Ở cửa lớn của sảnh yến hội, bọn họ giơ thiệp mời ra, tấm thiệp mời này của Trương Dương là Lý Vĩ đưa cho hắn, bởi vì tối nay là mở tiệc chiêu đãi phó thủ tướng Văn Quốc Quyền của quốc vụ viện, cho nên các biện pháp an toàn được thực hiện rất nghiêm khắc.
Tham dự yến hội tối nay trừ quan lớn tỉnh Bình Hải, còn có không ít lãnh đạo xí nghiệp trọng điểm, nhà đầu tư có sức ảnh hưởng trong nước, Trương Dương ở trong đó rất nhanh liền phát hiện ra Hà Trường An, Hà Trường An xuất hiện ở đây cũng không có gì là bất ngờ, quan hệ của y với vợ chồng Văn Quốc Quyền luôn rất tốt. Lê San San mặc váy đuôi cá màu đỏ, bên trên điểm vảy lấp lánh, nhìn tư xa mĩ thể thon dài, giống như là mỹ nhân ngư vậy.
Hà Trường An nhìn thấy Trương Dương và Tra Tấn Bắc, Khưu Phượng Tiên cùng nhau đi đến, trên mặt tươi cười, chậm rãi bước về phía bọn họ.
Tra Tấn Bắc nhiệt tình gọi: "Trường An huynh."
Hà Trường An cười nói: "Tra lão đệ!" Hai người thân thiết nắm, thoạt nhìn tựa như một đôi hảo hữu lâu ngày gặp lại, thật ra hai bên đều hận nhau tới ngứa răng, từ đó có thể thấy được sự hư ngụy của thương nhân.
Tra Tấn Bắc nói: "Đã lâu rồi chưa gặp Trường An huynh, kinh thành có người đồn đãi Trường An huynh về hưu rồi, tôi nghe nói tới chuyện này cảm thấy rất tiếc nuối."
Hà Trường An mỉm cười nói: "Tôi cũng muốn về hưu lắm, nhưng trong tay còn cả đống việc như vậy, cho dù tôi muốn bỏ thì cũng không có người nguyện ý tiếp nhận."
Tra Tấn Bắc thở dài nói: "Trường An huynh thật sự là vất vả quá, nhưng tôi thấy tới tuổi của anh cũng nên buông tay để bọn hậu bối làm thay rồi." Nói tới đây y đột nhiên chuyển đề tài: "Ngại quá, tôi quên mất là Trường An huynh không con cái. Ha ha, gia nghiệp lớn như vậy giao cho người ngoài thì đúng là không yên tâm." Những lời này của Tra Tấn Bắc có thể nói là rất nham hiểm, nếu là trước đây, những lời này của y khẳng định có thể khiến Hà Trường An tức giận đến, nhưng trước khác nay khác, Hà Trường An đã tìm được con gái ruột, cháu ngoại Tần Hoan cũng cực kỳ nhu thuận, nói y không có con cái ư, ha ha, trong lòng Hà Trường An chỉ cười lạnh mà thôi.
Hà Trường An nói: "Thương nhân chúng ta đều nói kiếm tiền phải nhân lúc còn sơm, nhưng tôi thấy kết hôn cũng nên nhân lúc còn sớm, Tra lão đệ, không phải là tôi khuyên cậu đâu, nhưng tuổi của cậu cũng không còn lớn nữa rồi, cũng nên suy nghĩ tới chuyện chung thân đại sự, sự nghiệp thành công như vậy rồi, hôn nhân đại sự lại thủy chung chậm chễ, người ngoài ai biết thì nghĩ là cậu không muốn kết hôn, nhưng người không biết có thể sẽ nghi ngờ sức khỏe của cậu có vấn đề, đừng có để tới tuổi của tôi rồi, ngay cả người nối dõi cũng không có thì hối hận cũng muộn đó."
Tra Tấn Bắc cười lạnh nhìn Hà Trường An, nói khẽ: "Không nhọc Trường An huynh quan tâm." Nói xong y buông tay Hà Trường An ra đi chào hỏi những người khác.
Khưu Phượng Tiên cười cười với Hà Trường An rồi cũng đi theo.
Trương Dương đứng bên cạnh nghe hai người bọn họ châm chọc khiêu khích nhau, cảm thấy cũng vô cùng thú vị, Tra Tấn Bắc Tra đi rồi hắn mới cười nói: "Chú Hà đến đây từ lúc nào vậy?"
