Nghệ thuật xây dựng nhân vật tài tình đã giúp tác giả khắc họa nên bức chân dung người Hà Nội một cách khái quát nhất, chân thật nhất, gần gũi nhất; giúp người đọc không hề cảm thấy xa lạ khi tiếp cận với tác phẩm, mà ngược lại, thấy như chính chúng ta đang đứng trước thời khắc ấy, với những bước chuyển biến hết sức tinh vi trong nhận thức, để quyết định sống chết với thủ đô.
Cả câu chuyện như không hề có nhân vật chính, mỗi nhân vật xuất hiện đều một nét vẽ dự phần vào bức tranh lớn về Hà Nội năm 1945. Đọc tác phẩm ta như được sống lại những năm 1945, Hà Nội lúc đó đang phải trải qua cuộc chiến chống Pháp sinh tử nhưng nhờ những con người quả cảm đã giúp Hà Nội tiếp tục đứng vững...