Cách đây một tháng…
Mọi chuyện vỡ lỡ kể từ khi Thẩm Văn Hiên đưa bạn đến đó để cưa trai, vô tình bắt gặp Hàn Dữ Tiếu làm việc tại đây. Ấy thế là cậu ta ngay lập tức nắm được chứng cứ để báo lại trường, với điều kiện sẽ giữ bí mật khi Hàn Dữ Tiếu chấp nhận làm bài tập cho cậu. Thẩm Văn Hiên không hề có ý xấu, Hàn Dữ Tiếu nhanh chóng nhận ra điều đó, nên đã giúp cậu ta không hề miễn cưỡng.
Thế nhưng, tưởng rằng mối quan hệ của bọn họ chỉ dừng lại như vậy thì Hàn Dữ Tiếu trở thành ân nhân cứu mạng của Thẩm Văn Hiên. Từ đó, Hàn Dữ Tiếu trở nên ngán ngẩm với tần suất bám đuôi của cậu ta…
“Quán của mấy người làm ăn kiểu gì vậy, năm lần bảy lượt cho trẻ vị thành niên đi vào!”
“Em trai à, CMND của cậu ta ghi là đã thành niên rồi! Anh em bọn tôi cũng không có cách nào khác, tiền nhiều quyền cao còn cầm theo cái CMND đã thành niên, chúng ta cũng không thể đuổi khách ra ngoài được đúng không…”
“Hơn nữa cậu ta lại không uống rượu, lần nào tới mà chẳng uống coca cola.”
Cái tên này! Có thật là đến đây chỉ để uống coca cola không?