Năm Chú Heo Con Truyện Trinh Thám

QUYỂN II -1 -

Lá thư được dán kín nhận kèm bản viết tay)

Ông Poirot thân mến,

Tôi đang thực hiện lời hứa của mình và kèm theo đây là bản tường thuật các sự kiện liên quan đến cái chết của Amyas Crale. Sau một thời gian như thế tôi phải chỉ ra rằng trí nhớ của tôi không hoàn toàn chính xác, nhưng tôi đã chép lại những gì đã xảy ra mà tôi nhớ rõ nhất.

Người bạn chân thành của ông,

Philip Blake.

Những ghi chép theo sự tiến triển của các sự kiện đã diễn ra về vụ mưu sát Amyas Crale vào tháng chín, năm 19..

Tình bạn của tôi với đã mất đã tồn tại từ giai đoạn rất sớm. Gia đình anh ấy và gia đình tôi sống cạnh nhau ở vùng nông thôn và gia đình của chúng tôi đều là bạn của nhau. Amyas Crale chỉ lớn hơn tôi hai tuổi. Chúng tôi chơi cùng nhau từ bé vào những ngày nghỉ mặc dù chúng tôi không học chung trường.

Từ quan điểm của sự hiểu biết lâu dài về người đàn ông này tôi cảm thấy bản thân đặc biệt đủ tư cách để chứng thực tính cách và quan điểm chung về cuộc sống của anh ta. Và tôi sẽ nói ngay lập tức-với bất cứ ai biết rõ về Amyas Crale-cái quan điểm cho rằng anh ấy tự sát thật quá lố bịch. Crale sẽ không bao giờ lấy đi mạng sống của chính mình. Anh ấy quá ư là ham sống! Luận điểm của luật sư bên bị tại phiên tòa rằng Crale bị ám ảnh bởi lương tâm, và đã uống thuốc độc trong một cơn hối hận là hoàn toàn vô lí và đối với những ai mà biết người đàn ông này, Crale, tôi dám nói rằng, có rất ít lương tâm và chắc chắn không phải là một người ốm yếu bệnh tật. Hơn nữa anh ấy và vợ không hòa thuận với nhau và tôi không nghĩ rằng anh ấy sẽ có bất kì sự cân nhắc nào về việc phá võ những gì đang diễ ra, với anh ấy, một cuộc sống hôn nhân rất không thỏa mãn. Anh ấy đã được chuẩn bị để trông nom tài sản của cô ấy và nó thuộc về đứa con chung của hai người và tôi chắc nó được thực hiện rất hào phóng. Anh ấy là một người đàn ông rất rộng rãi và nói chung là người tốt bụng và dễ mến. Không chỉ là một họa sĩ vĩ đại mà anh còn là một người hết lòng vì bạn bè của mình. Theo như tôi biết thì anh ấy không có kẻ thù.

Tôi cũng biết về Caroline Crale trong nhiều năm. Tôi biết cô ấy trước khi cô kết hôn, khi cô thương đến và ở lại Alderbury. Cô ấy là một cô gái dễ bị kích thích thần kinh, tùy thuộc vào sự bùng nổ của tính khí không kiểm soát được, không phải là người không thu hút, nhưng không thể bác bỏ được là một người khó khăn để sống cùng.

Cô ấy tỏ ra tận tụy với Amyas hầu như ngay lập tức. Anh ấy, như tôi nói, lôi cuốn và họ rốt cuộc đã đính hôn. Những người bạn thân nhất của Amyas đã khá lo ngại về cuộc hôn nhân khi họ cảm thấy rằng Caroline hoàn toàn không hợp với anh ấy.

