Lão đầu nghiêm túc gật đầu:
- Đương nhiên, nếu không lão phu có thể nào bắt được tiểu quỷ? Dụ nữ sĩ nghìn vạn đừng có tư tưởng cổ hủ, tâm cảm thấy thẹn mọi người đều có, nhưng cũng phải xem thời điểm.
- Được rồi! Vậy thì phiền phức lão thần tiên.
Dụ Mạn Đình cung kính nhận lấy cây ƈôи ȶhịȶ giả, đi tới trước giường, nàng do dự một hồi, vẫn là nằm ở trên giường. Giường rất mềm, nhưng thân thể Dụ Mạn Đình lại cứng ngắc, mê tín đã che mờ lý trí của nàng, nhưng trong tâm của nàng thực sự vẫn e thẹn, tại trước mặt một người đàn ông đem ƈôи ȶhịȶ giả cắm vào trong nhục huyệt, thực sự là xấu hổ vô cùng, thế nhưng không thể không làm như vậy, nếu đã tin chuyện xảy ra ở Sơn Thần Miếu kia một lần, lần này đương nhiên phải tin tiếp, Dụ Mạn Đình chậm rãi tách ra hai chân.
Lão đầu bắt đầu bành trướng hạ thể, tuy rằng tuổi già, nhưng chỗ kia vẫn còn cứng rắn được.
Quần dài mặc dù rất dài, thế nhưng là làm từ tơ lụa, bởi vậy Dụ Mạn Đình hơi chút đem chân ngọc nâng lên, quần dài liền thuận thế tuột đến mắt cá chân, nàng chậm rãi nhấc chân lên làm lộ ra một vùng tam giác đen bóng đầy huyền bí, Dụ Mạn Đình căn bản cũng không có mặc nội khố, múi thịt ẩm ướt phấn hồng dính nước dấu vết rõ ràng, đây hết thảy, toàn bộ để cho lão đầu thấy rất rõ ràng.
Đây là âm huyệt đẹp nhất mà lão đầu từng ra mắt, trên âm thần đầy đặn nếp gấp nhăn cũng không nhiều, đầy đặn âm phụ như bánh bao.
Lão đầu bắt đầu huyễn tưởng bản thân xương mu đánh vào trên nơi này mỹ huyệt, là thoải mái ra sao, hạ thể của hắn đã bành trướng tới cực điểm, tiếp xúc cùng ánh mắt thẹn thùng của Dụ Mạn Đình, lão đầu lại còn có thể giả bộ trấn định, bản lĩnh này cũng không nhỏ.
Dụ Mạn Đình thu bụng dưới, tay trái sờ lên miệng mật huyệt ẩm ướt, hai ngón tay nhọn đầy tách ra phương thảo, tay phải cầm ƈôи ȶhịȶ giả nhắm ngay mật huyệt, nhẹ nhàng đẩy một cái, nhất thời rơi vào nửa phần, Dụ Mạn Đình toàn thân run lên, liếc mắt nhìn lão đầu, sau đó rút ra đẩy nữa, lại đi vào nửa phần, mặc dù không có ái dịch tư nhuận, nhưng huyệt đạo tự nhiên đã ẩm ướt, qua lại vài lần đâm thọc, cả cây ƈôи ȶhịȶ giả đã đi vào bảy phân, lúc này, dục vọng của Dụ Mạn Đình bị khơi mào, vốn thân thể nàng đã dị thường nhạy cảm, có thể nào chịu được trong huyệt có một cây dị vật ra ra vào vào sao? Nàng bắt đầu phát sinh rên rỉ rất nhỏ.
Lão đầu nhìn ngây người, hắn nào từng ra mắt hình ảnh huyết mạch sôi sục như vậy? Đây quả thực là cuối cùng mê hoặc, lão đầu trùng động:
- Dụ nữ sĩ mau mau hành động, dẫn tiểu quỷ kia hiện thân, lão phu phải đi gần một chút xem, oh! Dụ nữ sĩ thực sự thật là khêu gợi, cô không có nam nhân sao?
- Ân...
