Dụ Mạn Đình cảm thấy khẩn trương:
- Vậy... Vậy hôm nay An lão sư khi dễ tôi, có đúng hay không cũng bị ghi lại?
An Viện Viện liếc mắt nhìn Dụ Mạn Đình, cũng không nói gì, mà là nhấn nút điều khiển từ xa trong tay, bỗng nhiên, trên màn hình tinh thể lỏng xuất hiện một màn huyết mạch sôi sục, hai người An Phùng Tiên cùng Dụ Mạn Đình điên loan đảo phượng, cư nhiên ɭϊếʍƈ chỗ kín của nhau, hình ảnh ɖâʍ mỹ này khiến Dụ Mạn Đình hoa dung thất sắc, nàng lớn tiếng thét chói tai:
- Tắt đi, tắt đi mà.
An Viện Viện cắt hình ảnh, cái miệng nhỏ nhắn lại khinh bỉ chửi nhỏ:
- Cẩu nam nữ.
- Bôi bỏ, nhanh xóa đi!
Dụ Mạn Đình gấp đến độ cả mặt đỏ bừng.
Nhưng An Phùng Tiên nhưng không muốn cắt bỏ, bởi vì thời điểm hắn và Dụ Mạn Đình làʍ ȶìиɦ cũng không biết bị giám thị, cho nên toàn bộ tinh thần đều đầu nhập vào, động tác tự nhiên, so với các cảnh trong phim jav thì càng đặc sắc hơn, tuyệt phẩm như vậy, có thể nào bỏ đi chứ? Trong lòng vạn phần sốt ruột, đột nhiên linh cơ khẽ động:
- Không có khả năng cắt bỏ, nếu mà cắt bỏ, Bối Tĩnh Phương sẽ phát hiện ra, chúng ta sẽ không có bất kỳ cơ hội nào nữa.
An Viện Viện có chút chua:
- Đẹp mắt như vậy, tôi cũng luyến tiếc cắt bỏ.
Khi đang nói chuyện, nàng lại liên tục cắt mấy đoạn hình ảnh, sau cùng cắt đến cảnh trong phòng khách, An Phùng Tiên vừa nhìn, sắc mặt đại biến, bởi vì hắn từng ở trong phòng này để cho mợ Trương bu" cu cho hắn, hệ thống giám thị có thể ghi hình liên tục mười lăm ngày, đủ để thấy hết quá trình An Phùng Tiên và mợ Trương làm bậy, An Phùng Tiên cũng không muốn để cho Dụ Mạn Đình cảm thấy chán ghét vì điều đó.
- Viện Viện tỷ, chị không phải nói muốn xem biến thái sao? Không biến thái thì tạm thời không nên xem, được chứ?
An Phùng Tiên gần như là dùng thanh âm cầu khẩn mà cầu xin An Viện Viện.
An Viện Viện đương nhiên hiểu rõ ý tứ của An Phùng Tiên, nàng cũng không muốn lại nhìn thấy dáng dấp mợ Trương say sưa ngậm ƈôи ȶhịȶ của An Phùng Tiên, cho nên, An Viện Viện dùng biểu tình căm hận mà gật đầu, trong nháy mắt này, An Phùng Tiên cũng đã hiểu rõ An Viện Viện vì sao chán ghét mợ Trương, cũng thoải mái vì sao An Viện Viện dĩ nhiên dùng ác ngữ nói toilet lầu dưới là của hạ nhân.
Dụ Mạn Đình không hiểu ảo diệu bên trong đó, nàng nhăn nguyệt mi trên mặt, gắt giọng:
- Thật không rõ các người tại sao muốn xem mấy thứ đồ đạc biến thái, thục nữ như tôi chỉ thích nhìn xem phim tình cảm lãng mạn thôi.
An Viện Viện đà đà hỏi:
- Thục nữ à, có muốn tôi phát lại đoạn phim vừa rồi chị la hét muốn cắt bỏ hay không nha? Tôi cũng không ngại xem lại một lần đâu.
