Bây giờ Nhạc Thành cần phải luyện chế trận pháp thập lúc giác, thủ ấn của hắn không ngừng biến hóa, một mảng linh khí nồng đậm xuất hiện.
Năm ngày sau, khuôn mặt của Nhạc Thành tái nhợt đi ra, hắn sau đó lập tức lấy mấy viên đan dược nhét vào trong miệng.
- Chủ nhân.
- Chủ nhân.
Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa ma Lang thấy chủ nhân xuất quan liền ào ào chạy tới.
- Các ngươi đi tới Hồ Điệp Cốc bố trận với ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói với sáu người, sau đó thân ảnh của hắn biến mất ngay tại chỗ.
Ở bên ngoài Hồ Điệp Cốc chính là một bãi biển lớn, mà ở bên ngoài bãi biển chính là một dãy núi, Nhạc Thành tiến tới phát hiện ở gần đây có một số đệ tử của Hồ Điệp Cốc đang canh giữ.
- Ra mắt phó cốc chủ.
Các vị nữ đệ tử nhìn thấy Nhạc Thành thì cũng không biết phải xưng hô làm sao, đành gọi hắn là phó cốc chủ.
- Mọi người đều lui vào trong cốc đi, không có mệnh lệnh của ta, các ngươi không thể đi ra.
Nhạc Thành nói với đám đệ tử.
- Vâng.
Mọi người tuy rằng nghi hoặc nhưng cũng làm theo.
Mọi người đi rồi, ngay lập tức Nhạc Thành nhìn về phía hải vực vô tận phía trước, trong miệng hắn lẩm bẩm nói:
- U minh tông, đến đây đi, chỉ cần các ngươi đến thì ta sẽ không để cho các ngươi có chỗ mà về.
- Ma Ưng, Thanh Bối, Thiên Lang, các ngươi sáu người hộ pháp xung quanh cho ta, ta muốn bố trí đại trận.
Nhạc Thành nói với nhóm người Thanh Bối Ma Ngưu.
Trong một gian phòng lờ mờ, một lão giả áo xanh cùng với một lão giả áo vàng và một lão giả áo tim đang nghị luận, lão giả áo xanh chính là U Minh lão tổ của U Minh tông, còn lão giả áo vàng và lão giả áo tím lần lượt là Bạch Hổ môn chủ Tề Chính và Cự Kình động chủ Lãng Thiên Xích.
Bạch Hổ Môn và Cự Kình động mặc dù kém hơn U Minh tông nhưng thực lực của bọn họ cũng không tệ, lần này Bạch hổ môn và Cự Kình Động liên thủ với nhau đối phó với Hồ Điệp Cốc, có U Minh tông dẫn đầu, bọn họ dĩ nhiên là không sợ.
- Lão tổ, người của ông khi nào thì đến, hai nghìn đấu vương và một trăm Đấu hoàng của Cự Kình Động đã tới.
Lãng Thiên Xích cất tiếng nói.
- Lão hổ, người của Bạch Hổ môn cũng đã tới, cường giả Đấu Hoàng tới mấy trăm người, Đấu Tông cũng có hơn mười người, đây đã là toàn bộ thực lực của Bạch Hổ Môn, như đã nói từ trước, hai thần nữ của Hồ Điệp Cốc mỗi người chúng ta được một nàng.
Tề Chính cất tiếng nói.
- Hai vị cứ yên tâm, hai thần nữ thì hai vị cứ lấy, đến lúc đó Hồ Điệp Cốc cũng chia địa bàn ra thành ba phần, mỗi phái lấy một phần.
U minh lão tổ nghiên răng nghiến lợi nói.
- Được rồi, chúng ta khi nào thì xuất phát, ta đối với thần nữ đã không nhịn được rồi.
Lãng Thiên Xích cất tiếng nói.
- Ba ngày nữa chúng ta tiến nhập vào Hồ Điệp Cốc.
U Minh lão tổ nói.
- Được rồi, lão tổ chúng ta đi trước, ba ngày sau chúng ta xuất phát.
Lãng Thiên Xích và Tề Chính cười cười rồi rời khỏi.
- Hừ, hai người các ngươi chỉ là tứ tinh Đấu Tôn mà thôi, vậy mà cũng dám nói điều kiện với ta, ba ngày sau sau khi Hồ Điệp cốc bị diệt, ta sẽ tính tới các ngươi.
Trong mắt của U Minh lão tổ hiện ra một hàn ý.
- Tâm cơ của lão tổ khiến cho người ta phải bội phục.
Hai hắc y nhân đột nhiên xuất hiện ở trong gian phòng.
- Các ngươi khỏi cần vuốt mông ngựa, lần này ta cũng chỉ hợp tác một lần duy nhất với Hắc Ám Thần Điện mà thôi, về sau U Minh tông và Hắc Ám Thần Điện không có bất kỳ quan hệ gì.
U Minh lão tổ nói với hai hắc y nhân.
- Khặc khặc, lão tổ cứ yên tâm, Hắc Ám Thần điện chỉ cần máu của tên tiểu tử kia và Thiên Ngoại thiên thạch mà thôi, sau khi chúng ta lấy máu và thiên ngoại thiên thạch rồi, tất cả đều do U Minh lão tổ muốn làm gì thì làm.