Điều này gây nên một chút căng thẳng trong những năm đầu giữa vợ của Crale và bạn bè anh ấy, nhưng Amyas là một người bạn trung thành và quyết không từ bỏ những người bạn cũ của mình theo mệnh lệnh của vợ. Sau một vài năm, anh ấy và tôi lại thân thiết như xưa và tôi thường xuyên là khách tại Alderbury. Có lẽ tôi nên nói thêm là tôi đã trở thành cha đỡ đầu cho đứa bé, Carla. Điều này chứng minh, tôi nghĩ, rằng Amyas xem tôi là bạn thân nhất của anh ấy và nó cho tôi quyền được nói thay cho người đàn ông đã không thể nói về bạn thân của mình được nữa.

Đến với những sự việc hực tế mà tôi đã được đề nghị viết ra, tôi đã đến Alderbury (tôi biết bởi một nhật kí cũ) năm ngày trước vụ án. Đó là vào ngày 13 tháng 9. Tôi ngay lập tức nhận ra một bầu không khí khá căng thẳng. Cô Elsa Greer cũng có mặt tại ngôi nhà - người mà Amyas đang vẽ lúc đó.

Đây là lần đầu tiên tôi gặp cô Greer bằng xương bằng thịt, nhưng tôi đã nhận ra lối sống của cô ấy được một thời gian. Amyas đã say sưa nói về cô ấy với tôi một tháng trước. Anh ấy đã gặp, anh nói, một cô gái tuyệt diệu.anh nói về cô ấy một cách hăng hái đến nỗi tôi phải đùa rằng: ‘ Cẩn thận, bạn già ơi, hoặc là anh sẽ mất trí một lần nữa ‘. Anh nói với tôi đừng là một người quá ngốc nghếch. Anh đang vẽ cô gái đó ; anh không có một sở thích cá nhân nào với cô. Tôi nói: ‘ Đem cái đó nói cho ma nó nghe! Tôi đã nghe anh nói như vậy trước đây ‘. Anh nói: ‘ Lần này thì khác ‘ ; tôi đã trả lời hơi bất cần: ‘ Nó luôn luôn là vậy! ‘ Rồi Amyas trông có vẻ bồn chồn và lo lắng. Anh nói: ‘ Cậu không hiểu đâu. Cô ấy chỉ là một cô gái. Không hơn một đứa trẻ chút nào ‘. Anh nói thêm rằng cô ấy có những quan điểm rất hiện đại và hoàn toàn tự do khỏi những thành kiến cổ hủ. Anh nói: ‘ Cô ấy chân thật và tự nhiên và hoàn toàn không có sự sợ hãi! ‘

Tôi nghĩ bụng, mặc dù tôi không nói thế, rằng Amyas đã chắc chắn nhận lấy điều tồi tệ lần này. Một vài tuần sau tôi nghe được những bình luận từ những người khác. Người ta nói rằng cô con gái nhà Greer đã hoàn toàn bị mê dắm ‘. Người khác lại nói hơi quá rằng khi xem xét cô gái trẻ trung như thế nào so với Amyas. Và rồi những người khác thì cười khẩy và nói rằng Elsa Greer đã biết con đường cô ta chọn là đúng. Xa hơn nữa là những lời nhận xét rằng cô gái đang lăn trên đống tiền và luôn có được những gì mình muốn và rằng ‘ cô ấy đang hầu như dẫn đầu trong cuộc đua ‘. Có một câu hỏi được đặt ra là vợ của Crale nghĩ gì về việc này-và sự đáp trả đầy ý nghĩa mà cô ấy phải sử dụng cho những chuyện như thế này ngay bây giờ, mà ai đó ngần ngại nói rằng họ đã nghe nói cô ấy ghen tuông kinh khủng và đã đưa Crale đến một cuộc sống không thể chịu được mà bất cứ người đàn ông nào cũng sẽ có lí do chính đáng để lăng nhăng hết lần này đến lần khác.

Tôi đề cập tất cả chuyện này bởi tôi nghĩ nó quan trọng đến nỗi tình hình các vụ việc trước khi tôi xuống đó phải được nhận thức đầy đủ.

