Tất cả tùy thuộc vào con mồi của bạn. Hãy nghiên cứu kỹ con mồi và chỉ chọn những người có khả năng sẽ bị bạn quyến rũ. Nạn nhân phù hợp là những người bạn có thể điền khuyết cho họ, còn họ thì thấy ở bạn cái gì đó rất kì lạ. Họ thường là người cô độc hay ít nhất là không được hạnh phúc (có thể là do những sự việc căng thẳng gần đây) hoặc là người dễ bị như thế – vì những người cảm thấy hoàn toàn hài lòng hầu như khó bị quyến rũ. Nạn nhân hoàn hảo nhất là người có bản tính tự nhiên mà bạn rất thích. Điều này sẽ tạo ra tình cảm mạnh mẽ giúp chiến thuật quyến rũ của bạn trở nên tự nhiên và bạn có nhiều động lực hơn. Một nạn nhân hoàn hảo sẽ giúp có được một cuộc theo đuổi hoàn hảo.
Chuẩn bị cho một cuộc săn tìm
Vicomte de Valmont là một thanh niên trẻ nổi tiếng phóng đãng ở Paris vào thập niên 1770, chứng tích của nhiều thiếu nữ và của những kẻ cám dỗ tài tình các phu nhân của giới quí tộc lẫy lừng. Nhưng sau một loạt tái diễn những câu chuyện về chiến công đến quá dễ dàng, họ đã bắt đầu chán ghét cậu ta. Cho nên, vào một năm, trong suốt tháng Tám chậm rãi, ngột ngạt oi ả, cậu ta quyết định làm một chuyến đi khỏi Paris để viếng thăm một bà cô dì ở một lâu đài trong tỉnh lỵ. Cuộc sống ở đó không giống như cảnh tượng quen thuộc với những buổi đi dạo làng quê, trò chuyện với cha sở địa phương và đánh bạc. Bạn bè ở thành phố, đặc biệt là tay phóng đãng Marquise de Merteuil, bạn nối khố của cậu đều cầu mong cậu quay trở lại.
Tuy nhiên, có nhiều khách mời khác ở lâu đài, kể cả vị phu nhân Chủ tịch của Tỉnh Tourvel, một người đàn bà 22 tuổi có chồng hiện tại vắng nhà đang làm việc ở đâu đó. Vị phu nhân chủ tịch mòn mõi ở lâu đài, chờ mong cậu ta đến thăm. Trước đây Valmont đã gặp bà rồi; có vẻ bà ta cũng xinh đẹp, nhưng vốn nổi tiếng là người kiểu cách đoan trang và cực kỳ tận tụy cho chồng. Bà không phải là người phụ nữ nhiều chuyện, nhưng lại tồi tệ về khiếu thẫm mỹ quần áo (bà luôn luôn che phủ cái cổ bằng những miếng diềm đăng ten nhợt nhạt) và lối nói chuyện của bà thiếu sức sống. Tuy nhiên, vì lý do nào đó, dù cách xa Paris, cậu thanh niên Valmont đã bắt đầu xem xét những tính cách này dưới góc nhìn mới. Cậu ta đi theo bà đến nhà nguyện nơi bà từng đến đó mỗi sáng để cầu nguyện. Ở bàn ăn chiều hay lúc chơi bài, cậu bắt gặp những cái liếc nhìn của bà. Không giống như các phu nhân ở Paris, bà ta dường như không nhận thức về nét duyên dáng của mình; đó chính là cái kích thích cậu ta. Do trời nóng, bà mặc bộ đồ vải lanh nhẹ nhàng, phơi bày dáng vẻ của mình. Một miếng vải mỏng muslin ôm gọn bộ ngực, đủ để cậu ta tưởng tượng nhiều hơn. Tóc bà, hơi rối ren không hợp thời trang, khiến phòng ngũ trở nên lạ lùng. Cậu ta không bao giờ để ý khuôn mặt bà biểu lộ ra sao. Dáng bà sôi động lên mỗi khi bà đưa tay ra cho người ăn xin; mặt bừng đỏ khi được hơi khen ngợi. Bà ta quá tự nhiên và không ý thức tự chủ. Mỗi khi bà ta nói về chồng mình, hoặc vấn đề tôn giáo, cậu ta có thể cảm thấy chiều sâu của ý nghĩ bà. Nếu tính cách đam mê như thế đi chệch vào mối quan hệ tình cảm, thì…
Valmont quyết định nán lại ở lâu đài thêm nữa, đủ để làm vui lòng bà dì, vốn đã không đoán nỗi mục đích của cậu ta. Và rồi cậu ta đã viết thư cho người bạn nối khố Marquise de Merteuil, giải thích về tham vọng mới của mình là quyến rũ vị phu nhân De Tourvel. Gia đình Marquise tỏ ra hoài nghi. Hắn ta muốn quyến rũ vị phu nhân điệu bộ đoan trang này ư? Nếu hắn thành công, ôi thật bao nhiêu khoái lạc hắn hưởng thụ, và nếu thất bại, thật là xấu hỗ khi một tay chơi phóng đãng không thể quyết rũ được một cô vợ có ông chồng vắng nhà! Bà viết một lá thư chế nhạo, chỉ để làm kích động Valmont hơn thôi. Chinh phục được người đàn bà đức hạnh vang lừng này sẽ dễ dàng chứng tỏ được cậu ta có nhiều khả năng quyến rũ. Có thể danh tiếng cậu ta rồi cũng sẽ được nâng lên.