Dụ Mạn Đình bắt đầu run run tay phải, dùng ƈôи ȶhịȶ giả êm ái đào đưa, tuy rằng thẹn thùng, nhưng càng cắm càng sâu, mà trong mật huyệt vừa vặn tiết ra ra dịch thể dính trơn, đầy đủ đến cực điểm, hơn mười phát sau đó, đã có thể cắm vào hơn phân nửa ƈôи ȶhịȶ giả.
Lão đầu xem thế là đủ rồi, xung động muốn nhào tới dùng ƈôи ȶhịȶ của hắn thay ƈôи ȶhịȶ giả, hung hăng đâm thọc mật huyệt Dụ Mạn Đình, nhưng lão đầu không có hành động thiếu suy nghĩ, dù sao mình niên kỷ già nua, vạn nhất Dụ Mạn Đình liều mạng chống lại, lão đầu rất khó gian ɖâʍ được Dụ Mạn Đình, không làm được còn có thể gặp quan tòa, cho nên hắn kỳ vọng Dụ Mạn Đình có thể tự động hiến thân. Thế nhưng là, có biện pháp nào có thể để cho Dụ Mạn Đình tự nguyện hiến thân đâu nè? Lão đầu nghĩ ra một cái gian kế.
- Dụ nữ sĩ, ngươi đem bao thuốc bột vẽ lên bộ phận sinh dục, phải thoa đều đều vào để dụ quỷ ra.
Lão đầu từ túi tiền lấy ra một cái túi nhựa rộng hai ngón tay, dài nửa ngón tay nhỏ, bên trong là một tầng bột phấn thật mỏng như muối ăn.
Dụ Mạn Đình đình chỉ ngọc thủ đang run run:
- Đây là cái gì?
Lão đầu cười gian:
- Thuốc bột để tiểu quỷ hiện hình, cô mau mau thoa lên, không cần đem ɖâʍ loạn vật rút ra.
- Ân.
Dụ Mạn Đình tiếp nhận túi nhỏ, dùng đôi tay xinh đẹp mở ra,nàng vẫn chưa tin hoàn toàn nên đưa bột phấn lên đặt gần mũi ngửi mấy cái, cảm thấy không có bất kỳ mùi lạ gì, nàng liền yên tâm mà đem thuốc bột đổ vào ngón tay thượng, sau đó nhẹ nhàng xoa lên miệng mật huyệt, bột phấn gặp thủy hòa tan nhanh, hỗn hợp cùng một chỗ cùng ái dịch, khó có thể phân biệt ra được cái nào là yêu dịch, cái nào là dược dịch.
Lão đầu phấn khởi huy động:
- Tiếp tục đâm thọc, đừng có ngừng.
Những thuốc phấn này là xuân dược cực kỳ lợi hại, hắn tin tưởng, chỉ cần 3 phút, thuốc bột này sẽ thôi động ȶìиɦ ɖu͙ƈ Dụ Mạn Đình, khiến cho ȶìиɦ ɖu͙ƈ cao vút, mặc cho thục nữ, trinh phụ đều sẽ biến thành đĩ điếm ɖâʍ oa phóng đãng.
- Oh... Hình như có chút căng, có chút ngứa, lão thần tiên, có đúng tiểu quỷ đi ra rồi hay không?
Chỉ bất quá hai phút, Dụ Mạn Đình đã cảm giác một cổ nhiệt lực kèm theo dục vọng cuồn cuộn mà đến, trong lòng nàng hoảng sợ, không biết có phải là tiểu quỷ đi ra rồi hay không, có lẽ sợ hãi thấy tràng diện lão thần tiên vật lộn cùng tiểu quỷ, nàng khẩn trương nhắm mắt lại, thế nhưng là, cổ nhiệt lực này càng ngày càng mãnh liệt, Dụ Mạn Đình cảm thấy dục vọng kịch liệt mở rộng có chút khó có thể khống chế, mỗi lần co rúm ƈôи ȶhịȶ giả, trong huyệt liền truyền đến trận trận kɧօái cảm mênh mông.
Lão đầu nhe răng cười:
- Đúng vậy, nó sắp đi ra rồi.
Bởi vì quá mức thoải mái, khiến Dụ Mạn Đình bắt đầu lớn tiếng rên rỉ:
- A... A... Thật là khó chịu, thật kỳ quái!
Lão đầu hỏi:
- Cô muốn nam nhân lắm phải không?
---Hết chương 77---