- Thu cho ta.
Thủ ấn của Nhạc Thành thu lại, ngay lập tức Vô Thượng Chân Hỏa từ trong tay vô ảnh vô tung biến mất, bảy viên đan dược đã rơi vào trong tay Nhạc Thành.
Bảy viên thất biến linh đan tràn ngập linh khí nồng đậm, mà bao vây chính là một luồng sáng quỷ dị, linh khí cũng tràn ngập không ngừng luân chuyển.
Chăm chú nhìn bảy viên Thất Biến Linh đan, khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười, lập tức hắn mở ra hai bình ngọc, mỗi cái bình bên trong đặt một viên đan dược, còn một cái bình đặt sáu viên, cùng lúc đó Nhạc Thành lấy ra sáu viên đan dược nhét vào trong miệng, trải qua mấy ngày luyện chế, Nhạc Thành tiêu hao chân khí và thần thức không ít.
- Chủ nhân, chủ nhân.
Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang liền chạy tới gần Nhạc Thành.
-Thái thượng trưởng lão, bà nhìn một ngày chắc đã mệt rồi.
Nhạc Thành nhìn lên trên không trung rồi cất tiếng nói.
Cho dù thực lực của Nhạc Thành không bằng lão yêu bà đó nhưng trên phương diện thần thức linh hồn lực thì Nhạc Thành cao hơn rất nhiều, bây giờ thần thức khuếch tán, mọi chuyện xung quanh hắn đều nhận ra.
- Tiểu tử nhà ngươi quả là không tệ, ngay cả ta cũng không giấu được.
Thân ảnh của lão phụ áo lam ngay lập tức hiện ra trước mặt Nhạc Thành.
- Đúng là có người ở gần.
Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang liền hoảng sợ, chúng không cảm nhận được.
-Thái thượng trưởng lão, thất biến linh đã đã luyện chế xong rồi.
Nhạc Thành đưa sáu viên linh đan cho lão phụ.
- Được, ta không khách khí, đây cũng là điều tốt cho Hồ Điệp Cốc, tiểu tử nhà ngươi hiện tại là phó cốc chủ, làm chút chuyện cũng chẳng có gì.
Lão phụ áo lam cao hứng cất cái bài ngọc vào trong áo.
- Thái thượng trưởng lão, bà đợi ta ở đây một ngày, có phải đã có chuyện xảy ra không?
Nhạc Thành hơi biến đổi thần sắc nói với thái thượng trưởng lão.
- Không sai, chúng ta nhận được tin tức, U Minh tông cùng với một số thế lực đã liên thủ tiến tới Hồ Điệp Cốc, không bao lâu nữa sẽ tới. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lão phụ áo lam nói.
- Thật sự đến rồi sao?
Nhạc Thành hơi biến sắc nói:
- Thái thượng trưởng lão, Hồ Điệp Cốc có thể chống lại không?
- Muốn chống lại cũng không có vấn đề gì, tuy nhiên chống lại được thì Hồ Điệp Cốc cũng bị thương vong rất lớn.
Lão phụ áo lam nói.
Nhạc Thành trầm tư nói:
- Ý của thái thượng trưởng lão là muốn ta liên hệ với Cuồng Sư môn và Vạn Kim môn để cùng đối phó với U minh tông?
- Không sai, nếu không thì Hồ Điệp Cốc bị U Minh tông vây hãm thì sẽ bị tổn thất.
Lão phụ áo lam nói.
- Thái thượng trưởng lão, hiện tại ta đi cũng không còn kịp, đến lúc đó người của U Minh tông đánh vào Hồ Điệp Cốc thì thật phiền phức.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ta cũng biết là thời gian không còn kịp nữa, tuy nhiên bây giờ cũng không còn biện pháp khác.
Lão phụ áo lam cất tiếng nói.
- Thái thượng trưởng lão, không biết bọn chúng đến đây bao nhiêu người, thực lực như thế nào?
- Phỏng chừng có trên vạn người, thực lực đã ngoài đấu vương đấu hoàng, theo tin tức của ta thì cường giả đấu tôn cũng có hai mươi mốt người, cũng may là đấu tôn trên cơ bản thực lực không cao, chỉ là tam tinh đấu tôn mà thôi.
Lão phụ áo lam nói:
- Điều ta lo lắng không phải là cường giả Đấu Tôn mà vấn đề chính là khi xảy ra đại chiến, những đệ tử của Hồ Điệp Cốc sẽ bị ảnh hưởng.
