300 người cũng không nhiều cũng không ít.
Lý Ngôn Khánh không hề do dự đáp.
- Đã như vậy phương diên điền sản ruộng đất ta sẽ tìm cách đặt mua cho bọn họ nếu như bọn họ nguyện ý mang gia quyến tới ta cũng sắp xếp tương ứng.
Diêu Ý nghe được vui mừng vô cùng:
- Vậy thì ta phái người đưa tin nói bọn họ mau chóng tới đây.
Vào chạng vạng tối, Tiết Thu từ Hào Đồi ổ trở về Củng huyện.
Đồng thời tới Củng huyện còn có Đỗ Như Hối, đây là những người mà Lý Ngôn Khánh tín nhiệm nhất, Ngôn Khánh cũng không khách sáo với bọn họ ở hậu hoa viên trong lương đình bày ra tiệc rượu, Thẩm Quang cùng với Mã Tam Bảo dò xét cảnh giới bên ngoài, Tứ Nhãn và Tế Yêu thì lẳng lặng phủ phục dưới đất.
- Tình huống ở Đông Đô xem ra trở nên phức tạp rồi.
Ngôn Khánh đi thẳng vào vấn đề.
Hắn đem tao ngộ gặp phải ở Lạc Dương tường thuật một lần rồi khẽ nói:
- Ta thấy tình hình phía trước không được lạc quan cho lắm, Vương Thế Sung người này có thế kiêu hùng không thể dò xét đơn giản được.
- Luận thế gia sau lưng hắn có Vương thị Thái Nguyên làm chỗ dựa luận chiến công hắn có công chiêu hàng Lưu Nguyên Tiến đánh tan Lô Minh Nguyệt quan trọng nhất là Giang Đô dường như đối với hắn vô cùng hài lòng, giống như có ý muốn cho hắn tiếp nhận chức vụ Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ.
- Chuyện này ta không thể nào tiếp nhận được.
Lý Ngôn Khánh dùng một ngữ điệu ngưng trọng nói với Tiết Thu và Đỗ Như Hối.
Hắn biết rất rõ nếu như Vương Thế Sung nắm được chức vụ Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ thì đối với Lý Ngôn Khánh không phải là một chuyện tốt.
Ta cho dù làm không được thì cũng không thể để Vương Thế Sung được làm.
Đỗ Như Hối chau mày trầm ngâm một lát sau đó lắc đầu nói:
- Chuyện này không dễ xử lý, Vương Thế Sung người này ta đã lưu ý một thời gian, đúng như Lý Ngôn Khánh nói người này có tư thế kiêu hùng tuy nhiên cái phần chút ít công lao kia ta cũng không coi trọng. Hắn ở Giang Nam dụ hàng Lưu Nguyên Tiến hay ở Hà Bắc đánh bại Cách Khiêm, Nam Dương chiến thắng Lô Minh Nguyệt, những đối thủ đó cũng không cường ngạnh gì, chỗ lợi hại của hắn chính là năng lực ẩn nhẫn, thủ đoạn chớp thời cơ đặc biệt là vô cùng tàn nhẫn.
- Ngôn Khánh đệ muốn cho hắn rơi đài thậm chí giành lấy chức vụ hẳn thì phiền toái chính là Vương gia đằng sau đang vô cùng ủng hộ hắn.
Đây chính là thế trụ lực lượng....
Lý Ngôn Khánh cũng minh bạch mình và Vương Thế Sung chênh lệch ở chỗ nào, hắn không khỏi cười khổ.
Nếu như năm đó mình và Trịnh gia không đoạn tuyệt với nhau thì giờ khắc này Dương Khánh cũng thế, Nguyên Văn Đô cũng thế đều ủng hộ mình.
Thế sự đa đoan không thể song toàn.
Lý Ngôn Khánh cùng với Trịnh gia phản bội đã lấy được sự tín nhiệm của Dương Quảng.
Nhưng đồng thời cũng đắc tội với rất nhiều hào phú thế trụ, khiến cho đường đi của Lý Ngôn Khánh trở nên hẹp hơn rất nhiều.
Đỗ Như Hối nói:
- Đệ ở cửa thành hạ một mã uy với Vương Thế Sung, hắn chắc chắn cũng không từ bỏ ý đồ cho nên lần này hắn nhất định sẽ điều động tất cả mọi nguồn lực để nắm giữ chức Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ.
- Nếu như Vương gia toàn lực điều động thì cho dù Lô Sở ủng hộ đệ cũng khó có tác dụng gì, tối đa là danh sách trình báo lên Giang Đô nhiều hơn một cái tên mà thôi.
- Như vậy quyết định cuối cùng là ở Giang Đô?
