Đỉnh núi Thượng Vu, nơi bị bao phủ bởi băng tuyết quanh năm không tan có một thiếu niên bạch y đợi một điều gì đó suốt một đêm. Qua đêm ấy, khi ánh bình mình rạng sáng, cậu cúi mắt, khóe miệng nhếch lên độ cong thê thảm…
Thiếu niên đó là Diệp Lạc. Vì tính mạng của ca ca Diệp Tri, Diệp Lạc phẫn nam trang, giữ lời hứa với hoàng thượng phò tá Thái tử lên ngôi Vua. Không giống như những bậc vương giả khác, Thái tử là một con người anh minh, chân chính đúng mực. Hắn muốn bước lên vị trí chính vương bằng chính thực lực của mình. Chính vì vậy, ngày ngày, hắn đều cố gắng, luôn lập cho mình những nguyên tắc riêng. Đứng đầu cả một đất nước như vậy nhưng hắn lại không có tình cảm với bất cứ một nữ nhân nào. Ban đầu, khi gặp được Diệp Lạc, Thái tử hắn có phần không tin tưởng và kiêng dè. Nhưng dần dần, tiếp xúc nhiều, hắn càng cảm mến và khâm phục Diệp Lạc. Tình cảm của hắn dành cho Diệp Lạc lớn dần và trở thành tình yêu. Vì tình yêu sâu sắc với Diệp Lạc, hắn chấp nhận yêu một nam nhân. Khi Diệp Lạc gặp phải những biến cố, hắn sẵn sàng hy sinh bản thân mình để bảo vệ cậu.