- Thái thượng trưởng lão, cường giả Đấu Tôn nếu trưởng lão có thể chống lại thì những Đấu Hoàng Đấu Tông kia giao cho ta là được.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ngươi đùa sao, cho dù ngươi có mạnh mấy đi chăng nữa thì cũng không thể ngăn cản hơn một nghìn đấu hoàng.
Lão phụ áo lam cất tiếng nói.
- Thái thượng trưởng lão, cứ cho tại hạ bảy ngày thời gian, sau bảy ngày hãy đưa tất cả đệ tử của Hồ Điệp Cốc quay lại, tất cả cường giả đấu tôn là do bà phụ trách còn những người khác, kể cả Đấu Tông giao cho ta là được.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Ngươi xác định sao, ngươi rốt cuộc có biện pháp gì?
Lão phụ áo lam tựa hồ như không thể tin nổi.
- Yên tâm đi thái thượng trưởng lão, đến lúc đó người dẫn theo cường giả Đấu Tôn tới hải vực ngăn cản bọn chúng là được rồi, những người khác cứ để bọn họ tiến vào trong cốc.
Nhạc Thành tràn ngập sát khí ra mà nói.
Kể từ khi đến thế giới xa lạ này, Nhạc Thành chưa từng đại khai sát giới, tuy nhiên bây giờ hắn sẽ làm.
- Được, ta tin tên tiểu tử nhà ngươi.
Cảm nhận được sát khí trên người của Nhạc Thành, ngay cả lão phụ áo lam cũng run lên.
- Tốt lắm, tại hạ đi trước sắp xếp, phỏng chừng người của u Minh tông rất nhanh sẽ đến.
Sau khi lão phụ áo lam rời đi, Nhạc Thành biến mất ngay trên không trung.
- U minh tông, đến đây đi, ta sẽ cho các ngươi có đi mà không có về.
Nhạc Thành hiện ra một mảng lãnh ý.
- Chủ nhân, chúng ta nên làm gì đây?
Tứ Sí Ma Ưng cất tiếng hỏi.
- Các ngươi giúp ta hộ pháp, ta muốn bế quan năm ngày.
Nhạc Thành hơi trầm sắc xuống mà nói.
Nhạc Thành mở một sơn động ở gần, xung quanh bố trí một đạo cấm chế để bế quan.
-Khảm, Cách Đoái, Chấn Tốn, Càn, Khôn Cấn, Hưu, Sinh, Thương, Đổ Cảnh, Sát, Kinh Khai.
Ở trong sơn động, thủ ấn của Nhạc Thành không ngừng biến hóa, miệng thì khẽ thì thào.
Mà hiện tại, Nhạc Thành dự định dùng Thiên Phần Tiên Trận chống lại người của U minh tông, Thiên Phần tiên trận mặc dù luyện chế không dễ dàng, trong thời gian ngắn không thể chống lạ cường giả Đấu Tôn nhưng Nhạc Thành tin rằng có thể giết được thập tinh Đấu Tông.
Thiên Phần Tiên trận cùng với Khảm, Cách Đoái, Chấn Tốn, Càn, Khôn Cấn, Hưu, Sinh, Thương, Đổ Cảnh, Sát, Kinh Khai làm cơ sở, tại Hỗn Nguyên chân kinh có ghi lại bên trong.
Hạo Thiên Đại Đế trước kia đã thử qua đại trận này, biết nó có uy lực kinh người, ngay cả Phục Hy Chu Thiên Bát quái trận cũng không bằng, tuy nhiên giết chóc quá nặng sẽ tổn hao ma đạo rất lớn.
Thiên Phần Tiên trận mặc dù bị để vào trong Hỗn Nguyên Chân Kinh nhưng cũng ghi rõ trận này sát khí quá nặng, nếu như luyện chế ra thì sẽ tạo thành thiên kiếp sau này rất lớn, cho nên chỉ có Tu Ma giả là dùng.
Tu Ma giả cùng với Tu Tiên giả mặc dù đều là nghịch thiên tuy nhiên lại khác nhau, người Tu Tiên sẽ không giết chóc quá nặng, Thiên Kiếp rất khổ sở, nếu như giết chóc nặng, Thiên kiếp sẽ càng thêm nặng.
Nhạc Thành chuyển động thủ ấn, móc ra một trận pháp đặt trước cơ thể mà từ từ luyện chế.
Kiếp trước Độ kiếp thất bại, Nhạc Thành cũng không quan tâm cái gì gọi là tiên đạo ma đạo nữa hắn muốn nghịch thiên mà đi, không cần phân rõ ràng.