Nghệ thuật quyến rũ

2. Vờ tạo cảm giác an toàn – tiếp cận gián tiếp

Nếu quá lộ liễu gay từ đầu, bạn có nguy cơ sẽ tạo ra một sự chống đối mà sau này cũng không làm giảm đi được. Ban đầu, trong phong cách của bạn không được có biểu hiện gì của một kẻ đang quyến rũ. Việc quyến rũ phải xuất phát từ một góc độ gián tiếp để con mồi dần dần mới nhận thức được sự có mặt của bạn. Bắt đầu từ những ngoại biên của cuộc đời con mồi – tiếp cận qua người thứ ba hoặc vờ chỉ tạo mối quan hệ bình thường, rồi chuyển dần từ tình bạn sang tình yêu. Thỉnh thoảng sắp xếp những lần chạm mặt “tình cờ”, như thể bạn và con mồi có duyên số với nhau – không gì quyến rũ hơn là cảm giác có duyên với nhau. Ru ngủ con mồi trong ảo giác an toàn, rồi tấn công.

Từ bạn đến người yêu

Vợ công tước Montpesier xứ Orleans, bà Anne Marie Louis được mọi người biết đến là một La Grande Mademoiselle ở nước Pháp vào thế kỷ XVII, người chưa bao giờ biết được tình yêu trong cuộc đời của mình. Mẹ qua đời khi còn trẻ; cha đi thêm bước nữa và không còn biết đến bà nữa… Bà Anne Marie Louis xuất thân từ một trong những gia đình lừng danh nhất ở Châu Âu: Ông nội là Vua Henry IV; Vua Louis XIV trong tương lai là anh họ của bà. Khi còn trẻ bà đã được chỉ hôn với những đám sau: Vị vua góa vợ của Tây Ban Nha, con trai của đại đế La Mã thần thánh, thậm chí với cả người anh họ Louis. Tuy vậy, tất cả những sự chỉ hôn này đều được lập ra nhằm mục đích chính tri, hoặc là do sự giàu có kếch sù của gia đình bà. Không người nào bỏ công ra cầu hôn bà; thậm chí bà cũng hiếm khi gặp mặt những người đến cầu hôn mình. Mọi chuyện càng tệ hơn khi Quý bà lại là một người theo chủ nghĩa lý tưởng. Bà tin vào những giá trị hiệp sĩ đạo cổ xưa như: Lòng dũng cảm, sự chân thành và sự trinh tiết. Bà ghê tởm những kẻ mưu mô, những kẻ mà động cơ ve vãn

Tháng tư năm 1669, the Grande Mademoiselle lúc đó đã 42 tuổi gặp một trong số những người đàn ông lạ lùng nhất ở cung điện, Marquis Antonin Peguilin, sau này được mọi người biết đến là công tước xứ Lauzun. Marquis được Vua Louis XIV yêu mến, 36 tuổi, một chiến binh dũng cảm và một người sâu sắc. Marquis cũng còn là một gã Don Juan khoác lác. Dù cho gã có hơi thấp người, và hiển nhiên là cũng k hông đẹp trai, nhưng cách cư xử trâng tráo và những chiến công quân sự của gã đã tạo cho gã sức hấp dẫn không cưỡng lại được đối với phụ nữ. Trước đó vài năm Quý phu nhân đã để ý đến gã, ngưỡng mộ vẻ quý phái và lòng dũng cảm của gã.

Tuy nhiên, chỉ duy nhất trong thời gian này, năm 1669, bà Anne mới có cuộc nói chuyện thực sự với gã (dù chỉ trong thời gian ngắn), và mặc dù bà Anne biết tiếng tăm đào hoa của gã nhưng bà vẫn thấy gã có sức cuốn hút. Vài ngày sau cả hai gặp lại nhau lần nữa; lần nói chuyện này dài hơn và Lauzun đã tỏ ra gã thông minh hơn nhiều so với những gì bà đã tưởng tượng. Hai người nói về soạn kịch gia Corneille (bà Anne rất thích người này), nói về chủ nghĩa anh hung và về những đề tài khác tri thức hơn. Giờ đây cuộc gặp mặt giữa họ thường xuyên hơn. Hai người đã trở thành bạn bè. Bà Anne đã ghi lại trong nhật ký của mình là những buổi nói chuyện với Lauzun là những lúc sáng chói trong một ngày của bà, rằng khi có Lauzun không có trong cung điện thì bà cảm nhận được sự vắng mặt của gã. Dĩ nhiên những lần gặp gỡ giữa hai người đủ thường xuyên để về phía Lauzun không phải là tình cờ. Nhưng gã lại luôn luôn làm ra vẻ ngạc nhiên khi trông thấy bà. Cùng lúc đó, bà cũng ghi lại những cảm giác bồn chồn – những thứ tình cảm kỳ lạ đang xâm chiếm bà mà bà chẳng hiều lý do vì sao.