Mặc dù có một trở ngại làm khó bước đến thành công là: Ai cũng biết tiếng tăm của Valmont, kể cả vị phu nhân. Bà ta biết mối nguy hiểm như thế nào khi lúc nào đó ngồi một mình với Valmont, người ta đàm tiếu ra sao về mối quan hệ xấu nhất này. Valmont đã làm mọi việc để sửa chữa lại tai tiếng của mình, ngay cả đi tham dự các buổi lễ nhà thờ và tỏ ra ân hận về lối sống của mình. Vị phu nhân cũng để ý, nhưng vẫn cố giữ khoảng cách. Đây là một thách thức của bà ta đã hấp dẫn Valmont, nhưng rồi cậu ta làm cách nào đây?
Valmont quyết định thử nghiệm các ván cờ. Một ngày kia, cậu ta sắp đặt một cuộc đi bộ ngắn với vị Phu nhân và bà dì. Cậu ta lựa chọn một con đường sáng sủa mà họ chưa hề đi qua. Đến một chỗ nào đó có một cái mương rãnh mà vị phu nhân không thể tự vượt qua. Vamont nói là còn phía trước nhiều thú vị không thể bỏ qua để quay về, cậu ta lịch sự bồng vị phu nhân vượt qua cái mương rãnh, làm cho vị phu nhân phá ra cười nhộn nhạo. Nhưng rồi đến phiên bà, Valmont cố ý bồng bà hơi vụng về, để cho bà nắm chặt lấy tay cậu ta, và trong khi cậu ta ôm giữ bà vào người, cậu ta có thể cảm thấy trái tim bà đập nhanh hơn, và thấy gò má đỏ bừng. Bà dì cũng thấy điều này và la lên: “Trẻ nhỏ nhút nhát”. Nhưng Valmont cảm nhận hơi khác. Bây giờ, Valmont biết là thách thức đã đến, có thể đánh bại vị phu nhân rồi. Khả năng quyến rũ đang diễn biến.
Giải thích: Valmont, vị phu nhân de Tourvel, Marquise de Merteuil là những nhân vật trong tiểu thuyết nước Pháp thế kỷ 18 “Mối quan hệ nguy hiểm” của tác giả Chodelos de Laclos. (Nhân vật Valmont lấy cảm hứng từ những tay ăn chơi có thực của thời đại, đáng chú ý nhất là Quận công De Richelieu). Trong câu chuyện Valmont bận tâm về tài quyến rũ của mình có thể trở thành nghệ thuật không, cậu ta thử nghiệm, thế là các thiếu phụ luôn luôn đáp ứng theo cùng một cách thức. Nhưng không có 2 lần quyến rũ cho hai đối tượng khác nhau với cùng một động lực. Câu chuyện của Valmont thì luôn luôn thực hiện với cùng một loại người, một loại người yếu ớt. Valmont nhận ra điều này khi gặp mặt Vị phu nhân De Tourvel.
Không phải vì chồng bà ta là một bá tước mà cậu ta quyết định theo đuổi bà ta hay bởi vì bà ăn mặc hợp thời trang, ao ước người đàn ông khác mà với một lý do thật bình thường. Cậu ta chọn bà ta chỉ vì bà ta không ý thức là cũng đã quyến rũ cậu ta. Một cánh tay để trần, một tiếng cười bất ngờ, một phong thái hài hước – tất cả cái đó đã làm cậu ta chú ý, mà cũng chẳng có cái nào được trù tính trước cả. Có một lần, cậu ta rơi vào vòng quyến rũ của bà, cậu ta bỗng trở nên khó kiểm soát sự thèm khát xảy đến trong lòng, cậu ta hoàn toàn mất khả năng tự chủ. Và nỗi xúc động từ cậu lan tỏa mạnh mẽ chầm chậm đến bà ta.
