Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 603: Côn Ca Bị Bắt

Còn đi chưa được mấy bước, Tuyệt Thiên liền dừng bước, sao vừa rồi mình lại nói được?
Chẳng lẽ vừa rồi Dạ Côn sử dụng mê hoặc chi thuật gì sao? Cũng không đúng...
Mang theo sự nghi hoặc, Tuyệt Thiên đi vào trong nhà bếp.


Kỳ thật đây là một loại chuyển biến trên tâm lý, trước đó Dạ Côn không được lão tôn thượng tán thành, nhưng từ đoạn đối thoại vừa rồi Tuyệt Thiên cũng có thể nghe ra một chút.
Cho nên vị trí của Dạ Côn cũng dần dần phát sinh biến hóa.


Mà Dạ Côn chẳng qua là theo thói quen mà thôi, mình rõ ràng không có thiên phú trong việc đối nấu cơm, lúc trước hoặc là mẫu thân nấu cơm, hoặc là thê tử nấu cơm, dần dài đều bị làm hư.
Lúc này Dạ Côn đang suy nghĩ, cha vợ sẽ giúp mình như thế nào đây?
Để Tuyệt Thiên xuất mã?


Tuyệt Thiên có được không? Muốn phá giải vấn đề này, chỉ dựa vào thực lực là không được, nếu như chỉ cần dựa vào thực lực, mình đã sớm giải quyết.
Bất quá nghe Tuyệt Thiên nói, tựa hồ cũng không phải y, chẳng lẽ là Diệp Tử Tử cùng Liệt Cốt ở huyện Thái Tây?


Nếu như là Liệt Cốt thúc, Dạ Côn cảm thấy tự mình đi còn hơn.
Diệp Tử Tử...
Chỉ thích hợp đánh nhau.
Chẳng lẽ cha vợ muốn tự thân xuất mã?
Hẳn cũng không phải, cha vợ rất có ngạo khí, nhất định sẽ phái thuộc hạ.
Dạ Côn than nhẹ một tiếng.


Trong lúc Dạ Côn than nhẹ, đột nhiên trông thấy đại môn phủ đệ bị đẩy ra, một đám Dạ gia quân tràn vào.
Nhìn Dạ gia quân đột nhiên đến, Dạ Côn có chút nghi hoặc, phó tướng dẫn đầu còn là người vừa mới gặp kia.
- Phó tướng, làm sao đột nhiên đến thăm? Có phải có chuyện gì hay không?


Dạ Côn chắp tay cười nói.
Phó tướng một mặt nghiêm túc, chắp tay hướng phía Dạ Côn:
- Dạ công tử, mời đi theo chúng ta một chuyến.
Nghe xong câu nói này, sắc mặt Dạ Côn kéo căng:
- Phó tướng đây là ý gì?


- Dạ công tử, có người đánh trống báo án, tối hôm qua Dạ công tử sát hại sứ thần.
- Ta?
Dạ Côn đều cười.
- Đúng thế.
- Là ai?
- Không biết, mong Dạ công tử phối hợp.
Dạ Côn bị tức không nhẹ, lại có người cáo mình sát hại sứ thần, CMN.
- Được, đi thôi.


Dạ Côn cũng muốn nhìn thử, là ai cáo trạng mình.
Xem ra nhóm người kia đã bắt đầu ra tay với mình, còn lợi dụng cái chết của sứ thần Phan Đức, muốn mình dừng việc điều tra lại.
Lợi hại! Côn ca bội phục!
Dạ gia quân mang Dạ Côn đi, cũng không có áp giải, nhưng vẫn phải đi theo đội hình.


Lúc này Tuyệt Thiên đã làm xong đồ ăn, bưng vào đại sảnh, phát hiện trong đại sảnh không có người.
Lập tức giận đến nổ phổi, tên đầu trọc này không phải người tốt lành gì, sớm biết đã không làm cho hắn, thế mà cho mình leo cây!


Sự tình hoàng thất Dạ gia Dạ Côn bị cáo lập tức liền truyền ra, tin tức này khiến người Thái Kinh choáng váng.
Dạ Côn thế mà giết sứ thần!
Sao lại có thể như vậy được!


Dạ Côn chính là người của hoàng thất, cho dù muốn động thủ cũng không cần tự ra tay, lại nói, hai nước giao phong không chém sứ thần.
Nhưng mà một cơn gió độc khác cũng lập tức bay ra.
Đó chính là cái chết của chủ soái Dạ gia quân!
Chẳng lẽ cũng là do Dạ Côn ra tay?
Lý do vô cùng đầy đủ.


Không phải là vì vị trí Thái Tử, mà là vì vị trí chủ soái Dạ gia quân.
Vì sao Dạ Côn muốn đạo vị trí chủ soái, đều là bởi vì đệ đệ của hắn.
Hiện tại Dạ Tần chính là thống soái tân quân, tọa trấn biên cảnh Ngũ Nhạc, rất được Thánh Nhân yêu thích.


Dạ Côn không muốn thua kém đệ đệ mình, cho nên sát hại đại bá, muốn ngồi vị trí chủ soái Dạ gia quân.
Thậm chí còn có người nói, Thương Minh thụ thương cũng là do Dạ Côn làm, bởi vì Dạ Côn cũng muốn ngồi lên vị trí chưởng viện.


