Anne tiếp nhận một công việc mới với một vị trí cao hơn và nhiều thách thức hơn. Một nơi mà cả một dòng họ của thị trấn cứ lăm le chọc mũi vào cô. Có những khi mệt mỏi, có những khi muốn từ bỏ, nhưng trong cô vẫn luôn bừng lên ngọn lửa của nhiệt huyết và tuổi trẻ, bừng lên những nhịp đập của yêu thương.
Ở đồi bạch dương, Anne quen nhiều người bạn mới: già có, trẻ có, góa bụi cũng có,… mỗi một người để lại trong cô một ấn tượng sâu sắc khó phai, nhưng cũng giống như trường đời:”có cuộc vui nào kéo dài mãi đâu”. Rồi cũng sẽ có lúc phải chia tay, nhưng đọng lại trong mỗi người là kỉ niệm đẹp đẽ về Tình yêu và công việc đã tạo ra một Anne tóc đỏ trưởng thành chín chắn nhưng cũng không kém phần dễ thương xinh đẹp, không làm mất đi hình tượng của cô mà độc giả đã yêu mến ngay từ cô còn là 1 cô bé ở Mái Nhà Xanh.
Vẫn là ánh nhìn lạc quan của cô bé Anne nhưng đầy sâu sắc và những bài học thầm lặng. Anne ngày nào đã lớn hơn và những tình huống dở khóc dở cười vẫn đến nhưng không hề nhàm chán và không bị đóng khung trong bất kì dáng vẻ nào.
Văn phong của tác giả vẫn rất nhẹ nhàng, đơn giản với những miền cảnh sắc mới mẻ mà gần gũi.