Vượt qua ảnh hưởng của bà ta đến Valmont, bà có những đặc trưng khác có thể trở thành nạn nhân thực sự của cậu ta. Bà ta chán ngấy cái gì lôi kéo bà vào việc phiêu lưu. Bà ta khờ khạo, không thể nhìn suốt mưu mẹo của cậu ta. Cuối cùng, như gót chân Archille, bà ta tin rằng tự mình có thể miễn nhiễm với tài quyến rũ. Hầu như tất cả chúng ta đều có nhược điểm trước sự lôi cuốn của người khác, và chúng ta cần thận trọng chống lại sự sa ngã không ngờ. Vị phu nhân De Tourvel thì chẳng có thận trọng nào cả. Khi Valmont thử nghiệm ở cái mương rãnh, cậu ta đã thấy được cái nhược điểm có thực của bà ta, và cậu ta biết sau cùng bà cũng sẽ rơi ngã.
Cuộc sống ngắn ngủi và không nên phí phạm theo đuổi và quyết rũ người yếu ớt. Chọn lựa mục tiêu phải thận trọng; nó là sự khởi đầu của khả năng quyến rũ xác định ra những gì khác phải tuân theo. Nạn nhân thực sự không có những tính cách nào đó thấy rõ, hoặc cùng thẫm mỹ âm nhạc, hay mục đích trong cuộc đời. Đó là cách thức mà một kẻ quyến rũ tầm thường lựa chọn cho con mồi của mình. Nạn nhân lý tưởng là người khuấy động bạn theo cái cách không có từ nào giải thích được, mà họ không có ảnh hưởng nào lên bạn để làm điều gì đó một cách thô thiển. Anh ta hay bà ta có những cá tính nào đó mà chính bạn còn thiếu, nó có lẻ là hơi thầm ganh tỵ, chẳng hạn như vị phu nhân tin rằng Valmont trước đây đã đánh mất sự ngây thơ mà trước đây không bao giờ có. Cũng phải có một chút lo ngại lả nạn nhân có thể làm bạn e sợ, ngay cả hơi chán ghét bạn. Cái lo ngại như thế tiềm tàng bản chất dâm đãng sẽ làm cho việc quyến rũ trở nên kích thích hơn. Lựa chọn con mồi như thế nào tùy vào khả năng tính sáng tạo của bạn. Dĩ nhiên, nó chẳng có ý nghĩa nào cả nếu như nạn nhân tương lai không mở cửa đón nhận quan hệ của bạn. Trước nhất, hãy thử nghiệm con người nào đó. Một khi bạn cảm nhận được anh ta hay cô ta có cũng nhược điểm trước mắt bạn, khi khi đó, cuộc săn tình có thể bắt đầu.
Tìm kiếm người thích đáng chịu quyến rũ là cái gỏ của thần may mắn tốt đẹp… Hầu hết con người đều đổ xô về phía trước, mong muốn dấn thân làm những việc ngu ngốc, và lật mặt bàn tay lại, mọi việc sẽ xong hết, và họ sẽ nhận ra chẳng có gì đạt được cũng chẳng có gì họ đánh mất.
Soren Kierkega Ard
Bí quyết quyến rũ
Suốt cuộc đời, chúng ta tự nhận thức việc phải thuyết phục người ta hay lôi kéo người khác. Nếu theo cách thức mơ hồ nào đó, thì một số người thường mở lòng trước ảnh hưởng của chúng ta, trong khi một số khác thì tỏ ra dửng dưng trước nét quyến rủ. Có lẻ chúng ta tìm thấy một bí mật vượt quá tầm kiểm soát, nhưng đó là một cách thức không hữu hiệu trong giao tế đời sống. Kẻ đi quyến rũ, hoặc là tình dục hoặc là xã hội, đều thích chụp bắt điều gi kỳ lạ. Thông thường có thể là họ hướng về người nào hay chống chọi là khả năng không thể tổn thương đối với họ, và tránh đi người nào không có tâm tình xúc động. Con đường khôn ngoan là đừng đến với người nào khó gần gũi; bạn không thể quyến rũ được mọi người. Mặt khác, bạn phải tích cực săn tìm con mồi đáp ứng được. Điều này sẽ làm cho việc quyến rũ càng trở nên nhiều khoái lạc và thỏa mãn.
