Cuộc sống sung túc vẫn thế tiếp diễn cho tới một ngày mọi người phát hiện ra cậu là một bé gái. Thì ra, bé Đầu Trọc là con gái, con gái chính hiệu một trăm phần trăm. Bảo sao sư phụ lại muốn bé rời khỏi chùa, còn nói gì mà “không vào hồng trần, làm sao có thể hiểu rõ hồng trần”. Người cha ngốc của bé vô cùng đau khổ. Vốn dĩ, Bạch Hi Cảnh muốn nuôi Tiểu Đầu Trọc thành một nam tử hán đầu đội trởi, chân đạp đất. Bây giờ thì hay rồi, phải chuyển sang nuôi nâng niu, chiều chuộng như một công chúa thứ thiệt. Đáng yêu sao, bé Tiểu Đầu Trọc ngây thơ liên tục hố cha bằng việc khẳng định: “con thực sự là con trai”. Người cha ngốc phải đau đầu nghĩ cách, làm sao có thể trị được tiểu công chúa hay hố người này đây.
Năm bé vào tiểu học, bằng vẻ bề ngoài xinh đẹp, ngoan hiền; bé được mời đi làm diễn viên. Diễn viên chứ gì? Chuyện nhỏ. Lên cấp hai, Tiểu Đầu Trọc học tại trường Trung học số Năm. Tại đây, ai có thể ngờ rằng, em gái ít nói đấy lại là trùm sỏ của cả lớp cơ chứ. Đừng nhìn Tiểu Đầu Trọc đáng yêu như vậy. Thực ra cô bé cực kì giỏi võ.
Sẽ thế nào khi cha ruốt của Tịnh Trần xuất hiện...