“ Chủ tịch Lạc.......tôi.......ngài hiểu lầm rồi.....” Tôi như muốn giải thích gì đó.
Lạc Kiến Ba lạnh lùng trừng mắt nhìn tôi, ánh mắt đầy vẻ ghét bỏ: “ Tô Tư Nhụy, mắt tôi vẫn chưa mờ, cô cậy được Lạc Mộ Thâm chiều chuộng, cô bây giờ cảm thấy coi trời bằng vung rồi phải không? Cô còn dám đánh người, cô còn dám làm gì nữa? Bộ dạng của cô, tôi làm sao có thể yên tâm để cô lấy Lạc Mộ Thâm chứ, họ Lạc chúng tôi cần là một người con gái khuê các có phẩm chất đức hạnh, chứ không phải là loại người như cô.”
“ Chủ tịch Lạc, đó là vì Trần An An.....” tôi cố gắng ra sức giải thích.
“ An An đã nói với tôi từ lâu rồi, cô ấy đã từng là bạn tốt của cô, nhưng cô luôn đố kị với cô ấy, chính là không muốn cô ấy tốt hơn cô, sao thế, bây giờ cô vẫn chưa biết đủ sao? Dã tâm của loại phụ nữ như cô thật lớn quá, cô có được Lạc Mộ Thâm còn chưa hài lòng sao? An An ở bên cạnh tôi cô không vui à? Tâm địa cô cũng độc ác quá? Tô Tư Nhụy, cô đừng quên, Lạc Mộ Thâm là con trai của tôi, Lạc Thị là của tôi, tôi bảo nó sống thì nó sống, bảo nó chết thì nó chết, cô cho rằng cô bây giờ là thiếu phu nhân của Lạc Thị rồi, cho nên, cô muốn ức hiếp An An? Tôi nói cho cô biết, không dễ như thế đâu, rốt cuộc có để cô gả vào nhà họ Lạc hay không, còn phải chờ tôi nói. Tô Tư Nhụy, còn để tôi bắt gặp một lần nữa, đừng nói cô gả cho Lạc Mộ Thâm, đến việc cô chết cũng không biết mình chết thế nào đâu.” Lạc Kiến Ba hằm hằm uy hiếp tôi như thế.
Ông ta uy hiếp tôi như thế khiến tim tôi run rẩy, Châu Đình ở bên cạnh bị dọa cho vội vàng kéo lấy tay tôi.
“ Đi, An An, sau này đừng có chơi với những thành phần này, đây đều là những người gì chứ? Em đến đây thật là sai lầm, may là anh đến tìm em, nếu không em bị ức hiếp thành bộ dạng gì chứ. Sau này đừng đến những nơi như thế này, tụ tập với những người này, thật là xúi quẩy!” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói, ông ta ôm bả vai Trần An An bước hướng ra ngoài.
Tôi biết, ông ta bây giờ không muốn ở lại nơi này nữa, nơi thấp bé này khiến người cao quý như ông ta ở lại một chút cũng cảm thấy dơ dáy khó chịu.
Đương nhiên tôi cũng biết, là Trần An An làm nũng gọi ông ta đến, nếu không, đại gia giàu có như ông ta tại sao có thể đến nơi này chứ?
Tôi nhìn thấy trong khoảnh khắc Trần An An quay người, cậu ta nhìn sang tôi, khóe mắt mang đầy vẻ đắc thắng.
Tôi lập tức hiểu ra rồi, là Trần An An bảo Lạc Kiến Ba đến, cậu ta ra sức kích cho chúng tôi phát cáu trên bàn tiệc, kích tôi đánh cậu ta, cậu ta căng thẳng tính toán thời gian, chính là muốn để Lạc Kiến Ba nhìn thấy tôi hùng hổ tát cậu ta.
Cậu ta bây giờ, thật sự quá thâm độc hiểm ác rồi!
Tôi thừa nhận, ấn tượng Lạc Kiến Ba đối với tôi không phải nói là rất tốt, cũng không phải nói là không tốt, ông ta có lẽ sẽ không ngăn cản hôn sự của tôi và Lạc Mộ Thâm, nhưng nếu như Trần An An đã diễn vở kịch này, ông ta nhất định có ấn tượng xấu với tôi, trong nhà họ Lạc, vị trí gia trưởng của Lạc Kiến Ba không thể dịch chuyển, thế thì, ông ta sẽ tạo ra rào cản trên con đường tình yêu của tôi và Lạc Mộ Thâm chứ?
Suy cho cùng, đắc tội với bố chồng tương lai, đặc biệt là bố chồng nhà giàu, không phải là việc tốt?
Tôi cau mày lại, trong lòng tự nói với mình: “ Nhụy Tử, mày trúng kế rồi, trúng kế rồi?”
Tôi nhẹ thở dài, không sai, tôi thật sự trúng kế rồi.
Tại vì Trần An An hận tôi, cậu ta không dễ dàng bỏ qua cho tôi như thế, cậu ta bây giờ giống như kẻ điên vậy, chính là không muốn tôi sống tốt. Chỉ cần tôi sống không thoải mái, cậu ta mới vui, mới sung sướng.