An Phùng Tiên nhịn không được nghiêng người, nhìn Dụ Mạn Đình vẻ mặt đỏ bừng, lại á khẩu không trả lời được, hắn không khỏi tâm thần rung động, lặng lẽ vòng cánh tay qua, ôm eo Dụ Mạn Đình, so sánh với bờ eo thon thả của An Viện Viện, eo của Dụ Mạn Đình càng rắn chắc hơn một chút, một luồng mùi thơm say lòng người bay tới, An Phùng Tiên liền càng thêm lớn mật, thừa dịp An Viện Viện luống cuống tay chân ấn điều khiển từ xa thì, tay của An Phùng Tiên từ ngoài bộ lễ phục dạ hội màu lam trượt vào trong, mò lấy kiều đồn màu mỡ của Dụ Mạn Đình, nhào nặn làm một cái, thậm chí đem ngón tay cắm vào trong mật huyệt của Dụ Mạn Đình.
Dụ Mạn Đình thẹn thùng không biết là lo lắng bị An Viện Viện phát hiện, hay là thích An Phùng Tiên khiêu khích, cư nhiên không có một tia phản kháng nào, thân thể trái lại càng dựa vào càng gần, sau cùng hoàn toàn gần kề An Phùng Tiên, kiều đồn màu mỡ hơi lên xuống, phối hợp ngón tay ra ra vào vào, ɖâʍ thủy trơn chảy ra từ trong mật huyệt ấm áp, làm ướt cánh tay An Phùng Tiên, cũng làm ướt cả chiếc nội y của Dụ Mạn Đình.
Lúc này, trong màn hình tinh thể lỏng lại xuất hiện hình ảnh, An Phùng Tiên đình chỉ động tác tay, nhưng vẫn đang đem ngón tay cắm ở trong mật huyệt của Dụ Mạn Đình, An Viện Viện nhìn chằm chằm màn hình lớn, nói:
- Trước đây tôi vẫn không biết trong nhà có máy theo dõi, thẳng đến mấy ngày hôm trước, Bối Tĩnh Phương mới nói cho tôi biết, hắn cho là tôi ngu ngốc, nói cho tôi biết cũng không sợ, nhưng tôi rất nhanh thì phát hiện ra nhiều bí mật hơn, hai người nhìn xem, trong tổng số các cuốn băng ghi hình ở đây, Bối Tĩnh Phương cư nhiên cùng mợ Trương thông ɖâʍ hơn hai trăm bảy mươi lần. Hừ!
Nữ nhân dơ bẩn, ti tiện kia mới đúng là nữ chủ nhân chân chính của căn phòng này.
Dụ Mạn Đình nhìn có chút hả hê, nói:
- Trời ạ! hơn hai trăm bảy mươi lần, không phải là thật nhiều năm mới được sao, chắc số không ghi hình còn hơn nữa?
An Viện Viện tức giận tắt đi thanh âm của đoạn video, nói:
- Uhm, không sai, tròn mười một năm, Bối Tĩnh Phương lại nói cho tôi biết, chỉ cùng mợ Trương chịch nhau hai lần, hừ! Đúng là nam nhân vô sỉ.
Dụ Mạn Đình lúng túng liếc mắt nhìn An Phùng Tiên:
- Quả thực vô sỉ, lại còn ghi hình lại, quá biến thái.
- Hừ, cái này gọi là biến thái sao? Các người lại xem tiếp đi.
An Viện Viện lại tua một cái hình ảnh, lần này, ngay cả An Phùng Tiên cũng bị rung động, trong hình, một mình mợ Trương nghênh hợp với hai nam nhân, âm huyệt cùng ƈúƈ ɦσα của nàng, đều có ngọc hành của nam nhân ra ra vào vào, thời điểm đó mợ Trương hiển nhiên còn trẻ, ngoại trừ nhũ phong kiều đồn ra, còn có dung mạo rất tú lệ, chỉ là quá ɖâʍ đãng, quá phong tao. Làm cho người ta ngoài ý muốn là, hai nam nhân theo thứ tự là Bối Tĩnh Phương cùng Hạ Đoan Nghiễn.
Dụ Mạn Đình kinh hô:
- Đó không phải là cha của Hạ Mạt Mạt sao?
---Hết chương 100---