Người con trai ở đối diện dùng ngữ điệu bình thản lên tiếng hỏi cô học trò ngổ ngáo của mình trong trạng thái kìm nén cảm xúc sắp bùng cháy. Anh rất giận đấy chứ! Chỉ là đang cố gắng hạ nhiệt thôi. Ai mà không biết con nhóc này đã bướng bỉnh hơn người bình thường rồi.
Nếu như Đặng Vũ là kìm nén cảm xúc trong lòng mình, thì với nó có bao nhiêu nỗi lo là hiện ra trên gương mặt. Cười khổ, Tiểu Như e dè giấu điện thoại ra sau lưng rồi ngẩng mặt lên nhìn anh. Chưa đầy 3 giây nó lại gục mặt xuống bại trận. Để anh ta bắt quả tang rồi, lần này nó phải giải thích làm sao đây?
- Lớp phó mà dám sử dụng điện thoại trong giờ học. Vậy.. có đáng bị phạt không cả lớp?
Anh hỏi, đưa mắt nhìn xung quanh lớp có ý dò đoán. Những con người còn lại ai nấy cũng nhìn anh gật gật đầu. Quay lại nó, anh cười khẩy:
- Vậy được rồi! Tạm thời, tôi sẽ giữ điện thoại này của em!
Cái quái gì chứ? Anh ta muốn tịch thu điện thoại của nó sao? Nó không muốn điều đó một chút nào đâu a.