Tôi đã thích thú khi trông thấy cô gái-cô ấy có một vẻ đẹp đáng chú ý và vô cùng lôi cuốn-và tôi, tôi phải thừa nhận, đã thích thú một cách cay độc khi thấy rằng Caroline thật sự phát cáu lên.

Chính Amyas Crale đã bớt vui vẻ như thường lệ. Mặc dù đối với những ai mà đã biết rõ về anh ấy thì thái độ của anh ấy sẽ bộc lộ nhiều hơn thường lệ, tôi là người biết tường tận về anh ấy đã ngay lập thấy nhiều kiểu biểu hiện của sự căng thẳng, thái độ không chắc chắn, những cơn buồn rầu ủ rũ, tính dễ nổi cáu trong cách cư xử nói chung.

Mặc dù anh ấy luôn có khuynh hướng cáu kỉnh khi vẽ tranh, bức tranh mà anh ấy đang vẽ không được hoàn toàn cho là sự căng thẳng mà anh ấy đang biểu lộ ra. Anh ấy đã vui vẻ khi thấy tôi và nói ngay khi chúng tôi chỉ có hai người cới nhau: ‘ Ơn Chúa cậu đã lộ diện, Phil. Sống trong một ngôi nhà với bốn người phụ nữ đủ để làm bất cứ người đàn ông nào phát điên lên. Ở giữa tất cả bọn họ sẽ gởi tôi đến nhà thương điên.

Nó là một bầu không khí tất nhiên là không thoải mái. Caroline, như tôi đã nói, rõ ràng là đã phát cáu về mọi chuyện.trong một cách lịch sự, có giáo dục, cô ta đã thô lỗ với Elsa hơn người ta có thể tin được-trên thực tế không có một lời sỉ nhục nào cả. Chính Elsa đã mở màn và thô lỗ một cách trắng trợn với Caroline. Cô ta là là nhân vật hàng đầu và bản thân cô biết điều đó-và không một chút đắn đo của phép lịch sự cản trở cô ta công khai lối cư xử tồi tệ. Kết quả là Crale trải qua hầu hết thời gian của mình để đấu khẩu với cô bé Angela khi anh ấy không vẽ tranh. Họ thường trìu mến với nhau, mặc dù họ trêu chọc và đấu đá nhau khá nhiều. Nhưng trong dịp này có một lời thế trong mọi lời nói và việc làm của Crale và hai người họ thật sự không giữ được bình tĩnh với người kia. Thành viên thứ tư của bữa tiệc là người gia sư. Amyas gọi bà ta là ‘ Một mụ phù thủy có khuôn mặt chua ngoa ‘. ‘ Bà ta ghét tôi như ghét thuốc độc. Mụ ngồi đằng kia với cặp môi mím chặt, không ngớt chê bai tôi. ‘

Sau đó anh ấy nói:

‘ Bọn đàn bà chết tiệt! Nếu một người đàn ông muốn có một chút tự do thìa anh ta phải tránh xa khỏi đàn bà! ‘

‘ Anh không nên kết hôn ‘, tôi nói. ‘ Anh là kiểu đàn ông cần phải tránh xa khỏi những ràng buộc gia đình. ‘

Anh ấy đáp rằng đã quá muộn để nói điều đó. Anh nói thêm rằng không còn nghi ngờ gì nữa Caroline cũng sẽ vui lòng tống khứ anh ấy đi. Đó là sự biểu lộ đầu tiên tôi thấy có điều gì đó không bình thường trong cái không khí đó.