Thời gian trôi đi. The Grande Mademoiselle sắp rời Paris trong một tuần hoặc hai tuần lễ. Lúc đó Lauzun đến bên bà mà không hề báo trước và hắn đã cầu xin thắm thiết để được là bạn tâm giao với bà, một người bạn tận tâm có thể thi hành bất cứ một mệnh lệnh nào mà bà cần chúng được thi hành trong lúc bà đi xa. Gã đã rất hào hiệp và ra vẻ thi sỹ, nhưng thật ra ý đồ của hắn là gì? Trong nhật ký của mình, Anne Marie cuối cùng cũng phải đối mặt với những thứ tình cảm đang dội lên trong bà kể từ cuộc nói chuyện đầu tiên của họ: “Ta đã tự nhủ mình, đây không phải là cơn trầm mặc mơ hồ, phải có một mục tiêu cho tất cả những tình cảm này, và ta chẳng thể tưởng ra ai là… Cuối cùng sau khi tự dằn vặt bản thân mình với những cơn trầm mặc đó ta nhận ra rằng chính là chàng, Lauzun, người ta đã đem lòng yêu mến, chính là chàng người đã lẻn vào trái tim ta và đánh cắp trái tim ta.”

Nhận thức được nguồn tình cảm của mình, bà Anne đã trở nên thẳng thắn hơn. Nếu như Lauzun đã là người bạn tâm giao của bà thì bà có thể nói với Lauzun về hôn nhân, về những cuộc chỉ hôn vẫn còn tiếp diễn. Chủ đề này có lẽ cho Lauzun một cơ hội để để bộc lộ những tình cảm của gã, có lẽ Lauzun sẽ lộ ra sự ghen tuông. Rủi thay, Lauzun không có vẻ gì lưu tâm đến lời gợi ý của bà. Thay vì vậy, gã hỏi bà rốt cuộc sao lại nghĩ về hôn nhân, bà có vẻ hạnh phúc. Ngoài ra người nào có thể xứng với bà đây? Điều này kéo dài trong vài tuần lễ. Bà Anne chẳng thể nào moi được tí riêng tư nào từ gã. Trong chừng mực nào đó, bà hiểu là có những khác biệt giữa hai người, về cấp bậc (bà ở vị trí cao hơn nhiều so với hắn) và về tuổi tác (bà lớn hơn Lauzun sáu tuổi). Vài tháng sau, vợ của anh trai nhà vua mất, và vua Louis đưa ra đề nghị bà Anne là bà sẽ thay thế người chị dâu quá cố của ông, vua muốn bà lấy anh trai của vua. Anne rất ghê tởm chuyện này, rõ rang là anh trai của nhà vua đang ra sức sờ tay vào tài sản của bà. Bà hỏi ý kiến của Lauzun. Là một bày tôi trung thành của nhà vua, Lauzun trả lời rằng họ phải tuân theo ý muốn của hoàng thất. Câu trả lời của Lauzun không làm bà Anne hài lòng, và tệ hơn là gã đã thôi viếng thăm bà, như thể cả hai chính xác đã không còn là bạn bè chi nữa. Điều này là giọt nước cuối cùng. Quý phu nhân Louis nói với nhà vua rằng bà sẽ không kết hôn với anh trai của vua.

Bấy giờ, Anne gặp Lauzun và nói rằng bà sẽ viết lên miếng giấy tên một người đàn ông mà bà muốn kết hôn trọn đời. Lauzun sẽ đặt mảnh giấy dưới gối của mình và sáng hôm sau đọc nó. Khi làm như vậy, Lauzun thấy từ “C’est vous – đó chính là chàng”. Lauzun gặp Anne buổi tối sau đó và nói là bà đang trêu chọc gã và làm gã trở thành trò cười trong cung. Anne khăng khăng rằng bà đang rất nghiêm túc. Marquis có vẻ bị sốc và ngạc nhiên – nhưng không ngạc nhiên bằng những người còn lại trong cung vài tuần lễ sau, khi đó một cuộc hôn nhân được thông báo giữa một Don Juan ở cấp bậc thấp và Quý bà cao hàng thứ hai ở Pháp (một người phụ nữ được mọi người biết đến là trinh tiết và tài năng của bà để bảo vệ được tước hiệu đó).

