Ở “Con nhà giàu” nhân vật chính đúng là giàu thiệt, tiền tiêu không hết, nên muốn gì là phải làm cho bằng được không kể tốn hao bao nhiêu, mà con nhà giàu thì đương nhiên được cưng chiều, cứ con muốn là cho thôi rồi thì nhiều lúc con làm chuyện quấy thì gia đình (chỉ còn một bà mẹ rất cưng con) cũng bỏ qua. Mà ra đời những cậu chàng như vậy làm sao thoát khỏi móng vuốt của mấy đàn anh sành đời, chỉ cần cho cậu một chút niểm vui, một chút tung hứng, đưa cậu lên mây là cậu tưởng cậu là vua trên thiên hạ rồi nên nói gì cũng nghe, đến lúc gặp chuyện, người ta trở mặt mới đau đớn nhận ra.
Toàn bộ tác phẩm chứa đựng một bài học khiến mọi độc giả đều đáng phải suy ngẫm, đó là chính khi ta tuyệt vọng, hoặc vấp ngã trước sự cay nghiệt của cuộc đời, chúng ta có thể ngồi nhớ lại, suy ngẫm và tiếp tục dũng cảm bước đi trên con đường tương lai của chính mình.