Làm sao nhận diện được con mồi nạn nhân? Theo cái cách thức họ đáp ứng bạn. Bạn không nên quá chú ý vào khả năng đáp ứng có ý thức – hiển nhiên một người đang cố gắng làm hài lòng và chiêu dụ bạn thì có lẻ đang chơi với cái hư ảo của bạn, và muốn cái gì đó từ bạn. Thay vì vậy, hãy chú ý nhiều vào những đáp ứng nào vượt tầm kiểm soát ý thức thí dụ như cái mặt ửng đỏ, cái dáng điệu của bạn phản chiếu vô tình, nét e thẹn bất thường, thậm chí ngay cả cái nét mặt giận dữ hoặc nỗi ân hận. Tất cả những cái đó chứng tỏ bạn đã có ảnh hưởng lên người sẵn lòng với bạn.
Giống như Valmont, bạn cũng có thể nhận diện đúng mục tiêu của mình bằng sức ảnh hưởng mà họ đặt lên bạn. Có lẻ họ làm cho bạn khó chịu – có lẻ họ giao tiếp với cái gốc lý tưởng thời thơ ấu sâu xa, hoặc đại diện cho một loại điều kiêng kỵ cá nhân nào đó đã kích thích bạn, hoặc đề ra người nào trong tưởng tượng là bạn nên như thế nếu bạn là người khác giới. Khi có người ảnh hưởng sâu đậm lên bạn, nó sẽ biến đổi hấu hết các thủ đoạn của bạn diễn ra sau đó. Khuôn mặt và dáng điệu sẽ trở nên linh hoạt hơn. Bạn có nhiều năng lực hơn; và khi con mồi kháng cự bạn (khi chính nạn nhân làm) đến phiên bạn trở nên sáng tạo hơn, năng động hơn vượt qua mọi kháng cự từ họ. Việc quyến rũ sẽ diễn biến tới giống như một vở kịch hay. Tham vọng của bạn sẽ ảnh hưởng lên mục tiêu và đưa ra cảm giác nguy hiểm là họ có quyền lực với bạn. Dĩ nhiên, cuối cùng bạn là người kiểm soát nếu bạn làm cho con mồi xúc động đúng lúc, dẫn dắt họ tới lui. Kẻ quyến rũ tài năng chọn con mồi gây cảm hứng cho họ nhưng họ biết cách và khi nào tự dừng bước.
Đừng bao giờ đổ xô vào cánh tay đang chờ đón của người đầu tiên có vẻ như thích bạn. Đó không phải là tính quyến rũ mà là tính thiếu tự tin. Với nhu cầu lôi cuốn, bạn sẽ tạo ra mối liên kết cấp độ thấp, mối quan tâm lên hai mặt sẽ chùn xuống. Hãy nhìn vào loại mà bạn chưa quan tâm trước đây – đó là nơi bạn sẽ tìm thấy các thách thức và phiêu lưu. Người thợ săn kinh nghiệm không chọn lựa con mồi mà họ bắt được dễ dàng; họ muốn hồi hộp khi săn đuổi, cuộc vật lộn cái sống cái chết và càng khắc nghiệt càng tốt.
Mặc dù nạn nhân hoàn toàn phụ thuộc vào bạn, sẽ có loại người nào đó muốn tự mình quyến rũ thỏa mãn hơn. Casanova thích người phụ nữ trẻ không hạnh phúc, hoặc vừa qua đã chịu đựng nỗi bất hạnh. Những phụ nữ này kêu gọi ước muốn của anh ta đóng vai là vị cứu tinh, nhưng đáp ứng tính cần thiết: Người đầy hạnh phúc thì càng khó quyến rũ hơn. Họ thỏa mãn làm cho khó gần gũi. Luôn luôn dễ câu cá ở nơi nước đục. Một nỗi buồn mênh mông tự nó hoàn toàn là nét quyến rũ – Genji, vị anh hùng trong tiểu thuyết Nhật Bản Huyền Thoại về Genji, không thể kháng cự được người phụ nữ có nét u sầu. Trong quyển sách của Kierkegaard “Nhật ký kẻ quyến rũ”, người kể chuyện, Johannes, có một yêu cầu chính với nạn nhân của mình; cô ta phải có trí tưởng tượng. Đó là lý do tại sao anh ta chọn người phụ nữ sống trong thế giới hoang tưởng, một phụ nữ có thể am hiểu từng vần điệu trong bài thơ, tưởng tượng xa hơn thực tại. Thật là khó quyến rũ người đầy hạnh phúc, và khó quyến rũ người không có trí tưởng tượng.