Giải thích: Công tước xứ Lauzun là một trong những nhà quyến rũ bậc thầy nhất trong lịch sử, và việc quyến rũ chậm mà chắc Quý bà Anne chính là một kiệt tác của ông. Phương pháp của Lauzun rất đơn giản: Phương pháp gián tiếp. Cảm nhận được vẻ thích thú với gã trong buồi nói chuyện đầu tiên, Lauzun quyết định mê hoặc bà bằng tình bạn. Lauzun đã trở nên một người bạn tận tụy của Anne. Lúc đầu việc kết bạn mang vẻ dịu dàng. Một người bỏ thời gian ra nói chuyện với bà về thơ ca, lịch sử, và những kỳ tích trong chiến tranh, những đề tài được bà yêu thích. Dần dần bà Anne bắt đầu tâm sự với Marquis. Rồi sau đó, hình như bà không hề nhận ra những tình cảm trong bà đã rục rịch: Người đàn ông tài giỏi trong mắt các quý bà quý cô mà chỉ quan tâm đến tình bạn thôi sao? Là một người phụ nữ mà bà không thể thu hút được chàng sao? Những suy nghĩ này khiến bà nhận thức ra bà đã yêu gã mất rồi. Điều này cũng là một phần khiến bà từ chối hôn sự với anh trai của nhà vua, một quyết định do đích thân Lauzun gián tiếp tạo ra một cách khôn khéo: Là lúc gã thôi không đến thăm bà nữa. Và làm thế nào gã có thể theo đuổi được tiền tài, vị trí hay tình dục khi mà gã chưa bao giờ chủ động tạo ra tình huống? không, điều xuất sắc của nghệ thuật quyến rũ của Lauzun chính là Quý bà đã tin rằng chính do bà đang làm cho các sự việc tiến triển thêm.

Một khi bạn đã chọn đúng nạn nhân thì bạn phải lấy được sự chú ý của người đó và gợi lên sự them muốn. Để đi từ tình bạn đến tình yêu có thể thắng lợi thành công mà không cần kêu gọi sự chú ý đến việc đó như là một màn thao diễn. Trước tiên, những cuộc trò chuyện thân mật với những đối tượng của bạn sẽ mang lại cho bạn những thông tin giá trị về tính cách, sở thích, yếu điểm và những khao khát thời ấu thơ của họ. Những điều này chi phối hành vi lúc trưởng thành của họ. (ví dụ, Lauzun có thể khôn khéo thích ứng được với những sở thích của Anne một khi đã nghiên cứu bà khá kỹ). Thứ hai, bằng cách dành thời gian cho đối tượng của bạn thì bạn có thể khiến họ cảm thấy thoải mái với bạn. Họ tin rằng trong đầu họ bạn chỉ là một người bạn, chính vì thế họ sẽ hạ thấp khả năng kháng cự, xua tan sự căng thẳng thường xuyên giữa hai giới. Lúc này họ rất dễ bị tấn công, tự vì tình bạn giữa bạn với họ đã mở ra cánh cổng vàng dẫn lối vào cơ thể họ, trí óc họ. Tại đây, bất cứ một lời bình luận thân mật, bất kỳ một sự tiếp xúc cơ thể nhẹ nhàng sẽ nhá lên một suy nghĩ khác, một suy nghĩ sẽ khiến họ mất cảnh giác: Có lẽ có một điều gì đó khác nữa giữa bạn. Một khi cái cảm giác đó dấy lên, họ sẽ thắc mắc rằng sao bạn không tiến tới, và họ sẽ đích thân dấn tới, thưởng thức cái ảo tưởng là họ đang nắm quyền kiểm soát. Không gì hiệu quả hơn trong nghệ thuật quyến rũ là khiến cho người bị quyến rũ nghĩ rằng họ chính là những người đang tạo ra sự quyến rũ.

“Ta không hề đến gần nàng, ta chỉ đi men theo bên ngoài của sự tồn tại của nàng… Đây chính là lưới nhện đầu tiên mà nàng bị giăng vào.”

Bí quyết quyến rũ

Điều mà bạn đeo đuổi khi là một người đi quyến rũ người khác chính là khả năng để hướng người khác đi theo hướng mà bạn muốn họ đến. Tuy vậy trò chơi này rất ư mạo hiểm; thời khắc họ nghi ngờ họ đang hoạt động dưới sự ảnh hưởng của bạn thì họ sẽ trở nên tức tối. Chúng ta là những sinh vật không thể nào chịu đựng được cái cảm giác rằng chúng ta đang phục tùng ý định của ngưới khác. Các mục tiêu của bạn khi hiểu được điều này, chẳng sớm thì muộn họ sẽ quay lại chống đối bạn. Nhưng nếu như bạn có thể khiến họ làm điếu bạn muốn mà họ không hề nhận ra? Nếu như họ nghĩ họ đang nắm quyền kiểm soát? Đó chính là sức mạnh gián tiếp mà không một người đi quyến rũ có thể thực hiện ma thuật của họ mà không cần đến sức mạnh gián tiếp này.

