“Một chương cuộc đời mà anh đã đóng cánh cửa lại bốn năm trước bây giờ lại mở ra, hé lộ vết thương lòng rỉ máu”. Đã 4 năm nhưng anh vẫn chưa thể nào quên đi hình ảnh của người phụ nữ đó. Ngay sau khi bước qua đoạn tình cảm với cô nàng đó, anh đã tự nhủ với mình rằng sẽ có những đàn bà sẵn lòng này tiếp nối những người đàn bà sẵn lòng khác đến bên mình. Nhưng anh đã sai. Đó là lần đầu tiên anh được nếm thử cảm giác thất bại trên tình trường.
Anh ghét thuốc lá nhưng anh vẫn hút thuốc, anh ghét ký ức về về mái tóc vàng hoe trong kí ức của anh nhưng lại yêu cô sâu đậm. Anh không thể tha thứ cho cô vì cô đã không cần anh. Cô là một nỗi ám ảnh đối với anh nhưng cũng là một chấp niệm anh không thể từ bỏ. Anh thề nhất định sẽ tìm mọi cách để bắt cô. Và anh đã có cơ hội khi cô đã quay trở lại. Tình yêu và hận thù, bên nào sẽ nặng hơn?