Đối với phụ nữ, người đàn ông đầy nam tính thường là nạn nhân lý tưởng. Mark Antony là loại người này – anh ta thích khoái lạc, hoàn toàn dễ xúc động, và khi có việc xảy ra dính đến phụ nữ, thì suy nghĩ thẳng thắn là điều khó khăn. Đối với Cleopatra, thì anh ta dễ dàng bị chi phối. Một khi cô ta nắm bắt được mối xúc cảm trong anh ta, cô ta đã nắm giữ thường trực anh ta qua sợi dây thừng dài. Phụ nữ không bao giờ nên bị đàn ông có ý chinh phục đặt để. Anh ta thường là nạn nhân hoàn hảo. Với một vài mưu mẹo kiểu cách, thật dễ biến thành cuộc chinh phục bắt anh ta làm nô lệ. Thực ra, người đàn ông như thế dễ cảm nhận bị một người đàn bà theo đuổi.
Hãy cẩn thận với vẻ bề ngoài. Người nào có vẻ như có niềm đam mê sục sôi thì thường dấu kín mối bất an và các mối quan hệ rắc rối nội tại. Đó là những gì mà ta khó lòng nhận thức cô nàng Lola Montez điếm hạng sang vào thế kỷ 19. Cô nàng có vẻ kịch tính, quá khích động. Thực ra, cô nàng là người phụ nữ có tính tình ám ảnh tự dằn vặt, nhưng đến khi người ta nhận ra điều này, thì đã quá trễ – Họ có đính líu đến cô nàng và không thể tự mình thoát ra mà không trãi qua những tháng ngày bi thảm, dằn vặt. Người nào càng cách xa hoặc nhút nhát thì thường là cái đích tốt hơn những người có tính hướng ngoại.. Họ đang dần dần bị lôi kéo và dòng ảnh hưởng vẫn tiếp tục chảy sâu vào.
Với nhiều thời gian trong tay, con người càng bị lôi cuốn quyến rũ. Đối với bạn, họ có khoảng cách không gian về trí tuệ để san lấp. Tulia d’Arragona, là một cô điếm người Ý hạng sang vào thế kỷ 16, yêu thích nhiều những thanh niên trẻ tuổi là nạn nhân của cô nàng; bên cạnh những lý do tự nhiên đối với mối quan hệ như thế, họ rãnh rỗi nhiều hơn những người đang có việc làm, và vì vậy càng ít những phản kháng đối với những cô nàng quyến rũ mưu mẹo. Mặt khác, thông thường bạn nên tránh xa những người nào hay bận tâm với công việc mà tính quyến rũ đòi hỏi những chú ý, cho nên những người bận rộn sẽ có ít thời gian khoảng trống trong tâm trí cho người khác xâm chiếm.
Nói theo Freud, tính quyến rũ bắt đầu có sớm trong đời sống, năm trong mối quan hệ với cha mẹ chúng ta. Họ yêu thích chúng ta tự nhiên, cả hai có những tiếp xúc thân thể đầy thỏa mãn nhưng bản năng như cơn đói khát, và đến phiên chúng ta cố gắng lôi kéo họ chú ý đến mình. Chúng ta là những sinh vật tự nhiên có tính yếu mềm đối với cám dỗ chung quanh trong đời sống. Tất cả chúng đều muốn được chú ý; chúng ta khao khát được lôi kéo ra khỏi chúng ta, ra khỏi những thường tình và đi vào tâm tình sôi động. Chính là cái mà chúng ta ước muốn là những gì lôi kéo chúng ta hơn là những gì theo cảm giác mà người nào đó có được mà ta không có. Nạn nhân hoàn hảo của bạn thường là những người suy nghĩ rằng bạn có điều mà họ không có, và sẽ là người được khích lệ đem tới cho bạn điều đó. Những nạn nhân như thế có thể có những tính khí hoàn toàn trái ngược với bạn, và điều khác biệt này sẽ tạo ra mối quan hệ đầy thích thú.
