“Lúc đó, tôi đã không nhớ một số người, một số việc nhưng những người ở đó, những việc đó luôn là những thứ dịu dàng mà vững chắc bên cạnh tôi, chưa bao giờ rời xa tôi. Tôi đã từng hỏi anh, một bông hoa có thể sống được bao lâu, trong năm tháng cô đơn của tôi, trong sâu thẳm trí nhớ trống rỗng kia…”
Dụ Tịch là một cô gái mạnh mẽ, tuy không nhận được những niềm yêu thương trọn vẹn nhưng cô vẫn cố gắng và khao khát có được niềm hạnh phúc. Khép lại cuộc tình tẻ nhạt với Đồng Nhược Thiên, Dụ Tịch quay lại nếp sống thu hẹp thường ngày của mình. Buồn chán cho đến khi cô gặp được Cố Tông Kỳ, chàng bác sĩ ngoại khoa dường như hoàn hảo, thuần khiết…
Xuyên suốt câu chuyện, chúng ta không chỉ thấy tình cảm sâu sắc, thắm thiết của hai nhân vật chính mà hiện hữu lớn nữa đó chính là tình yêu chân thành, ý nghĩa của anh chàng Tần Chi Văn dành cho Dụ Tịch. Những con người yêu nhau, họ dành tình cảm cho nhau thật nhẹ nhàng nhưng cũng thật sâu đậm.