Xác thật điều Đỗ Tĩnh Đường lo lắng đã đến, công ty nhà họ Lý sụp đổ rất nhanh, còn chưa đến mấy ngày, đầu tiên tổng công ty xuất hiện vấn đề, tài liệu kinh tế liền bị bại lộ ra ngoài, một số nhân viên kĩ thuật liền rời đi sang công ty khác, dường như là công ty nhà họ Lý đều không còn giá trị.
Khoé miệng ba Lý giật giật, vấn đề lớn như vậy ông cũng không thể ngăn cản nổi, không cách nào giải quyết, mắt thấy công ty sắp phá sản ông cũng bó tay không còn cách nào, vốn đang có một tình cảm mãnh liệt với thành tích của Lý Mạn Hiên, gần đây không hiểu làm sao mỗi ngày đều ngâm mình trong quán bar, ba Lý chỉ hận không thẻ chắt đứt bàn tay của đứa con trai này, thật không có một cái đỉnh để trụ vững chắc.
Ông gần đây đã bận đến sứt đầu mẻ trán, mắt thấy công ty từng ngày đi xuống, càng ngày càng ít người, nếu cứ tiếp tục đi xuống như vậy, không bao lâu sau mấy đời làm ăn của nhà họ Lý sẽ đến nguy cơ phá sản mất.
Đúng rồi, Sở Luật, Sở Luật là con rể, chỉ cần anh ra tay, còn có gì là không giải quyết được, tuy rằng ông không thể trông cậy vào con trai mình nhưng không phải ông còn con rể sao? Ông đập đầu nhẹ một chút, ông thật ngốc, sao có thể quên mất Sở Luật chứ.
Nhưng ông gọi mấy lần, không phải là tắt máy mà là cự tuyệt.
Mấy ngày nay Lí Mạn Ni cũng không gặp được Sở Luật chứ nói gì đến ông, cuối cùng là Lý Mạn Ni chỉ có đến nơi Tống Uyển mời biết hoá ra Sở Luật đã đi công tác. Đến nối đi đâu Tống Uyển cũng không biết, chỉ biết là vội vã đi công tác, vé máy bay đã định giờ này hiện tại khả năng đã mở cuộc họp.
Lý Mạn Ni nghe những lời này xong cũng không biết chỗ nào không thích hợp, nhưng trong lòng cô cực kì không thoải mái, đi công tác nhưng không nói với cô một tiếng. Cha mẹ cô cũng đều đã biết là bọn họ cố tình không chung chăn gối, không đúng, là đã lâu không chung chăn gối rồi.
Tống Uyển cũng phát hiện ra sắc mặt Lý Mạn Ni không tốt lắm, vội vàng an ủi cô: "Mạn Ni à, Tiểu Luật cũng quá nóng nảy, chỉ mới nói với chúng ta một câu, lúc ấy nó nói con đàn nghỉ ngơi nên cũng không dám quấy rầy, sợ làm phiền con không được thoải mái, con đi theo cũng không được thoải mái, con không cần phải suy nghĩ nhiều không tốt cho bé con trong bụng.
"Mẹ, con biết rồi ạ." Lý Mạn Ni cười, khuôn mặt vì giả cười mà cứng đờ.
Đây là lấy cớ, cô có thể tin sao?
Cô có nghỉ ngơi hay không Sở Luật chẳng lẽ không biết.
Sờ bụng, cô hít sâu không khí, đè ép xuống, nhà họ Lý bên đó chuyện công ty cô không hiểu chút nào, bên này nhà họ Sở cô lại không thể cầu xin Sở Giang, hơn nữa Sở Giang đã sớm không còn hỏi đến sự tình bên trong công ty, Sở Luật lại không thấy bóng người, cô lần đầu tiên biết cái gì gọi là mỗi ngày cầu không ứng, cầu mà không linh ý tứ.
"Thế nào rồi?" Ba Lý thấy con gái trở về, vội vàng hỏi, trên trán ông thỉnh thoảng có mồ hôi lạnh, vốn dĩ thân hình mập mạp nhưng gần đây trong lòng nôn nóng mà gầy đi không ít
"Sở Luật đâu, con không tìm được nó?" Ba Lý giờ chỉ có thể trông cậy vào Sở Luật cứu giúp ông chuyện làm ăn, nếu con rể không tới, chuyện làm ăn nhà họ Lý làm sao bây giờ.
