chi tiết nhỏ về cô như vậy. Nếu không thích cô, câu sao phải đi ghen với những chàng trai có ý với cô. Nếu không thích cô, cậu đã không nổi giận vào lễ hội thể thao năm ấy. Nếu không thích cô,.... cậu đã không làm nhiều chuyện vì cô như vậy...