Một người áo đen cười âm lệ.
- Vậy thì tốt rồi, chỉ là Hồ Điệp Cốc cũng không dễ dàng mà đi vào, các ngươi muốn có được Thiên Ngoại Thiên thạch cũng không phải là điều dễ dàng.
U minh lão tổ cất tiếng nói.
- Chuyện này lão tổ cứ yên tâm, có hai mươi cường giả Đấu Tôn của U Minh tông và chúng ta, đặc biệt là thêm năm con ma thú, tin tưởng lúc đó sẽ san bằng của Hồ Điệp Cốc.
Một người áo đen hung hăng nói.
Hai này sau, cả bầu trời đột nhiên tràn ngập một khí tức quỷ dị, trong vòng nhìn dặm, khí tức bao vây, khiến cho các đệ tử thực lực yếu sợ hãi trong lòng.
Mà ngay cả một số cường giả Đấu Tôn cũng cảm thấy áp lực, đấu khí trong lòng bọn họ vận chuyển chậm chạp.
- Chuyện gì đã xảy ra, không lẽ là người của U Minh tông tới đây?
Không ít trưởng lão và hộ pháp kinh ngạc hỏi.
- Mọi người không cần phải bối rối, người của U Minh tông không có tới, hẳn là ở bên ngoài, phó cố chủ bố trí một số thủ đoạn mà thôi.
Lão phụ áo lam nói.
Theo thanh âm của lão phụ áo lam, cảnh tượng quỷ dị đó liền biến mất.
- Cuối cùng cũng thành công.
Khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười, sau đó hắn lập tức nói với Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang:
- Chúng ta trở về thôi.
- Sưu sư.
Một thanh âm xé gió truyền tới, lập tức hai thân ảnh xuất hiện trước mặt Nhạc Thành, chính là lão phụ áo lam, La Phương.
- Nhạc Thành, ngươi đã chuẩn bị xong rồi chứ?
Lão phụ áo lam cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Đã chuẩn bị xong, tiếp theo là chờ người của U Minh tông tới.
Trong mắt của Nhạc Thành xuất hiện hàn ý.
- Thật không, tại sao một chút gì ta cũng không thấy, hai ngày nay rốt cuộc ngươi chuẩn bị cái gì?
Áo lam lão phụ nghi hoặc hỏi Nhạc Thành.
- Thái thượng trưởng lão nếu lo lắng thì không bằng đích thân mình trải nghiệm được không?
Nhạc Thành mỉm cười, đây cũng là lần đầu tiên hắn luyện chế Thiên Phần Tiên trận.
Thiên Phần Tiên trận tổng cộng có bốn tầng, theo thứ tự là phần Linh, phần Thoại, phần Tiên, cùng với tầng bốn phần thiên, bây giờ Nhạc Thành luyện chế ra Thiên phần tiên trận vẫn chỉ là tầng thấp nhất mà thôi.
- Được rồi, để ta thử xem rốt cuộc ngươi dùng thủ đoạn quỷ dị gì.
Lão phụ áo lam cất tiếng nói.
Trước tiên phiền toái cốc chủ đưa toàn bộ đệ tử quay trở lại thung lũng, đại trận mở ra, những người thực lực thấp sẽ bị cuốn vào bên trong.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Được, ta đi sắp xếp.
La Phương đố với thủ đoạn của Nhạc Thành cũng vô cùng hiếu kỳ.
- Nhạc Thành, huynh rốt cuộc là làm gì vậy, huynh ở đây sắp xếp mấy ngày, muội cũng không nhận ra huynh bố trí gì. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trầm Linh cất tiếng hỏi.
- Đợi chút nữa muội ở bên cạnh ta muội sẽ biết, thương thế của muội thế nào rồi?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Thương thế đã khỏi toàn bộ, huynh không cần phải lo lắng, sắc mặt của huynh không tốt, huynh không sao chứ?
Nhìn thấy sắc mặt của Nhạc Thành hơi tái nhợt, Trầm Linh lo lắng mà hỏi.
Nhạc Thành nửa tháng nay không nghỉ ngơi, cho nên chân khí cũng hơi tiêu hao.
- Xoẹt.
Thân ảnh của La Phương từ trên không trung một lần nữa lao xuống:
- Được rồi, ngươi có thể bắt đầu.
- Tốt lắm, mọi người cũng cần phải cẩn thận.
Khí sắc của Nhạc Thành cũng trở nên khẩn trương, hắn không biết rằng Thiên Phần tiên trận có được như mình mong muốn hay không, hắn cũng không nắm chắc mười phần.
- Linh Nhi, nhớ theo bên cạnh ta.
Nhạc Thành lập tức biến đổi thủ ấn quỷ dị trong tay.
Nhìn thấy bộ dạng quỷ dị của Nhạc Thành, lão phụ áo lam và La Phương cảm thấy khó hiểu mà tò mò nhìn.
- Thiên Diệt Tiên trận.
Nhạc Thành cất tiếng, thủ ấn trong tay đánh ra, bỗng nhiên ở giữa không trung, một mảng mây đen bao vây rồi lập tức biến hóa.