Bước đầu để vượt qua rất đơn giản: Khi bạn đã chọn đúng người, bạn phải làm cho người đó đến với bạn. Nếu như, trong những giai đoạn đầu, bạn có thể khiến cho các mục tiêu của bạn nghĩ rằng họ là những người đang tạo ra bước tiếp cận đầu tiên thì bạn đã thắng cuộc trong trò chơi rồi. Sẽ không có sự tức giận gì hết, không có sự phản ứng ngược lại bướng bỉnh nào, không có sự đa nghi chi cả

Để khiến họ đến với bạn đòi hỏi bạn cho họ khoảng trống. Điều này có thể đạt được theo một vài cách. Bạn có thể đều đặn lui tới mé ngoài sự tồn tại của họ, để họ để ý đến bạn ở nhiều nơi khác nhau nhưng không bao giờ đến gần họ. Cách này bạn sẽ lấy được sự chú ý của họ, và nếu như họ muốn bắc cầu thì họ sẽ đến với bạn. Bạn có thể làm bạn với họ giống như Lauzun đã làm với Quý phu nhân, nhích một cách đếu đặn để đến gần hơn trong khi luôn luôn duy trì khoảng cách thích hợp đối với những người bạn khác giới. Bạn cũng có thể chơi trò mèo vờn chuột với họ, đầu tiên ra vẻ thích thú sau đó thì lùi lại, sốt sắng dụ dỗ họ đi theo bạn vào lưới. Bất cứ cái gì bạn làm, và bất cứ một loại nghệ thuật quyến rũ bạn đang thử nghiệm thì bạn phải bằng mọi giá tránh khuynh hướng tự nhiên là dồn ép các mục tiêu của bạn. Đừng tạo ra sai lầm trong việc suy nghĩ rằng họ sẽ không còn hứng thú nữa trừ phi bạn áp dụng áp lực, hoặc họ sẽ tận hưởng làn song chú ý. Quá nhiếu sự chú ý lúc đầu thật ra sẽ tạo ra sự không an toàn, và làm gia tăng nhiều nghi ngờ đối với các lý do của bạn. Tệ hơn cả, nó sẽ không cho mục tiêu của bạn chỗ trống nào để tưởng tượng. Lùi về sau một bước, để cho những suy nghĩ bạn đang khích động đến với họ như thể những suy nghĩ đó là của chính họ. Điếu này rất ư quan trọng nếu như bạn đang quan hệ với một ai đó có sự ảnh hưởng sâu sắc đến bạn.

Chúng ta chưa bao giờ thật sự hiểu được giới kia. Họ lúc nào cũng bí ẩn đối với ta, mà đây là điều bí ẩn tạo ra sự căng thẳng quá thích thú trong việc mê hoặc, nhưng bí ẩn đó cũng là một nguồn bất ỏn. Freud nổi tiếng vì thắc mắc điếu gì mọi phụ nữ thật sự mong muốn, thậm chí đối với những người có suy nghĩ tâm lý nhất và thấu hiểu nhất, thì giới kia là một vùng đất ngoại. Đối với cả đàn ông lẫn đàn bà, có những cảm giác của sự sợ hãi và lo lắng đã ăn sâu tận rễ liên quan đến giới kia. Trong những giai đoạn đầu của việc quyến rũ, bạn phải tìm thấy những cách thức quyến rũ để làm trấn tĩnh cảm giác không tin tưởng mà người kia đang có. Cảm giác của sự nguy hiểm và nỗi sợ hãi có thể làm tăng thêm sự mê hoặc sau này, nhưng nếu như bạn khơi lên những tình cảm như thế trong những bước đầu tiên thì bạn có thể khiến mục tiêu của bạn lo sợ. Thiết lập ra một khoảng cách trung lập, có vẻ như vô hại, và cho bản thân bạn một khoảng trống để tiến tới. Casanova đã nuôi dưỡng trong mình một tính cách nữ tính nhẹ nhàng như một sở thích về quần áo, rạp hát, những chuyện trong nhà. Những điều này làm cho những cô gái trẻ thấy dễ chịu. Cô gái điếm trong thời phục hưng – Tullia d’Aragona, phát triển tình bạn với những nhà tư tưởng vĩ đại và những nhà thơ trong thời của cô. Cô nói về văn chương và triết lý, nói về bất cứ chuyện gì trừ chuyện phòng the (và bất cứ mọi chuyện trừ tiền bạc cũng là mục đích của cô). Johannes, người kể lại Nhật ký của kẻ quyến rũ của tac giả Soren Kierkegaard, đã theo mục tiêu của ông là Cordelia từ một khoảng cách; khi hai con đường của họ gặp nhau, Johannes trở nên lịch thiệp và rõ rang còn mắc cỡ. Khi Cordelia biết Johannes, ông không làm Cordelia sợ hãi. Thật ra Johannes quá ư hiền lành đến nỗi Cordelia bắt đầu mong muốn ông bớt hiền đi một chút.