Đối với Trần An An mà nói, dù cho tôi có gả cho Lạc Mộ Thâm, cậu ta gả cho Lạc Kiến Ba, cũng chỉ là hôn nhân của hai kẻ nhà giàu, dù cho chúng tôi không muốn đối phó, cũng trở thành mối quan hệ con dâu mẹ chồng ngại ngùng, nhưng cậu ta không tha cho tôi, chính là không cho phép tôi gả cho Lạc Mộ Thâm, cậu ta không can tâm tình nguyện để cậu ta gả cho Lạc Kiến Ba, còn tôi gả cho thanh niên tuấn tú như Lạc Mộ Thâm, cho nên, cậu ta sẽ không để tôi được như ý nguyện, thế thì, tôi nên làm thế nào đây?
Tôi nhẹ cau mày lại, chìm sâu vào trong những suy nghĩ.
Cánh tay của tôi bị Châu Đình huých một cái, cậu ấy khẽ nói: “ Nhụy Tử, thì ra đó là bố của Lạc Mộ Thâm sao? Thật là quá trẻ, nếu không phải biết trước đó là bố của anh ấy, mình còn cho rằng là anh trai của anh ấy, thảo nào Trần An An lại đắc ý như thế, có điều, lúc mà cậu đánh Trần An An, đúng lúc bị bố của Lạc Mộ Thâm nhìn thấy, bố của anh ấy liệu có gây khó dễ với cậu không?”
Tôi cười đau khổ, tôi cũng không biết ông ấy có gây khó dễ với tôi không, có điều, tôi nghĩ Lạc Kiến ba là con rồng trên thương trường, ông ấy sẽ không tính toán so đo với một đứa con gái như tôi chứ?
Các bạn học đó cũng bàn luận xôn xao, bọn họ cũng rất tức giận: “ Trần An An này, bây giờ quá hống hách rồi, thật sự gả được vào nhà giàu rồi sao? Con mắt nhìn người của chủ tịch Lạc đó sao thế, lại có thể bị mê muội người con gái như thế, Trần An An này quả thật bây giờ bị hào nhoáng làm cho mờ mắt rồi. sau này chúng ta đừng để ý loại người này.”
“ Loa phóng thanh” cười nói: “ Các cậu còn muốn để ý người ta sao, có lẽ người ta vốn dĩ không muốn để ý các cậu ấy chứ!”
Tôi không nói gì, chỉ im lặng ngồi ở đó.
Mấy người bạn học đều xúm đến hỏi: “ Này, Nhụy tử, cậu bây giờ là bạn gái của Lạc Mộ Thâm phải không? Còn Trần An An là bạn gái của bố Lạc Mộ Thâm, ôi, quan hệ các cậu giờ đã không tốt rồi. Nhụy Tử, tại sao bọn mình cảm thấy con đường sau này của cậu sẽ không dễ đi? Không dễ qua ấy.”
Tôi nghe bọn họ bàn luận, trong lòng tôi như lên cơn giật vậy, không sai, dự cảm của bọn họ là chính xác, tôi cũng cảm thấy con đường của tôi sẽ không dễ đi như thế, cũng không dễ sống qua ngày rồi.
Con người Trần An An này.........
Tôi cố gắng cười mạnh mẽ: “ không nghiêm trọng thế đâu, ha ha. Mình không tin, Trần An An đó có thể lật trời mà đi.”
Không sai, là con đường mà tôi tự chọn, kể cả phải quỳ xuống cũng phải đi.
Tôi sẽ không dễ dàng từ bỏ tình cảm giữa tôi và Lạc Mộ Thâm, đúng thế, tôi tuyệt tối không dễ dàng từ bỏ như thế.
Chuyện đó vừa qua đi, tôi và các bạn học quên việc không vui đó đi, cười cười nói nói, ha ha, không có Trần An An, quan hệ giữa các bạn học vẫn hòa thuận, đương nhiên, bọn họ vẫn rất tò mò mối quan hệ giữa tôi và Lạc Mộ Thâm, người này người kia đều muốn nghe ngóng chút gì đó, tôi đều – trả lời.
Bọn họ ngưỡng mộ sự chiều chuộng yêu thương mà Lạc Mộ Thâm dành cho tôi, có điều, cũng có người nhắc nhở tôi: “ Nhụy Tử, cậu nói thân phận như Lạc Mộ Thâm muốn người phụ nữ như thế nào? Tại sao lại đối với cậu tốt như thế, có sợ chỉ là cảm giác tươi mới nhất thời không? Cậu phải cẩn thận đấy, sống ở nhà giàu chẳng dễ đâu, hơn nữa Lạc Mộ Thâm lại là công tử nổi tiếng phong lưu.....”
Bọn họ vừa nói như thế, mặc dù trên mặt tôi vẫn cười hi hi ha ha, dáng vẻ không để ý gì, như thực ra, trong lòng tôi, thật sự tự nhắc nhở mình.
Tôi thật sự sẽ hạnh phúc với Lạc Mộ Thâm sao?
Tình yêu của chúng tôi sẽ thật sự tiếp tục đến hết cuộc đời sao?