Hà Trường An mỉm cười nói: "Hôm nay mới tới, thủ tướng Văn đến Bình Hải, tôi sao có thể không đến cổ động." Y quay sang nói với Lê San San: "Đi lấy hai chén rượu vang cho bọn anh."
Lê San San dạ một tiếng rồi xuay người đi.
Hà Trường An đợi cho Lê San San đi rồi, nói với Trương Dương: "Tra Tấn Bắc nói tôi không có hậu nhân, ha ha, nếu là trước đây, tôi nhất định sẽ nhổ vào mặt hắn."
Trương Dương cười ha ha.
Hà Trường An mỉm cười nói: "Tôi hiện tại tinh thần hăng hái hơn so với bất kỳ khi nào."
Trương Dương cười nói: "Chú là càng già càng dẻo dai, thật ra nam nhân vào tuổi này cũng có không ít người sinh con, chị Lệ chắc nguyện ý gánh trách nhiệm này."
Hà Trường An cười ha ha nói: "Cậu không ngờ lại dám trêu tôi." Y nhìn nhìn Lê San San, sau đó nói khẽ với Trương Dương: "Tôi đời này chỉ yêu có một người con gái, cô ấy đã chết rồi, tôi sẽ không động lòng với bất kỳ một người con gái nào khác."
Trương Dương thật sự không ngờ Hà Trường An lại là một người chítình chí tính như vậy.
Hà Trường An tham dự yến hội lần này vốn có một mục đích, y muốn thông qua sự điều đình của La Tuệ Ninh, tạm thời đình chỉ cạnh tranh ác tính với Tra Tấn Bắc, Kim Toản Thế Gia của y và tập đoàn Tinh Toản của Tra Tấn Bắc cạnh tranh càng lúc càng ác liệt, hai bên đều không có lợi ích gì, Hà Trường An muốn chuyển nhượng Kim Toản Thế Gia cho Tra Tấn Bắc, mình rời khỏi tiêu thụ đầu cuối, nhưng biểu hiện vừa rồi của Tra Tấn Bắc khiến Hà Trường An có chút căm tức, nhất thời vứt bỏ ý định này, y cũng tiền nhiều thế lớn, chẳng ngại lấy cứng chọi cứng với Tra Tấn Bắc, huống chi trong tay y lại nắm hai mỏ vàng, về phương diện tài nguyên có ưu thế tiên thiên.
Nhìn thấy Trương Dương, Hà Trường An không khỏi nhớ tới khu đất sân thể dục, y từ trong tay Lê San San nhận lấy chén rượu vang, uống một ngụm rồi nói: "Khu đất sân thể dục lúc nào thì công khai bán đấu giá?"
Trương Dương nói: "Xảy ra một số vấn đề, thị trưởng Trần bị bệnh rồi."
Hà Trường An nhíu mày, nghe lời nghe âm, từ trong câu nói của Trương Dương y cảm giác được bệnh của Trần Hạo không phải đơn giản như vậy: "Bệnh gì thế?"
Trương Dương thấp giọng nói lại bệnh tình của Trần Hạo cho Hà Trường An, thở dài nói: "Đợi tôi về xem thị lý nói thế nào, bán đấu giá khu đất sân thể dục là chuyện vô cùng cấp bách, tôi nghĩ chắc sẽ không qua năm nay đâu."
Hà Trường An gật đầu nói: "Tôi nghe nói có rất nhiều người có hứng thú đối với khu đất này, hy vọng giá đừng bị đẩy lên quá cao."
Trương Dương cười nói: "Tôi thì hy vọng càng cao càng tốt." Giá bán đấu giá càng cao thì Ủy ban thể dục thể thao bọn họ có được càng nhiều tài chính hơn, Trương Dương nghĩ như vậy cũng là rất bình thường.
Hà Trường An lắc đầu cười cười.
Lúc này các thường ủy của tỉnh lý lục tục tới hiện trường, vợ chồng phó thủ tướng Văn Quốc Quyền dưới sự đi cùng của bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương, tỉnh trưởng Tống Hoài Minh tiến vào sảnh yến hội, bọn họ vừa xuất hiện, hiện trường liền vang lên tiếng vỗ tay không ngừng.
Văn Quốc Quyền trong sự vây quanh của mọi người, trong mỗi cái giơ tay nhấc chân tự nhiên toát ra một cỗ khí độ khiếp người, mặc dù là đi trong nhiều quan viên tại như vậy, quang mang của y vẫn sáng nhất.