Công tước Ellington, một nghệ sĩ nhạc jazz có tên tuổi và là một tay mê hoặc hoàn hảo, lúc đầu làm cho các quý bà lóa mắt với những vẻ ngoài đẹp đẽ, ăn mặc có phong cách và khả năng thiên phú. Nhưng khi ông một mình với một người phụ nữ thì ông nhẹ nhàng lùi lại, trở nên quá mức lịch sự, chỉ nói chuyện rất ít. Cuộc nói chuyện khách sáo có thể là một chiến lược xuất sắc, nó thôi mien mục tiêu. Vẻ bề ngoài nhạt nhẽo của bạn làm cho bạn có lời nói khêu gợi tế nhị nhất, cái nhìn nhẹ nhàng nhất, quyền lực vô song. Chớ bao giờ đề cập đến tình yêu mà bạn nên để sự vắng mặt của tình yêu nói lên dùm – các đối tượng của bạn sẽ thắc mắc sao bạn không bao giờ bàn luận đến cảm xúc của bạn. Và khi họ có những suy ngĩ đó thì họ sẽ nghĩ xa hơn nữa, tưởng tượng trong đầu bạn đang ngĩ gì. Họ sẽ là những người nuôi dưỡng đề tài về tình yêu và sự yêu thương. Sự nhạt nhẽo có chủ ý mang lại nhiều ứng dụng lắm. Trong ngành tâm lý học trị liệu, bác sĩ trả lời từng âm tiết một để lôi kéo bệnh nhân, làm cho họ thư giãn và mở mình ra hơn.

Trong các cuộc đàm phán quốc tế, Henry Kissinger ru ngủ các nhà ngoại giao bằng những chi tiết chán chường để rồi sau đó tấn công bằng những đòi hỏi mạnh bạo hơn. Giai đoạn đầu trong việc quyến rũ, những lời nói ít màu sắc hơn thường mang lại hiệu quả cao hơn những lời sặc sỡ hoa lá cành. Mục tiêu của bạn sẽ dò ra những lời nói đó, nhìn vào gương mặt bạn, bắt đầu tưởng tượng, mơ tưởng mà rơi vào bủa chú của bạn.

Tiếp cận các mục tiêu của bạn qua những người khác thì cực kỳ có hiệu quả; tìm cách thâm nhập vào những người bạn xung quanh mục tiêu đó và bạn sẽ không còn là một người lạ nữa. Trước thế kỷ XVII Count vùng Grammont (một kẻ mê hoặc) bắt đầu tấn công, ông làm bạn với cô hầu phòng của mục tiêu ông chọn, đày tớ của cô ta, một người bạn, thậm chí cả người yêu nữa. Bằng cách này ông có thể thu lượm được thông tin, tìm một cách để đến gần cô gái mà không hề mang lại sự đe dọa nào. Ông còn có thể gieo những ý tưởng vào, nói những điều mà người thứ ba có thể nói lại, những điều có thể hớp hồn cô gái đó, đặc biệt khi những lời đó được nói ra từ ai đó mà cô gái quen biết.

Nino de l’Erelos, một gái điếm và là một chiến lược gia của việc đi quyến rũ sống ở thế kỷ thứ 17 thì tin rằng việc che giấu những ý định của một người không chỉ là một điều thiết yếu mà còn thêm vào điều thú vị của trò chơi, ninon cảm nhận rằng một người đàn ông không bao giờ nên bày tỏ cảm xúc của mình, đặc biệt là vào thời điểm đầu. Điều này sẽ gây sự tức giận và dấy lên sự không tin tưởng. Ninon một lần nữa lưu ý rằng: “Một người đàn bà nên được thuyết phục nhiều hơn rằng cô ta được yêu do điều mà cô ta suy đoán hơn là do cô ta được nói ra.” Thông thường sự vội vàng của một người khi bày tỏ những cảm giác của anh ta hay cô ta đều xuất phát từ một ước muốn sai lầm là để làm vừa ý, nghĩ là làm như vậy sẽ tâng bốc được người kia. Tuy nhiên cái ước muốn để làm vui lòng người khác có thể gây phiền toái và sự tức giận. Trẻ em, mèo, và những cô gái thích làm đẹp thu hút chúng ta đến với họ rõ rang là không cố gắng lắm, thậm chí còn ra vẻ không quan tâm đến. Học hỏi cách che giấu tình cảm của bạn và để người khác tìm ra việc gì đang xảy ra đối với họ.

