Lăng Tâm Phàm thực sự đã đi đến bước đường cùng. Cuộc sống hiện tại của y đã rơi vào vực sâu không đáy. Một mình y chắc chắn có thể chịu đựng được nhưng bên cạnh y còn có nhi nữ bảy tuổi. Y không thể để nó khốn khổ ở bên người cha nghèo nàn như mình. Vì vậy, y đã rũ bỏ lòng tự trọng, tôn nghiêm của mình để đến cầu cứu người kia.
Sau tám năm, y cuối cùng đã tái ngộ với Lăng Dương Lam. Trong suốt tám năm ròng rã xa cách, y vẫn luôn nhớ về hắn, vẫn đặt hắn vào vị trí quan trọng nhất trong tim mình. Còn hắn, có lẽ sau sự việc của tám năm trước lại mang lòng oán hận sâu sắc với y. Y biết rõ điều đó nhưng nếu như không phải hoàn cảnh đưa đẩy, y cũng không muốn tìm tới hắn. Bước vào phủ hắn, mặc dù y chịu mọi sự khinh miệt, coi thường nhưng y cũng phải chấp nhận. Bởi số phận đã không có lựa chọn thứ hai nữa rồi.
Đối với Lăng Dương Lam, ca ca Lăng Tâm Phàm của hắn đã chết vào tám năm trước. Người mà hắn yêu thương cũng chỉ có Lăng Tâm Phàm của tám năm trước. Hắn hận Lăng Tâm Phàm của hiện tại, hận y đã từng phản bội hắn. Khi thấy được tình cảnh khốn khổ của kẻ phản bội, hắn nghĩ mình vui vẻ vô cùng nhưng sự thật thì ngược lại. Hắn đến cuối cùng vẫn là đặt người kia ở trong lòng.