Từ một “đứa con hoang”, Mộ Dung Nghi một bước liền trở thành Cửu hoàng tử của vương triều Lan Phũ. Ngày đầu tiên đặt chân vào hoàng cung, y cứ ngỡ y và mẫu thân sẽ có được một cuộc sống hạnh phúc, viên mãn. Nhưng có lẽ, y đã lầm…
Ngày còn nhỏ, mẫu thân y đã từng nói: “Cung hoa điện ngọc, sâu như biển”. Ở thời điểm đó, y không rõ ý tứ câu nói ấy của mẫu thân là như thế nào, chỉ biết hoàng cung là một nơi thật đẹp, thật rộng, thật xa hoa và rực rỡ. Thế nhưng, y đã lầm lũi ngộ được một vài điều, y có một người cha nhưng không hẳn là cha, mẫu thân y có một phu quân nhưng cũng không hẳn là phu quân.
Từ ngày y nhập cung, y biết mình không phải là hoàng tử duy nhất ở đây. Trước sau y còn có rất nhiều huynh muội khác. Trong đó, có ba người mà cho đến rất nhiều năm về sau, ấn tượng sâu sắc của họ vẫn luôn in hằn trong tâm trí y. Một Tứ ca dịu dàng ôn nhu, một Lục ca lòng dạ xấu xa đáng sợ, một thập đệ đáng yêu đáng quý. Và tất thảy những người bọn họ đều khiến y hiểu được câu nói trước đó của mẫu thân.