Có nhiều cột mốc ấn tượng trong thời đại triều Nguyển, nhưng tác phẩm này tập trung xoay quanh Bảo Đại, vị vua cuối cùng của An Nam còn tại ngôi. Có thể nói, Bảo Đại là một vị vua để lại nhiều dấu ấn khi pha lẫn nét phong kiến và hiện đại, chân dung của ông là một người hào hoa, sành điệu, giỏi săn bắn, lái xe và thành thạo nhiều môn thể thao.
Tuy là một vị vua nhưng Bảo Đại vẫn luôn day dứt với ngôi vị của mình. Bởi lẽ, trong thời điểm gần chuyển qua chế độ mới, ông nhận ra bản thân mình không thể làm gì hơn. Hay mặt khác, ông nhận thức rõ việc mất độc lập nhưng không đủ bản lĩnh đi tìm độc lập bằng con đường đấu tranh. Những cơ hội để ông có thể chứng minh mình là một vị vua tốt như tận dụng cơ hội mà Hồ Chí Minh tạo ra, đồng tình với hướng đi chung của cả dân tộc.
Có lẽ việc mà ông đã đóng góp nhiều nhất cho đất nước chính là thoái vị. Ông đã nhận ra được độc lập thật sự rất quan trọng khi thốt ra câu nói trước khi rời khỏi ngai vàng: “Tôi muốn làm dân một nước tự do, hơn là làm vua một nước nô lệ”.