Khi Giang Thanh, sau này là Mao phu nhân, đầu tiên gặp mặt Mao Trạch Đông vào năm 1937 tại ngọn núi ẩn dật ở phia tây Trung Hoa, bà có thể cảm nhận là ông ta thất vọng chừng nào đối với góc cạnh màu sắc và hương vị trong đời sống: Tất cả những phụ nữ ăn mặc như đàn ông, và nguyện từ bỏ những đồ trang phục lòe loẹt phụ nữ. Jiang vốn dĩ là một diễn viên ở Thượng Hải, không có gì ngoài tính khắt khe. Bà ta cung cấp những gì ông ta thiếu thốn, và bà cũng cho ông những phút giây sôi động thêm vào khi giảng bài cho bà theo chủ nghĩa Cộng sản, cầu khẩn vị thần tầm thường có tính phức tạp với cái ước muốn chế ngự, điều khiển và tái tạo một con người. Thực ra, chính Giang Thanh là người kiểm soát người chồng tương lai của bà.
Cái thiếu thốn lớn nhất cho việc tiêu khiển và phiêu lưu, là điều do việc quyến rũ mang lại một cách chính xác. Năm 1964, diễn viên Trung Hoa Shi Pei Pu, một người đàn ông đạt được danh tiếng là người hiện thân là phụ nữ, đã gặp Bernard Bouriscout, một nhà ngoại giao đến nhậm chức ở tòa đại sứ Pháp ở Trung Hoa. Bouriscout phiêu lưu đến Trung Hoa, và đã thất vọng khi ít tiếp xúc với người Trung Hoa. Giả vờ là một phụ nữ, khi thì phụ nữ, khi thì trẻ thơ, đã bị ép buộc sống như một thằng con trai – giả sử gia đình đã có quá nhiều chị em gái – Shi Pei Pu đã lợi dụng sự chán nản của người Pháp và sự bất mãn để thao túng ông ta. Sáng tác ra câu chuyện đầy chuyện lừa gạt mà ông ta từng trãi qua, dần dần anh ta đã lôi kéo Bouriscout vào công việc kéo dài trong nhiều năm. (Trước đây, Bouriscout vốn là người đồng tính luyến ái, nhưng có ý thức về sự giao hợp với người khác giới). Rốt cuộc, nhà ngoại giao đã bị dẫn dắt vào việc do thám Trung Hoa. Sau nay, ông ta vẫn tin rằng Shi Pei Pu là một phụ nữ, đó là niềm ước muốn phiêu lưu làm cho ông ta khích động yếu mềm. Loại người kềm chế là những nạn nhân hoàn hảo trước việc quyến rũ sâu đậm.
Người nào kềm chế ước muốn khoái lạc thì đều làm nạn nhân thêm chín muồi, đặc biệt sau này trong đời sống của họ. Hoàng đế Trung Hoa Ming Huang thế kỷ 18 ngự trị trên triều đại đẽ cố gắng giải thoát buổi chầu vua ra khỏi thói nghiện xa hoa tốn kém, và chính ông là người mẫu mực khắc khổ đức hạnh. Nhưng đến khi ông gặp thứ phi Yang Kuei-fei tắm ở hồ nước trong dinh thự, mọi việc trở nên thay đổi. Đó là người đàn bà duyên dáng nhất của vương triều, là tình nhân của con trai ông ta. Tận dụng uy quyền của mình, vị hoàng đế đã chiếm đoạt nàng ta, chỉ để trở thành một nô lệ thấp hèn.
Trong chính trị, lựa chọn đúng nạn nhân cũng quan trọng. Người lôi cuốn nhiều nhất như là Napoleon hay John F.Kenedy đưa ra công chúng những gì mà họ còn thiếu. Khi Napoleon đạt đến quyền lực, cảm nhận của người dân Pháp về niềm kiêu hãnh đã bị đập tan bởi cuộc cách mạng Pháp quốc đẫm máu tai hại. Ông đem cho họ vinh quang và chinh phục. Kenedy nhận thức là người Mỹ chán ghét những nỗ lực không tác dụng của thời đại Eisenhower, ông ta đã đẫn mọi người đến phiêu lưu và rủi ro. Càng ngày ông ta hướng lời kêu gọi vào nhóm người khích động nhất, đó là thế hệ càng trẻ tuổi hơn. Những chính khách thành công biết rằng chẳng có ai mắc ảnh hưởng trước sự lôi cuốn của họ, nhưng nếu họ tìm nhóm người tin tưởng vào khả năng thỏa mãn nhu cầu, họ chính là nguời ủng hộ đứng bên cạnh họ dù gì đi nữa.