Tôi nói: ‘ Tất cả chuyện này là gì? có phải là chuyện với nàng Elsa dễ thương đã trở nên nghiêm trọng không? ‘

Anh nói với một sự rên rỉ ‘

‘ Cô ấy dễ mến phải không? Đôi khi tôi ước mình không bao giờ gặp cô ta. ‘

Tôi nói: ‘ Nhìn này, bạn già ơi, anh phải kìm mình lại. Anh không muốn bận rộn với bất kì phụ nữ nào nữa. ‘Anh ấy nhìn tôi và cười. Anh nói: ‘ Tất cả những điều đó nói thì rất dễ. Tôi không thể để phụ nữ một mình-đơn giản là không thể làm việc đó được-và nếu tôi có thể làm thì họ cũng không để tôi một mình được! ‘ Rồi anh ấy nhún đôi vai to lớn của mình, cười toe toét với tôi và nói: ‘ Ồ, à cuối cùng thì tất cả cũng có kết quả tốt đẹp thôi, tôi mong như vậy. Và cậu phải thừa nhận bức tranh của tôi sẽ thật tuyệt. ‘

Anh ấy đang nhắc tới bức chân dung Elsa mà mình đang vẽ và mặc dù tôi có rất ít kiến thức chuyên môn về hội họa, thậm chí tôi không thể thấy nó sắp trở thành một tác phẩm có sức hút đặc biệt.

Trong khi anh ấy đang vẽ, Amyas là một con người khác. Mặc dù anh ấy sẽ càu nhàu, rên rỉ, chửi rủa một cách quái gở và đôi khi ném những cây cọ của mình ra xa thì anh thật ra vẫn hạnh phúc mãnh liệt.

Chỉ là khi anh ấy trở lại nhà để dùng bữa thì bầu không khí thù địch giữa những người phụ nữ mới làm anh chùng xuống. Sự thù địch đó đến hồi gay go và ngày 17 tháng 9. Chúng tôi đã có một bữa ăn trưa không thoải mái. Elsa đã trở nên thật-sự- đặc-biệt, tôi vô phép nghĩ rằng đó là từ duy nhất cho việc đó! Cô ta đã phớt lờ Caroline một cách châm chọc, cố chấp nói chuyện với Amyas như thể chỉ có anh ấy và cô ta ở trong phòng. Caroline đã trò chuyện nhẹ nhàng và vui vẻ với những người còn lại trong chúng tôi, xoay xở một cách khéo léo đến nỗi vài lời nhận xét nghe như hoàn toàn vô hại lại là một sự châm chọc. Cô ta không có sự chân thật đáng khinh bỉ của Elsa Greer-với Caroline mọi thứ thật cạnh khóe, ám chỉ nhiều hơn là nói thẳng.

Mọi chuyện đến hồi gay go sau bữa trưa trong phòng khách khi chúng tôi vừa dùng xong cà phê. Tôi đã bình luận về một cái đầu được chạm khắc bằng gỗ sồi có độ bóng láng cao-một thứ rất kì lạ và Caroline nói: ‘ Đó là tác phẩm của một nhà điêu khắc Na Uy trẻ tuổi. Amyas và tôi rất ngưỡng mộ tác phẩm của cậu ấy. Chúng tôi hi vọng sẽ đến gặp cậu ấy vào mùa hè tới ‘. Sự làm ra vẻ điềm tĩnh đó là quá sức chịu đựng với Elsa. Cô ta không bao giờ là người để sự thách thức vượt qua. Đợi trong chốc lát và rồi cô ta nói banwfng giọng trong trẻo, nhấn mạnh quá mức. Cô nói: ‘ Đây sẽ là một căn phòng dễ thương nếu nó được sửa sang lại một cách hợp lí. Có quá nhiều đồ đạc trong phòng. Khi tôi sống ở đây tôi sẽ lấy hết mọi thứ rác rưởi này ra và cỉ để lại một, hai thứ đẹp thôi. Và tôi dẽ có những tấm rèm cửa màu đồng, tôi nghĩ để khi mặt trời lặn sẽ hắt lên chúng xuyên qua cửa sổ lớn ở phía tây kia ‘. Cô ta quay sang tôi và nói: ‘ Anh không nghĩ rằng nó dễ thương hơn sao? ‘

