“Cái gọi là duyên phận, chính là trong ngàn vạn người gặp được người cần gặp, trong ngàn vạn năm, giữa mênh mông hoang hoải vô tận của thời gian, không sớm một bước cũng không muộn một bước”.
Hữu Cảnh là người đứng đầu trong giới hắc đạo, ai ai cũng phải nể phục. Anh sở hữu ngoại hình hoàn mĩ nhưng tính cách lại lạnh nhạt đến mức đáng sợ. Anh thuộc mẫu người hành động nhiều hơn lời nói. Đặc biệt, anh rất ghét tiếp xúc với phụ nữ cũng như thấy họ đeo bám mình. Chỉ cho đến khi gặp được nữ chính, anh mới coi cô là người con gái duy nhất của mình.
Hai người lần đầu tiên gặp nhau tại một cây cầu ngăn cách giữa hai dòng sông thơ mộng. Nhưng khoảnh khắc lúc đó lại không thơ mộng là bao. Họ bắt đầu từ một mối quan hệ không mấy tốt lành đến nỗi không ai có thể nghĩ tới rằng hai người sẽ yêu nhau và cưới nhau. Có lẽ, đó đã là duyên trời định.