Biểu tượng
Trò chơi lớn, con sư tử nguy hiểm. Việc săn lùng chúng phải biết được mối quan tâm về rủi ro. Con báo thì khéo léo và nhanh nhẹn, kích thích tính hồi hộp trong cuộc đi săn khắc nghiệt. Đừng bao giờ đổ xô trong cuộc săn. Hãy nắm chắc con mồi và chọn lựa cẩn thận. Đừng phí thời gian với trò chơi nhỏ – những con thỏ đi giật lùi vào cái bẫy, con chồn bước đi vào cái bẫy hương thơm. Điều hoan lạc chính là việc thử thách.
Điểm yếu
Không thể có điểm yếu. Sẽ không đạt được gì khi cố quyến rũ người thân thiết hay người không thể mang lại cho bạn sự thích thú và cảm giác theo đuổi – những thứ mà bạn thật sự muốn.
Ngày thứ chín – Có phải ta đã bị mù lòa? Có phải con mắt tâm hồn đã mất đi quyền năng? Ta đã gặp được nàng, nhưng dường như ta đã trông thấy một hình thể siêu phàm, mà hình ảnh của nàng đã hoàn toàn biến mất trước mắt ta. Thật vô ích khi ta tận dụng hết tất cả quyền năng trong tâm hồn ta để có thể khơi lại được hình ảnh nàng. Nếu ta nhìn được hình ảnh của nàng một lần nữa, có thể nào ta nhận ra nàng ngay tức khắc chăng, mặc dù nàng đứng lẫn lộn trong hàng trăm người khác. Bây giờ, nàng đã đi qua và con mắt tâm hồn ta cố gắng một cách vô ích bắt kịp nàng với tất cả lòng khao khát. Hình như ta đang bước đi dọc theo Langeline, hờ hững và không chú ý đến chung quanh, mặc dù ánh mắt dò xét chẳng còn đọng lại trên những vật thể nào cả – và rồi khi đôi mắt ta rơi vào nàng. Đôi mắt trở nên bất động trơ trơ nhìn vào nàng. Chúng không còn tuân theo ý điều khiển của chủ nhân; thật không thể dời chuyển ánh mắt chú nhìn của ta và nhìn lướt vào đối tượng muốn nhìn. Ta không thấy gì, mà ta chăm chú. Khi người đấu sĩ cứng đơ động tác tấn công, vì thể đôi mắt ta trở nên bất động, cứng đờ theo chiều hướng ban đầu đã định. Khó mà nhìn xuống, khó mà thu hồi ánh mắt, khó mà nhìn thấy, bởi vì ta nhìn ra xa quá. Điều mà ta còn giữ được chính là điều nàng đang mặc cái áo choàng màu xanh, tất cả chỉ có thế – người ta có thể gọi nó là nắm bắt đám mây thay vì Juno; nàng đã giải thoát ta… và để cái áo choàng của nàng lại phía sau. Nàng con gái đã tạo một ấn tượng lên ta.
Ngày thứ mười sáu – Ta không thể nào kiên nhẫn nữa, từ khi nàng sống ở trong thành phố, và vào lúc này đây, điều đó là quá đủ đối với ta. Con người sẽ tận hưởng tất cả đặc điểm hình ảnh nàng sơ sài chậm chậm.
Ngày thứ mười chín – Cordelia là tên của nàng. Cordelia! Đó là một cái tên đẹp, và thật quan trọng, bởi vì nó thường rối rắm khi phải đặt tên cho một cái tên xấu xí đi cùng với những tính từ dịu dàng nhất.
– Soren Kieerkgaard, the Seducer’s Diary, Howard V.Hong và Edna H.Hong dịch.
Hiểu ngầm theo Don Juan, tình yêu là một cảm giác hơi giống ý tưởng săn tìm. Nó là một khao khát hoạt động về tính đa dạng liên miên về mô phỏng để thử thách khả năng.
Stendhal, Love, Gilbert và Suzane Sale dịch. Đó không phải là một đặc tính của đối tượng mong muốn đem cho chúng ta niềm hoan lạc mà còn là năng lượng của sự thèm khát.