Đủ loại thuyết pháp tràn ngập trong miệng người Thái Kinh, thậm chí đều cảm giác Dạ Côn hiềm nghi càng lúc càng lớn.
Những người đưa ra thuyết pháp như thế, chính là muốn dồn Dạ Côn vào chỗ chết.


Dạ Côn đi vào trong nha môn thành bắc, lúc này bên ngoài nha môn đã tụ tập rất nhiều người Thái Kinh, nhìn thấy Dạ gia quân dẫn theo Dạ Côn đến đây, liền giống như phát điên.
Không biết người nào dẫn đầu, thế mà cầm lấy lá rau ném về phía Dạ Côn, trong miệng mắng chửi:


- Trả mạng chủ soái mệnh lại!
Câu nói này liền kích phát phẫn nộ trong lòng mọi người, địa vị Dạ Trùng ở trong lòng mọi người không thấp, mà hiện tại Dạ Côn lại có tình nghi.
Vô số người bắt đầu ném rác rưởi về phía Dạ Côn.


Nhưng những người này, có lẽ có chín phần là cố ý, hiện tại chẳng qua là tình nghi, còn chưa có xác định.
Dạ Côn nói thế nào cũng là người trong hoàng thất, người bình thường chắc chắn sẽ không cấp tiến như thế.


Nhưng nếu như tội danh được xác định, vậy thì sẽ càng điên cuồng hơn hiện tại.
Dạ Côn đi ở giữa Dạ gia quân, rác rưởi bay đến đều bị Dạ gia quân ngăn cản.
Dạ Côn hơi hơi liếc nhìn người xung quanh, cảm giác những người này có chút không bình thường, có ý châm ngòi thổi gió.


Dạ Côn hít một hơi thật sâu, lông mày nhíu thật chặt...
Không biết những người này muốn dùng biện pháp gì đánh ngã mình.
Đi vào nha môn, Dạ gia quân bên cạnh tán đi, trên công đường...


Trước kia tại An Khang châu cũng từng tới một lần, lần kia là thê tử thăng đường, mình ngồi ở bên cạnh nhìn.
- Phó tướng, đây là ý gì? Người đâu?
Dạ Côn nghi hoặc hỏi.


- Dạ công tử, việc này liên quan đến mặt mũi Dạ gia, cho nên chủ thẩm đổi thành Thái Kinh phủ doãn Tống Hành Vi, Tể Tướng cùng Thái Tử cũng sẽ đến đây dự thính.
- Chiến trận lớn như vậy?
Dạ Côn trầm giọng nói ra.


Dạ Dương cùng Dạ Tư Niên đều sẽ tới dự thính, Dạ Côn tựa hồ ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, nếu như không có chứng cứ xác thực, chỉ là tra hỏi, căn bản không cần nhiều người tới như vậy.
Cảm giác có một cỗ âm mưu đang đột kích mình.
Đột nhiên!


Dạ Côn nhớ tới đêm qua!
Nếu như có người chất vấn mình, đêm qua ở đâu?
Vấn đề này nên trả lời thế nào?
Đêm qua mẫn cảm đến cỡ nào, đại bá vừa mới chết, chẳng lẽ nói mình chạy đến Thỉnh Nhạc Phường sao?
Đêm qua sứ thần Cổ U bị giết, đây không phải thừa nhận sao?


Nhưng mình là đi tìm Hoa Sa La bên kia.
Vậy thì càng hỏng bét.
Liên thủ với Thiên Trạch mưu hại chủ soái Dạ gia quân.
Hay là nói đến chỗ Hồn Thí Thiên
Tại sao lại đến chỗ Hồn Thí Thiên?


Mọi người nhất định sẽ liên tưởng tới Thương Minh đang thụ thương, cũng sẽ nghĩ mình cùng Hồn Thí Thiên liên thủ mưu hại Thương Minh...
Đêm qua mình đi nơi nào, đều là sai! Chỉ có ngủ ở nhà là an toàn nhất!
Cho nên Dạ Côn quyết định!


Chút nữa có đánh chết cũng phải kiên quyết nói mình ngủ ở nhà, chuyện khác đều mặc kệ.
Nghĩ như vậy, Dạ Côn thở dài một hơi, xem xem các ngươi muốn chơi Côn ca như thế nào.
- Thái Tử giá lâm!
Dạ Tư Niên chậm rãi đi tới, Dạ gia quân bên cạnh quỳ xuống đất chắp tay:
- Tham kiến Thái Tử.


- Các vị Dạ gia quân mau đứng lên.
Dạ Tư Niên biểu hiện rất có lực tương tác, khiến trong lòng binh sĩ Dạ gia quân rất ấm áp.


Dạ Côn nhìn vị đường ca này, Dạ Tư Niên cũng nhìn về phía Dạ Côn, Dạ Tư Niên nuốt một ngụm nước bọt, vị đường đệ này không chọc vào thì tốt hơn, Kiếm Đế nói phế liền phế, thực lực đã vô cùng khinh khủng!
- Đường đệ yên tâm, chỉ là hỏi thăm mà thôi.


Dạ Tư Niên đi tới nhẹ nói ra.
Dạ Côn nghi hoặc hỏi:
- Đường ca, sao ngươi lại tới dự thính?