Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 78

Tay Dụ Mạn Đình cầm ƈôи ȶhịȶ giả càng run rẩy càng nhanh, cặp mông càng nhổng càng cao, nàng đã thần hồn mê ly:
- Vâng... Đúng vậy... A! Tôi thật là khó chịu...


Bên trong rên rỉ, một cánh tay khác lặng lẽ leo lên ngọn núi trước ngực, cũng không quản có cảm thấy thẹn bao nhiêu, ở dưới ánh nhìn soi mói của lão đầu nhào nặn hẳn lên, đầu иɦũ ɦσα đáng thương bị Dụ Mạn Đình dùng ngón tay trỏ cùng ngón cái kẹp chặt, một trận vuốt ve, dĩ nhiên là vô cùng vui sướng.


Lão đầu đột nhiên tuột quần xuống, lộ ra một cây đại nhục hành cứng ngắc:
- Dụ nữ sĩ, tiểu quỷ giảo hoạt, liều chết không ra, xem ra lão phu phải đích thân xuất thủ, hi vọng Dụ nữ sĩ chớ để ý, lão phu chỉ cần cắm vào 3 phút là có thể đem tiểu quỷ đuổi ra đến.


Dụ Mạn Đình giữ mình trong sạch, ngoại trừ cha ruột Dụ Mỹ Nhân ra, chỉ phát sinh quan hệ ȶìиɦ ɖu͙ƈ cùng An Phùng Tiên, bất quá đó cũng là cam tâm tình nguyện tiếp nhận An Phùng Tiên, đối với lão đầu này, Dụ Mạn Đình chỉ có sùng kính, nàng lại không muốn lão đầu dùng cây ƈôи ȶhịȶ cắm vào mật huyệt của mình, thấy lão đầu cởi quần xong bò lên giường, Dụ Mạn Đình vô cùng khẩn trương, nàng một bên tự an ủi, một bên cầu xin:


- A... Lão thần tiên, đừng như vậy! Còn có những biện pháp khác không?
Lão đầu lắc đầu:


- Không có phương pháp khác. Dụ nữ sĩ, nếu mà cô không muốn, lão phu cũng sẽ không miễn cưỡng, bất quá lão phu có thể nói cho cô biết, ta chẳng những có thể bắt quỷ, còn có thể làm cho Dụ nữ sĩ cảm thấy thoải mái, sung sướng lên tận cửu thiên đấy? Có muốn để cho lão phu cắm vào nhục huyệt cô hay không?


Dụ Mạn Đình mị nhãn nhìn chằm chằm ƈôи ȶhịȶ của lão đầu thở gấp:
- A... Lão thần tiên, vậy ông hãy nhanh bắt tiểu quỷ chút, nghìn vạn đừng cắm lâu quá ohhh!
Lão đầu một bên nhe răng cười, một bên xoa vuốt cậu nhỏ của hắn trước mặt Dụ Mạn Đình:


- Yên tâm đi! Bắt xong tiểu quỷ sau đó, nếu mà Dụ nữ sĩ còn muốn lão phu tiếp tục cắm vào trong nhục huyệt, lão phu thấy khó không lùi, nhất định sẽ thỏa mãn cô, chỉ sợ đến lúc đó Dụ nữ sĩ hi vọng lão phu cắm lâu một chút, làm lâu một chút thôi. Hé hé!


Dụ Mạn Đình đã không thể chịu đựng được dục vọng dày vò nữa, nàng thấp giọng cầu xin:
- Vậy xin lão thần tiên hay nhanh chút... Nhanh lên một chút cắm vào đi, tôi sắp không chịu nổi, ông muốn cắm bao lâu thì cắm bấy lâu...A…


Ngay khi lão già áp sát, chuẩn bị chạm người Dụ Mạn Đình thì bỗng…(Cứu binh đã tới)
- Đinh đông! Đinh đông!


Lúc này, chuông cửa đột nhiên vang lên, lão đầu sửng sốt, sắc mặt đại biến, hai con mắt hoảng sợ nhìn Dụ Mạn Đình không biết làm sao, dù sao thấp thỏm không yên, lão đầu lập tức nhảy xuống giường, hoảng sợ mặc quần áo vào. Dụ Mạn Đình lúc này ở vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh, chuông cửa vừa vang lên, nàng theo bản năng mà từ trên giường bò dậy, cố nén ham muốn ȶìиɦ ɖu͙ƈ xung động cao vút đi ra kiểm tra là ai đến, nếu mà chỉ là người bình thường, nàng nhất định sẽ đuổi đi, rồi tiếp tục để cho lão thần tiên thi pháp bắt tiểu quỷ.