Trong mọi phạm vi hoạt động của đời sống, bạn chớ bao giờ nên tạo ấn tượng rằng bạn đang kiếm chác thứ gì đó, điều đó sẽ làm tăng thêm sự kháng cự mà bạn sẽ không bao giờ kéo nó xuống thấp được nữa. Hãy học cách tiếp cận người khác từ phía bên cạnh. Hãy nín lặng sắc màu của bạn, hòa hợp chúng lại, ra vẻ vô hại và bạn sẽ có nhiều chỗ để thao diễn sau này. Điều này cũng đúng trong chính trị, nơi mà những tham vọng công khai thường đe dọa con người. Vladimir Ilyich Lenin thoáng nhìn qua thì trông giống như một người Nga bình thường hằng ngày; ông cũng ăn mặc như một người công nhân, nói giọng nông dân, không hề mang vẻ gì của một nhà lãnh tụ vĩ đại. Điểu này làm cho quần chúng cảm thấy dễ chịu và nhận ra ông. Nhưng dưới vẻ bên ngoài hiền lành đó, hiển nhiên, là một con người cực kỳ thông minh, lúc nào cũng thao diễn. Lúc người ta nhận ra điều này thì quá trễ rồi.

Biểu tượng

Tơ nhện. Con nhện tìm một góc tưởng chừng vô hại để giăng tơ. Thời gian giăng tơ càng lâu thì cấu trúc của tơ nhện càng công phu, tuy thế rất ít kẻ chú ý đến việc này (những sợi tơ nhện hầu như vô hình). Con nhện không cần phải săn đuổi thức ăn, thậm chí không cần phải cử động. Nó yên lặng ngồi trong góc, đợi chờ những nạn nhân của nó tự tiến đến và tự giăng bẫy trong màn tơ.

Điểm yếu

Trong thời chiến, bạn cần khoảng trống để xếp cho quân mình thẳng hàng, chỗ để thao tập, khoảng trống càng nhiều, chiến lược của bạn càng phức tạp hơn. Nhưng đồi khi điều này là tốt hơn đề áp đảo kẻ thù, khiến chúng không còn thời gian đâu để suy nghĩ mà phản ứng lại. Dù cho Casanova có chiến lược thích nghi với những người phụ nữ đang nói đến, thì ông vẫn thường cố gây ấn tượng ngay lập tức, gợi lên được ham muốn của cô ta ngay buổi gặp gỡ đầu tiên. Có thể ông sẽ thể hiện sự ga lăng, như anh hung cứu mỹ nhân thoát vòng hiểm nguy, hoặc cũng có thể ông ăn mặc sao đó để mà mục tiêu của ông để mắt tới ông trong đám đông. Trong mỗi một trường hợp trên, khi ông đã có được sự chú ý của người phụ nữ thì Casanova sẽ tiến tới với một tốc độ nhanh như chớp. Một nữ thần như Cleopatra thì ra sức tạo ra sự tác động trên cớ thể người đàn ông làm cho những nạn nhân của nữ hoàng không còn thời giờ hay khoảng trống nào để rút lui được. Cleopatra dung yếu tố gây ngạc nhiên. Bước tiếp xúc đầu tiên với một người có thể bao gồm sự ham muốn không bao giờ lập lại, kế đến là sự trơ tráo.

Nhưng những cách trên là những phương thức mê hoặc ngắn hạn mà thôi. Cả nữ thần Cleopatra và Casanova chỉ có được một chút sự thỏa mãn từ một vài nạn nhân của họ mà thôi. Casanova tự làm cho chính mình kiệt sức, còn Cleopatra thì lại quá ư tham lam, không bao giờ thấy thỏa mãn. Việc quyến rũ được xây dựng một cách cẩn thận và gián tiếp có thể làm giảm số người bạn chinh phục, nhưng bù lại bạn sẽ được nhiều hơn bằng chất lượng của người bị chinh phục.

