Anh chàng này cực ghét loài người, không chỉ do bản thân là thần chết nên vậy mà lúc nhỏ khi bị cha mình làm lạc, phải sống kiếp loài người thê thảm, bị bạo hành, mất hết tuổi thơ, bị lôi ra làm biết bao nhiêu thí nghiệm. Do vậy một phần tính cách hiện tại của anh cũng hình thành từ đó.
Khi tìm ra Chu Chúc, Kim Sân đã trao cho cô bé thực thể và phải nuôi nấng đến khi bé 8 tuổi. Đương nhiên, một người như Kim Sân sẽ chẳng định nuôi đứa trẻ loài người này. Là người có tiền trong tay, anh có thể thuê mấy bóng đen chăm sóc Chu Chúc một cách chu đáo. Nhưng ý định của Kim Sân hoàn toàn thất bại, đứa trẻ dường như vô cùng sợ những bóng đen kia, đành vậy trước là hái sinh mệnh, giờ quay lại bảo vệ chúng 3 năm nữa anh sẽ được quay lại với công việc của mình.
Nói đến Chu Chúc, cô bé là cả linh hồn của câu chuyện, là điểm sáng của toàn bộ sự vật, sự việc. Cô bé trong sáng, dễ thương và có chút ngốc nghếch làm cho một tử thần tim lạnh như băng Kim Sân dần sau cũng siêu lòng bằng những việc tưởng như rất vụt vặt: hái được trái cây trong vườn chạy vào phòng khách khoe ba ba, hay không vui khi ai đó nói xấu ba ba của mình và còn tranh cãi với họ rằng ba ba tốt nhường nào...