Charles Baudelaire, The End of Don Juan Đứa con gái của niềm ước muốn nên phấn đấu có những người yêu theo sau, thảnh thơi đối với cô ta; cậu con trai được tự do quá sớm khỏi sự điều khiển và tư vấn của người cha, một tác giả yêu thích triều đình có một hoàng tử đầu óc đơn giản hơn, với một cậu con trai của gia nhân mà niềm kiêu hãnh đối nghịch với người yêu khác, một người khổ hạnh vốn là nô lệ tình yêu thầm kín, con trai của vị vua có ý tưởng điên rồ vô tận và là người có cảm giác về những kẻ nhãi ranh, thằng con trai mộc mạc của làng quê Brahman, người yêu của phụ nữ đã có gia đình, một ca sĩ vừa đút túi áo món tiền thật lớn; vị chủ nhân đoàn lưu động chỉ gần đây mới đến. Những lời chỉ dẫn vắn tắt này chấp nhận lời giải thích biến đổi vô chừng, đứa con thân thuộc, tùy vào môi trường, và nó yêu cầu trí thông minh, cái nhìn sâu xa và sự phản ảnh
làm ra tốt nhất từng trường hợp đặc biệt.
Eastern Love, Volume II The Harlot’s Breviary of Kshemendra, E. Porys Mathers dịch.
Người phụ nữ có thể chiến thắng dễ dàng trong Quốc Hội:… một người phụ nữ nhìn về một bên của bạn;… một người phụ nữ ghét bỏ chồng mình, hoặc bị chồng ghét bỏ;.. Một phụ nữ không có một đứa con;… một phụ nữ thích làm việc xã hội; một phụ nữ rõ ràng trìu mến chồng mình; người vợ của một diễn viên; một quả phụ;… một phụ nữ vô tích sự; một phụ nữ có chồng thấp dưới so với mình về khả năng; một phụ nữ hãnh diện về khả năng nghệ thuật; một phụ nữ bị chồng xem nhẹ không lý do; một phụ nữ có chồng suốt ngày du lịch; người vợ của thợ kim hoàn; người phụ nữ ghen tuông; một phụ nữ đầy tham vọng.
The Hindu Art Of Love, Edward Windsor biên soạn. Nhàn rỗi kích thích tình yêu, thảnh thơi nhìn thấy sầu tình, Rảnh rỗi là nguyên nhân và chất bổ dưỡng ngọt ngào/Evil. Hãy loại bỏ nhàn rỗi, cây cung của thần Cupid đã gãy. Ngọn đuốc của thần Cupid có vẻ không sáng và bị khinh bỉ. Khi nhánh cây tươi lá cho rượu, như cây bạch dương trong nước. Khi cây sậy trong đất đầm lầy, vì thế thần Venus yêu đương. Nhàn rỗi…
Tại sao ta nghĩ là Aegisthus trở nên trưởng thành hơn. Dễ lắm: Anh ta đang tự do và chán nản. Những người khác thì cách thành Troy xa xôi. Campaign: Tất cả người Hy Lạp đã đi thuyền đến. Tình cờ. Giả sử anh thèm khát chiến tích. Argos. Chẳng có cuộc chiến tranh nào diễn ra. Giả sử anh tưởng tượng nét quyến rũ. Argos thiếu sự kiện tụng. Yêu thì tốt hơn không làm gì cả. Đó là lý do tại sao thần Cupid lừa bịp, đó lý do thần Cupid ở lại.
Ovid, Cures For Love, Peter Green dịch. Người Trung Hoa có câu thành ngữ: Khi Yang là tổ tiên, Yin mới được sinh ra”, điều đó có nghĩa là khi dịch sang ngôn ngữ của chúng ta, đó là khi một người đàn ông dâng hiến cái tốt nhất của mình cho công việc thường tình trong đời sống, Yin với khía cạnh tính cách xúc động của anh ta, nổi bật lên cái ước muốn quyền hạn của nó. Khi thời gian đó xảy ra, tất cả những điều mà trước đây có vẻ quan trọng thì bây giờ đã mất đi ý nghĩa. Cái ý tưởng về hình minh họa dẫn dắt con người ta chỗ này chỗ kia, đưa người ta đi chệch vào góc độ xa lạ và phức tạp so với quỹ đạo cuộc sống trước đây. Ming Huang, “Vị minh quân hoàng đế” của triều đại T’ang, là một điển hình về sự thật sâu xa của lý thuyết này. Từ lúc ông ta nhìn thấy Yang Kuei-fei tắm trong cái hồ gần dinh thự mình ở dãy núi Li, định mệnh dường như theo sát chân nàng, lắng nghe nàng những bí ẩn xúc cảm về cái mà người Trung Hoa gọi là Yin.
Eloise Talcott Hibbert, Embroideres Gauze: Portraits Of Famous Chinese Ladies.