Rất nhiều phụ nữ chuộng sự khó truy bắt, ghét sự qua hăm hở. Vì thế, hãy tích cực đùa chơi để có được. Hãy dừng lại sự nhàm chán đang gia tăng. Và bạn đừng để mình nói lời van xin ra. Hãy tự tin chiếm hữu. Bóng gió về tình dục. Ngụy trang là tình bạn. Tôi đã thấy những sinh vật cực kỳ bướng bỉnh. Đã bị lừa bởi bước đầu tiên của trò chơi này, một thay đồi từ người bạn đến người tình.

Trích Nghệ thuật yêu – OVID (Peter Green dịch). Trên đường đi tôi không ngăn nàng lại, hoặc tôi có chào hỏi nàng nhưng chưa bao giờ đến gần nàng, luôn luôn giữ khoảng cách với nàng. Dường như những cuộc gặp mặt nhiều lần giữa chúng tôi rõ rang đã tạo cho nàng sự chú ý; có lẽ nàng đang cảm nhận được rằng trong chân trời của nàng đã hiện ra lờ mờ một hành tinh mới, đang trên con đường tiếp cận nàng một cách náo động theo cái cách nhẹ nhàng khiến phải tò mò. Tuy nhiên nàng lại không hề có linh cảm được quy luật nằm dưới sự dịch chuyển đó…trước khi tôi bắt đầu cuộc tấn công đầu tiên, tôi phải trở nên quen biết nàng và quen với trạng thái tinh thần của nàng. – Trích Nhật ký người quyến rũ – SOREN KIERKEGAARD – Howard V.Hong và Edna H.Hong dịch.
Anh ta vừa mới nói ra thì đàn bò thiến (Do Jove chăn dắt đã dẫn ra khỏi cánh đồng trên núi) đang trên đường tiến ra bờ biển. Đàn bò đang đi về phía bãi cát, ở đó người con gái của Đức vua, nàng Europa, đã từng nô đùa với những cô bé xứ Tyre, là những người bạn của nàng…Từ bỏ sự cao quý của hàng vương giả, người cha và người thống trị các vị thần, người mà tay sử dụng cây đinh ba phát ra lửa, người mà chỉ gật đầu một cái thôi đủ làm rung chuyển vũ trụ rồi, thế mà lại chấp nhận cải trang thành con bò thiến mà nhập lẫn vào các con bò khác, cùng chúng rống lên và thong dong bước đi trên màn cỏ mượt mà, một tầm nhìn khá tốt để quan sát. Lớp da của ngài trắng như là tuyết chưa bị dẫm đạp lên, tuyết chưa bị mưa gió miền Nam làm tan chảy. Cơ bắp nổi bật lên trên cổ, và những thớ thịt dày đặc lủng lẳng dọc theo hai mạn sườn. Đúng là cặp sừng của ngài nhỏ, nhưng cặp sừng quá đẹp đến nỗi bạn sẽ phải thề lên rằng chúng là một tác phẩm của một nghệ gia, cặp sừng được đánh bong và sáng chói hơn bất kỳ một trang sức nào. Không hề có một chút đe dọa nào trên ánh mắt của ngài; trông ngài hoàn toàn bình thản. Con gái Đức vua Agenor, nàng Europa, đầy ngưỡng mộ ngài vì quá đẹp trai và quá thân thiện. Tuy vậy, dù chàng có vẻ hòa nhã, thế nhưng nàng cũng rất e dè khi lần đầu chạm đến chàng; sau đó nàng bước đến gần hơn, và chìa bó hoa lên hai môi bóng của chàng. Nàng rất vui sướng, cho đến khi chàng có thể đạt được ý muốn mong đợi từ lâu đó là được hôn lên tay nàng. Chàng chắc chắn không thể chờ đợi lúc nghị ngơi, với một khó khăn rất lớn để kìm chế bản thân mình. Bây giờ, chàng nhí nhố giỡn hót và nô đùa trên thảm cỏ xanh tươi, giờ nằm xuống, cả lớp da trắng như tuyết nằm trên bãi cát vàng rực. Nàng công chúa dần dần mất hẳn nỗi sợ hãi, và nàng xoa hai bàn tay vô tư lên ngực của chàng khi chàng đưa ra cho nàng vuốt ve, và nàng treo vòng hoa lên cặp sừng chàng; cho đến lúc nàng mạo muội trèo lên con bò, không biết gì nhiều về mình đang cưỡi lên lưng ai. Rồi sau đó, vị thần rút lui ra khỏi bờ biển từng quãng ngắn một, đầu tiên là trút bỏ lớp móng guốc cải trang của mình xuống lớp sóng biển, và rồi sau đó tiến dần ra xa về phía biển cho đến khi ngài mang được thứ mình mong muốn ra đến những làn sóng lớn giữa đại dương.

