Đây là câu chuyện ngắn vô cùng nhẹ nhàng của tác giả Tạ Hữu Đỉnh kể về câu chuyện đi thăm viếng người mất của một viên chức đã có tuổi và đã về hưu. Nội dung và hình thức liệu cái nào quan trọng?
Ông ấy đi viếng mà khổ nỗi việc đặt vòng hoa cũng lao tâm khổ tứ. Khi Hội Sinh Vật Cảnh ông tham gia có bạn khi nghỉ hưu để có bạn có bè lại có tiền quỹ hạn hẹp.
“Người viếng vẫn tiếp tục kéo đến. Vòng hoa không còn chỗ để. Người ta phải xếp đống ra bên ngoài vỉa hè, Nhìn những vòng hoa bị dập nát tả tơi, bất chợt tôi thốt lên: “Nâng như nâng trứng, hấng như hấng hoa. Hoa mà lại đánh đống lên thế kia thì còn gì là hoa nữa !”. Bỗng một người đàn ông trẻ tuổi đứng bên cạnh tôi bảo: “Vòng hoa chỉ là hình thức thôi. Đối với nhà đám thì cái đống phong bì chồng chất trên chiếc “bàn vong” kia mới là nội dung quan trọng bác ạ!”.
Ồ…phải phải! Nội dung mới là quan trọng. “Nội dung quyết định hình thức” cơ mà. Bây giờ đang là thời đại của nền văn hóa phong bì và cái “nội dung” của nó. Phải. Phải lắm!..”