"Như thế nào? Sở Luật không về sao?"
Ông chợt lạnh mặt, trách cứ Lý Mạn Ni: "Con nói như thế nào với nó, sao không thấy người tới, con muốn nhìn thấy công ty phá sản sao, công ty chúng ta mà sụp đổ, đối với con có chỗ gì tốt?"
Lý Mạn Ni đặt tay lên bụng, đối với sự trách cứ của ba Lý cũng bắt đầu thấy không vui.
"Ba, anh ấy đi công tác, con tìm người ở đâu?"
Cô tức giận nói: "Công ty trong nhà biến thành như vậy là vấn đề tại con sao? Các người không có việc gì chỉ biết đi tìm anh ấy, vì lí do gì không tưn đi kinh doanh công ty, thời điểm trước kia không có Sở Luật, chẳng lẽ công ty trong nhà không hoạt động được?"
Cô không thích điểm này của người trong nhà mình, cái gì cũng dựa vào Sở Luật, lấy thanh danh Sở Luật, nếu không có Sở Luật, chuyện làm ăn cũng không làm có phải hay không, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, sao lại thành lỗi tại cô.
Anh trai đâu, anh trai không phải người nhà họ Lý sao, sao lại mặc kệ, cô bây giờ là gái đã gả chồng, muốn cô xem vào chuyện này, bọn họ nghĩ cô là cái gì, lời cô nói Sở Luật sẽ nghe sao?
Tình cảnh cô hiện tại, bọn họ không quá quan tâm, không có lo lắng sao?
Lý Mạn Ni không tức không giận, thái độ bài xích, một chút này liền chọc vào sợi lông của ba Lý.
Chát một tiếng, ba Lý trực tiếp quăng một cái tát, mắng: "Lý Mạn Ni, lông cánh đủ rồi phải không, như thế nào gả đến nhà họ Sở liền không cần nhà mẹ đẻ phải không, sao mày không nghĩ ai nuôi lớn mày đi, lương tâm mày cho chó gặp rồi à?"
"Họ Lý, ông dám đánh con gái tôi?" Mẹ Lý trực tiếp lao ra đẩy ba Lý, trong miệng kêu: "Tôi liều mạng với ông, ông dám đánh con gái của tôi."
Mẹ Lý bị nghẹn họng nóng nảy, sự tình bị chụp ảnh vẫn luôn đè nặng trên người bà, nếu không có chỗ nào phát tiết, bà thật sự muốn điên rồi, cũng vì ba Lý xui xẻo, như thế nào lại đâm đầu vào họng súng của mẹ Lý.
Lý Mạn Ni đứng ở một bên, đột nhiên cảm giác váng đầu, đây là chuyện gì, rốt cuộc sao nhà họ Lý lại biến thành như vậy, toàn bộ đều mờ mịt, khó hô hấp
Cô xoay người, đi ra ngoài mở cửa, bên trong đánh nhau như nào, cô cũng không muốn tham gia, không phải còn có anh trai sao, anh cũng mặc kệ, với thân phận con gái cô có thể quản cái gì.
Mẹ Lý vung cánh tay đánh ba Lý, hai người dường như muốn mang phòng khách thành chiến trường, Lý Mạn Ni quản không được. Lý Mạn Hiên ngây ngốc trong phòng của mình, cả khuôn mặt đều đã méo mó. Đến nỗi bên ngoài cha mẹ thành bộ dáng gì như cùng anh không liên quan.
Mà lúc sau ba Lý đánh Lý Mạn Ni trong lòng cũng hối hận, ông có chút khó thở không thông, ông nhất thời không suy nghĩ mới đánh con gái, hơn nữa hiện tại công ty thành như vậy, nếu không có con gái, không có con rể, nhà họ Lý coi như là đã xong rồi.
Ngày hôm sau ông liền tự mình mang theo quà tìm Lý Mạn Ni, kì thật nói đi tìm Lý Mạn Ni không bằng nói đi tìm Sở Luật, nghĩ là đến lúc này Sở Luật cũng nên ra tay.
Mà ông cũn không viết hiện tại nhà họ Lý nguy cơ như vậy vốn là do Sở Luật thêm dầu vào lửa.