Người hóa thú-OVID, do Mary M.Innes dịch. Một vài những hình ảnh phản chiếu này đưa chúng ta hiểu rằng, sự việc tùy thuộc vào người đàn ông thực hiện những bước đầu tiên, đối với người quyến rũ thì việc chinh phục không gì hơn chính là làm giảm khoảng cách và trong trường hợp này chính là sự khác biệt giữa hai giới, và chúng ta cũng hiểu rằng để hoàn thành việc đi quyến rũ thì cần thiết phải ủy mị hoặc ít nhất nhận dạng ra được anh ta với mục tiêu của việc mê hoặc… như Alain Roger viết: “Nếu như có một sự quyến rũ, người quyến rũ là người đầu tiên dẫn đến sự lạc lối, có nghĩa là anh ta từ bỏ luôn cả giới tính của mình… Hẳn nhiên, việc quyến rũ nhắm vào việc hoàn hảo giới tính, nhưng nó chỉ đến được tới đó trong việc tạo ra hình ảnh thay thế của Gomora. Người quyến rũ chẳng khác gì hơn một người đồng tính.”

Khi thần Jupiter vội vã đi tới trước, chàng đứng khựng lại ngay khi nhìn thấy cô hầu phòng Arcadian. Ngọn lửa yêu đương nhen nhóm lên trong từng xương tủy của chàng. Cô gái này không phải là người dành thời gian để ngồi xe những sợi len mềm mại hay làm thay đổi nhiều kiểu tóc khác nhau. Nàng là một trong những chiến binh của công nương Diana, mặc một chiếc áo chẽn có đính kèm chiếc trâm cài đầu. Hai bím tóc của nàng sơ ý buộc lại bằng sợi dây ruy băng màu trắng, trên tay nàng cầm một cây lao, hay cây cung… Mặt trời đã lên cao hết cỡ, khi nàng đi vào khu rừng mà cây cối chưa bao giờ cảm nhận được mùi vị của rùi. Nàng run rẩy đôi bờ vai, tháo dây cung ra, và nàng nằm xuống trên nền đất. Cho nên khi chàng Jupiter trông thấy nàng mệt mỏi và không ai che chở, chàng lên tiếng: “Cô gái đẹp nhất của tôi ơi, nàng đang đi săn ở đâu thế? Trên những ngọn núi nào?” Cô gái nhấc mình lên khỏi thảm cỏ mà hét to lên rằng: “Chào mừng, nữ thần thánh, người vĩ đại hơn trong cái nhìn của ta hơn là bản thân thần Jove, ta không quan tâm việc ngài có nghe ta không!” Jove cười ngất khi nghe thấy những lời của nàng. Thần vui mừng vì bản thân mình được ưu ái hơn, thần hôn nàng: Và ngay khi nàng bắt đầu kề về những chiến tích đi săn của mình, thần ngăn nàng lại bằng cái ôm xiết (để lộ ra con người thật của thần bằng một hành động đáng xấu hổ). Còn lâu nàng mới chụi tuân theo, nàng kháng cự lại thần theo cách một người phụ nữ có thể làm…nhưng làm sao mà một cô gái có thể khuất phục được một người đàn ông, mà ai có thể đánh bại được thần Jupiter kia chớ? Thần có cách của thần, và thần quay trở về bầu trời cao xa. Người biến hình – OVID do Mary M.Innes dịch.

Tôi thà nghe tiếng con chó của tôi sủa vào một con quạ hơn là nghe một người thề rằng anh ta yêu tôi.

Tôi biết đến một người mà người yêu chàng hoàn toàn thân thiện và dễ dãi với chàng; nhưng nếu như chàng ít để lộ ra những hành động là chàng đang yêu thì người yêu chàng sẽ trở nên cách xa chàng như những chòm sao thất tinh với những ngôi sao ở quá cao trên trời. Đây là một loại thống trị tài tình đòi hỏi trong những trường hợp như thế; người có liên quan đang thưởng thức thú vui của người yêu họ và thưởng thức đến mức tận cùng. Nhưng nếu như người đó có quá nhiều sự vui thú như được gợi ý trong cảm xúc bên trong, anh ta sẽ đạt được không gì hơn ngoài một chút xúi đặc ân sầu thảm của người yêu, và chịu đựng vào cuộc tranh cãi về tất cả sự ngạo mạn và thất thường mà tình yêu có thể có. Chiếc nhẫn của người yêu quý – Ibn Hazm.