Khi đến nhà ga, ông Matthew mới tá hỏa nhận ra họ đã gửi nhầm cho ông một bé gái, Anne Shirley với khuôn mặt đầy tàn nhang và mái tóc đỏ rực.
Ngay từ giây phút nhìn thấy Anne, bà Marilla đã vô cùng ngạc nhiên và lập tức có ý định tống khứ Anne đi, bởi vì bà "chẳng bao giờ mơ đến chuyện nuôi một bé gái." Thế nhưng khi biết tương lai Anne sẽ phải ở với một người phụ nữ cực kì kinh khủng, bà Marilla đã suy nghĩ lại và nhận nuôi cô bé như một nghĩa vụ không thể tránh khỏi.
Bà chẳng thấy tí yêu thương và hạnh phúc nào trong đó cả, bà chỉ đơn thuần đang nhìn một con người đang vô cùng tuyệt vọng mà chỉ có bà mới giúp đỡ được.
Dù nhận nuôi Anne một cách miễn cưỡng, bà Marilla vẫn làm tốt nghĩa vụ bảo trợ của mình. Bà cho Anne một mái nhà, những bữa cơm đầm ấm. Bà dẫn Anne đến trường để được học tập như những đứa trẻ khác, bà rèn Anne làm việc nhà một cách khắt khe để cô bé trở thành một người phụ nữ khéo léo và đảm đang.
Ban đầu, đối với bà, đây chỉ là những nghĩa vụ mà một người phải thực hiện cho đúng chuẩn mực đạo đức. Thế nhưng, Anne luôn khiến bà Marilla phải thất kinh hồn vía với những trò nghịch ngợm và đầu óc mơ mộng hết thuốc chữa của mìn