Lý Lạc Hành căn bản không muốn thành hôn với đích nữ tiểu thư của phủ thừa tướng. Hắn nghe nói Lưu gia tiểu thư ấy nổi tiếng phóng đãng, hành động tùy hứng lại còn bừa bãi vô lễ không xem ai ra gì. Cũng bởi vậy mà hắn nhất quyết từ chối hôn sự này. Chỉ là, phận con cái vẫn phải nghe theo bậc cha mẹ. Hắn từ trước đến nay vẫn luôn được giáo dục cẩn thận, am hiểu phép tắc nên cũng không thể trái lời cha mẹ.
Đêm tân hôn, Lý Lạc Hành trong tâm thực rất xấu hổ vậy mà Lưu tiểu thư kia lại ngang nhiên tự vén khăn che mặt để ăn uống. Hơn hai mươi năm sống trên đời, hắn chưa từng thấy con người nào tùy hứng như vậy. Hắn muốn đối đáp vài câu nhưng cũng bị nàng làm cho nghẹn lời. Chuyện cuối cùng trong đêm tân hôn cũng đã tới. Thế nhưng, lúc vị tiểu thư này cởi bỏ y phục, hắn mới biết mình đã bị lừa rồi.
Hóa ra, mọi hành vi cử chỉ không giống nữ nhân kia của nàng đều không phải do bản tính của nàng mà căn bản, nàng không phải là nữ nhân. Trước khi hoảng sợ ngất đi, hắn cũng chỉ nghe được vài câu nói của y. Hắn tên là Long Ngự Thiên.