Tiết Thu đột nhiên ngẩng đầu cắt đứt lời nói của Đỗ Như Hối.
Đỗ Như Hối cũng không có gì không hài lòng mà nói:
- Đúng thế chức vụ trọng yếu này Việt Vương há có thể làm chủ, tất nhiên Giang Đô phải quyết định, Đông Đô tam đại phụ thần chỉ phụ trách tuyển người thích hợp trình báo lên Giang Đô mà thôi.
- Nếu đã như vậy...
Tiết Thu lộ ra vẻ vui vẻ:
- Ngôn Khánh có năm thành cơ hội tiếp nhận chức Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ.
Vốn Ngôn Khánh ở bên cạnh lắng nghe cảm thấy mình không còn hi vọng gì mà Tiết Thu mở miệng lại nói hắn có cơ hội.
Hắn giật mình nói:
- Nguyện nghe ý kiến của Bá Bao.
- Kỳ thật chủ ý này của ta vẫn là dựa vào ý kiến lúc nãy mới nói của Lão Đỗ, Vương Thế Sung dĩ nhiên sẽ điều động tất cả các quan hệ trong đó dĩ nhiên là có cả Vương thị của hắn, Ngôn Khánh Thái Nguyên hiện nay ai chức vị cao nhất?
- Dĩ nhiên là Đường quốc công lưu thủ Thái Nguyên, Sơn Tây Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ rồi.
- Vậy hiện tại ngươi quan hệ với ai mật thiết nhất?
Tiết Thu và Đỗ Như Hối đều đã biết thân thế của Lý Ngôn Khánh.
Ngôn Khánh tựa hồ đã hơi minh bạch:
- Dĩ nhiên là cha của ta, Bá Bao huynh ý huynh là muốn ta mời Đường quốc công ra mặt nói tốt cho ta sao?
Tiết Thu lắc đầu liên tục:
- Ngươi nếu như mời Đường quốc công ra mặt giúp ngươi thì một chút cơ hội đều không có.
Đỗ Như Hối nghe Tiết Thu nói mà liên tục gật đầu.
- Vậy ý của ngươi là?
- Ngôn Khánh ta có một vấn đề hỏi ngươi hiện tại ở Giang Đô bệ hạ kiêng kỵ ai nhất?
Câu hỏi này tựa hồ quái dị.
Dương Quảng kiêng kỵ nhất ai ư?
Lý Ngôn Khánh trầm ngâm ngón tay nhẹ nhàng đánh trên thực án.
Sau một hồi hắn đột nhiên mở to mắt:
- Đào Lý tử, được thiên hạ, Giang Đô kiêng kỵ nhất chỉ sợ là Đào lý tử.
Tiết Thu nhếch miệng lên:
- Không sai chính là Đào Lý tử.
- Tuy nhiên Đào Lý tử này ta cảm thấy Lý Mật hiện giờ thanh thế to lớn tự xưng vương ở Ngõa Cương trại hung hăng càn quấy nhưng trên thực tế Giang Đô chưa hẳn để hắn vào trong mắt Lý Mật lúc trước theo Dương Huyền Cảm hành động bị tiêu diệt cho dù hắn xưng là Ngụy vương cũng chỉ là người đơn độc.
Cho nên ta cho rằng Giang Đô chính thức kiêng kỵ Đào Lý tử chính là Đường quốc công.
- Đường quốc công người này xuất thân là bát đại trụ quốc lại quy tông về Lũng Tây Lý thị luận danh vọng thực lực Lý Mật không thể nào so sánh được,. Giang Đô hiện tại tuy bề ngoài không có biểu thị gì kỳ thật đối với Đường Quốc công kiêng kỵ vô cùng.
Lý Ngôn Khánh và Đỗ Như Hối cũng đồng ý.
Tuy nhiên hiện tại bọn họ vẫn không rõ mưu đồ của Tiết Thu nên không ai mở miệng.
Tiết Thu nói:
- Mà hiện tại Vương Thế Sung muốn điều động Vương thị tộc nhân thì tất nhiên sẽ mời Đường quốc công ra mặt, ngươi và Vương Thế Sung chỉ sợ Đường quốc công sẽ tiến cử ngươi, nếu vậy thì ngươi không cách nào chiếm được chức vụ Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ.
Ngôn Khánh vỗ tay một cái, khuôn mặt lộ ra nụ cười tươi:
- Ý của Bá Bao huynh là...
Tiết Thu cũng đứng lên, trên mặt hiện ra nét vui vẻ:
- Nếu như Đường quốc công cũng đề cử Vương Thế Sung thì không biết Giang Đô sẽ làm gì?