- Úi? Tại sao là nàng?
Dụ Mạn Đình thất kinh, đầu óc cũng đã thanh tỉnh hơn rất nhiều, người đứng ở ngoài cửa dĩ nhiên là An Viện Viện.
Viền mắt Dụ Mạn Đình có chút ướt át, nàng không có một chút do dự, lập tức mở cửa phòng, Dụ Mạn Đình chờ đợi ngày này đã lâu.


Ba năm trước đây, tại một họp phụ huynh, sau đó gặp lại An Viện Viện, Dụ Mạn Đình vẫn muốn tìm nàng, thế nhưng là đã 3 năm trôi qua, Dụ Mạn Đình thủy chung không có gặp lại được An Viện Viện, có thể ách tắc trong lòng vẫn cường liệt như cũ, mọi người cũng không muốn đi bước đầu tiên giải hòa. Bất quá, An Viện Viện vẫn phải tới, trước đây không lâu, các nàng tình như tỷ muội, vô cùng thân thiết khăng khít.


Lão già quá thất vọng rồi, mỡ đã dâng đến ngay miệng rồi còn ko thịt được, không có biện pháp, mắt thấy Dụ Mạn Đình mở rộng cửa tiếp khách, lão đầu kết luận vị An Viện Viện diễm quang bắn ra bốn phía này nhất định là nhân vật trọng yếu, hắn không dám ở lâu, khách khí hướng Dụ Mạn Đình cáo từ:


- Nếu Dụ nữ sĩ đã có khách, vậy lão phu cáo từ trước.
- Lão thần tiên đi thong thả, có thời gian ta sẽ tự mình tới cửa lĩnh giáo.


Dụ Mạn Đình mỉm cười đưa tiễn, nàng nghĩ thầm: An Viện Viện khó gặp, đương nhiên phải tiếp đãi An Viện Viện, sự tình lão đầu bắt tiểu quỷ tạm thời chậm lại, hôm nào sẽ tự mình đi tìm lão đầu.
- Người nào vậy nha?


Đôi mắt đẹp của An Viện Viện nháy liên tục, nàng thấy Dụ Mạn Đình mặc quần áo gợi cảm bại lộ, mặt như rặng mây đỏ, dường như cùng lão đầu quan hệ không cạn.
- Một vị sư phụ xem phong thủy, tôi mời hắn tới nhà của tôi hỗ trợ xem phong thủy, hì hì!


Dụ Mạn Đình nói không tính là giả dối, phản ứng cũng không tính chậm.
- Hừ, cậu trước đây đã mê tín, hiện tại hình như càng nghiêm trọng hơn ohhh!
An Viện Viện hé miệng cười:
- Có đúng hay không gần đây Hồng Loan tinh động, số đào hoa quá mạnh, cho nên gọi sư phụ đến tiêu giảm chút?


Dụ Mạn Đình lớn tiếng hờn dỗi:
- Vừa vặn tương phản, tôi là gọi sư phụ tới giúp tôi làm số đào hoa mạnh mẽ hơn một chút.
- Khanh khách...


Hai người nhìn nhau cười duyên, thực sự là tương phùng hòa lẫn ân oán, nào có phiền phức không giải được? Dụ Mạn Đình bưng lên một chén nước mỹ dung, bày ra đồ ăn vặt tinh xảo.


An Viện Viện cầm lấy một khối "cánh gà tương chua" bỏ vào cái miệng nhỏ nhắn tinh tế thưởng thức, nhịn không được khen lớn:
- Trước đây tôi thích nhất ăn bánh rán do cậu làm cho, hiện tại tôi thích ăn nhất chính là "cánh gà tương chua" này!
Dụ Mạn Đình mặt mày hớn hở:


- Vậy muội muội sau này hãy thường xuyên đến, chị sẽ làm nhiều thứ hơn cho em ăn.
- Ân.


An Viện Viện một bên chậm nhai, một bên gật đầu, không biết làm thế nào, nàng bỗng nhiên hai mắt đỏ lên, giọt nước mắt tại trong hốc mắt đảo quanh hai cái, liền từng giọt từng giọt mà rớt xuống, Dụ Mạn Đình trong lời nói hai chữ "Muội muội", gọi nàng cho vừa thoải mái lại khó chịu, nàng ngắm nhìn bốn phía, yếu ớt hỏi:


- Tỷ tỷ dự định vẫn ở nơi này sao?
---Hết chương 78---