Nhìn một phần tờ báo, Lý Mạn Dao không biết cô vẫn còn có khuynh hướng tự làm khổ, lần này thì Lý Như Tuyết đạt được ước muốn, không chỉ thành người thừa kế của nhà họ Lý, còn thay thế vị trí của cô, ở chung một chỗ với Trương Hạo Đình. Nhìn cử chỉ thân mật của hai người trên báo chí, Lý Mạn Dao cảm thấy rất hận thật hận. Nếu không phải là Lý Như Tuyết, cô sẽ không lưu lạc tới mức bị ép ra khỏi nước, sẽ không mất đi tất cả......
Nghĩ đến cô đã từng quang vinh chói lọi, nhìn lại một chút người phụ nữ trong gương, Lý Mạn Dao cảm giác tất cả đều giống như là một trò cười, nếu như sớm biết trả giá những thứ này để đổi lấy là cái này, lúc trước liệu mình sẽ làm ra lựa chọn như vậy hay không.
Quán bar nơi đất khách quê người, đương nhiên không có ai nhận ra người phụ nữ trước mắt chính là người phụ nữ đã từng giàu sang quyền thế bị chồng ruồng bỏ, đối với người đẹp phương đông yên lặng uống rượu này, người Mỹ nhiệt tình chuẩn bị tiến lên đến gần, lại bị chủ quán rượu bên cạnh ngăn cản. Người phụ nữ phương đông này là khách quen của nơi này, mỗi ngày đều một mình ở chỗ này, không để ý tới bất kỳ người nào đến gần.