Trương đại quan nhân thầm khen ngợi, đây là khí trường, khí trường của Văn Quốc Quyền tuyệt đối không phải là một sớm một chiều có thể đạt tới.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Tống Hoài Minh đi tới bục chủ tịch, y thân là người phát biểu chủ trì của bữa tiệc tối nay, Tống Hoài Minh mỉm cười nói: "Các vị tiên sinh, các vị nữ sĩ, chào mọi người. Tối nay, sảnh yến hội của nhà khách chính phủ tỉnh chúng ta nghênh đón hai vị khách tôn quý, phó thủ tướng Văn của quốc vụ viện và phu nhân, trước tiên, chúng tôi xin được tỏ lòng hoan nghênh chân thành và tha thiết tới thủ tướng và phu nhân."
Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm. Văn Quốc Quyền và La Tuệ Ninh mỉm cười gật đầu tỏ ý cám ơn mọi người.
Tống Hoài Minh nói: "Tỉnh ủy Bình Hải, chính phủ tỉnh Bình Hải chúng tôi đặc biệt ở đây tổ chức một bữa tiệc, chiêu đãi đoàn người của phó thủ tướng Văn, hy vọng có thể thông qua tiệc tối lần này tăng tiến cảm tình giữa chúng ta, hy vọng bọn họ có thể cảm nhận được lòng nhiệt tình của chúng ta, chúc cho phó thủ tướng Văn trong ba ngày thị sát tỉnh Bình Hải chúng ta có thể được thành công viên mãn."
Hiện trường lại vang lên tiếng vỗ tay.
Tống Hoài Minh cười cười nhìn Văn Quốc Quyền, nói: "Tiếp theo, tôi xin trao microphone cho phó thủ tướng Văn, mời ngài lên nói chuyện với mọi người."
Tiếng vỗ tay như sấm, Văn Quốc Quyền trong tiếng vỗ tay đi lên bục chủ tịch, ông ta tiêu sái phất phất tay, ý bảo mọi người dừng vỗ tay, nói vào microphone: "Cám ơn, cám ơn, cám ơn sự hoan nghênh của mọi người đối với tôi, cám ơn mọi người rõ ràng đã đói bụng mà còn phải chờ tôi phát biểu xong, mọi người yên tâm, tôi sẽ không kéo dài thời gian dâu, thật ra tôi cũng đói bụng rồi."
Không ít người ở đây đều bị những lời này của Văn Quốc Quyền chọc cười, thì ra vị phó thủ tướng nhìn thì nghiêm khắc này lại cũng có một mặt hài hước.
Văn Quốc Quyền nói: "Tôi biết tối nay người tới tham gia yến hội đều là tinh anh chính trị, tinh anh thương giới, tinh anh xí nghiệp của Bình Hải, chính là có sự tồn tại của nhiều tinh anh như vậy nên Bình Hải mới có diện mạo hôm nay, Bình Hải trong làn sóng cải cách mở cửa là đầu tầu gương mẫu, thực lực kinh tế và thu nhập quốc dân đều là cầm cờ đi trước trong nước, nói tới đây, tôi lại muốn nói cám ơn, cám ơn các vị đã vất vả vì Bình Hải, thực sự là nhờ có các vị mà Bình Hải mới biến thành tốt đẹp như thế này."
Vỗ tay, liên tục không ngừng vỗ tay,ai cũng thích nghe những lời dễ nghe, những lời này của Văn Quốc Quyền đã cường điệu thành tích mà Bình Hải đạt được, đám thường ủy tỉnh Bình Hải nghe vậy mặt mày hớn hở, đây là sự khẳng định đối với công tác của bọn họ.
Văn Quốc Quyền cười nói: "Nói xong những lời dễ nghe rồi, tiếp theo tôi sẽ nói về mục đích tới Bình Hải lần này, mục đích tôi tới Bình Hải, không phải để khẳng định thành tích mà các vị đạt được, bởi vì thành tích đều bày ra đó, tôi nói hay không nói cũng như nhau, mục đích tôi đến Bình Hải là muốn tìm hiểu về Bình Hải đang trong tiến trình phát triển, tìm hiểu những khó khăn mà Bình Hải phải đối mặt trong quá trình phát triển, tìm hiểu người dân của Bình Hải trong hiện thực còn tồn tại nan đề gì, tìm hiểu Bình Hải trong quá trình cải cách mở cửa có chỗ nào sai lầm hay không, đồng chí Chấn Lương, đồng chí Hoài Minh, tôi xin nói rõ với các vị, tôi lần này đến chính là để tìm sai lầm đó."