Tôi không có thời gian để trả lời. Caroline đã nói, giọng cô nhẹ nhàng và ngọt ngào và những gì mà tôi có thể mô tả đó là sự nguy hiểm. Cô nói:

‘ cô đang nghĩ về việc mua lại nơi này sao, Elsa? ‘

Elsa đáp: ‘ Sẽ không cần thiết để tôi mua lại nó. ‘

Caroline nói: ‘ Ý cô là gì? ‘ và giờ đây giọng cô ấy không còn nhẹ nhàng nữa. Nó cứng rắn và sắc lạnh. Elsa cười lớn. Cô ả đáp: ‘ Chúng ta phải giả vờ sao? Thôi nào, Caroline, chị biết rất rõ ý tôi là gì mà! ‘

Caroline đáp: ‘ Tôi không hiểu. ‘

Elsa trả lời: ‘ Đừng như một con đà điểu Châu Phi nữa. Thật là không tốt khi cứ giả vờ như chị không thấy không biết tất cả chuyện này. Amyas và tôi đang quan tâm nhau. Đây không phải là nhà chị. Nó là của anh ấy. Và sau khi chúng tôi kết hôn tôi sẽ sống ở đây với anh ấy! ‘

Caroline đáp: ‘ Tôi nghĩ cô điên rồi. ‘

Elsa nói: ‘ Ồ không, ôi không điên, bà chị yêu quí ơi, và tôi biết nó. Nó sẽ đơn giản hơn nhiều nếu chúng ta thành thật với nhau. Amyas và tôi đang yêu nhau-chị đã thấy điều đó đủ rõ ràng rồi.chỉ có một điều tử tế mà chị nên làm. Chị hãy trả tự do cho anh ấy. ‘

Caroline đáp: ‘ Tôi không tin một lời nào về những gì cô đang nói. ‘

Nhưng giọng cô ta không có sức thuyết phục. Elsa đã bảo vệ được mình.

Và trong giây phút đó Amyas Crale bước vào phòng và Elsa nói với một tiếng cười:

‘ Nếu chị không tin tôi thì hỏi anh ấy đi. ‘

Và Caroline đáp: ‘ Tôi sẽ hỏi. ‘

Cô ấy không ngừng lại một chút nào. Cô nói:

‘ Amyas, Elsa nói anh muốn cưới cô ta. Chuyện này có thật không? ‘

Tội nghiệp Amyas. Tôi cảm thấy tiếc cho anh ấy. Nó làm cho một người đàn ông cảm thấy ngu ngốc khi bị ép buộc trong tình cảnh như vậy. Anh ấy đỏ mặt tía tai và bắt đầu quát tháo ầm ĩ. Anh ấy quay sang Elsa và hỏi tại sao cô ả không thể giữ mồm giữ miệng?

Caroline nói: ‘ Rồi chuyện này có thật không? ‘

Anh ấy không nói gì, chỉ đứng đó luồn ngón tay vào trong cổ áo sơ mi của mình. Anh ấy thường làm thế lúc còn là một đứa trẻ khi anh rơi vào tình huống khó xử. Anh nói-và anh cố làm cho lời nói nghe có giá trị và uy quyền-và dĩ nhiên không thể kiềm chế được, tội nghiệp anh ta:

‘ Tôi không muốn bàn tới nó. ‘

Caroline nói: ‘ Nhưng chúng ta dự định sẽ bàn bạc nó mà! ‘

Elsa nói xen vào:

‘ Em nghĩ nó chỉ công bằng với Caroline khi chị ấy được nghe kể. ‘

Caroline nói, rất trầm tĩnh:

‘ Điều đó đúng không, Amyas? ‘

Anh ấy trông có vẻ hơi xấu hổ về bản thân mình. Đàn ông thường như vậy khi phụ nữ dồn họ vào một góc.

Cô ta nói:

‘ Làm ơn trả lời em. Em phải được biết. ‘

Sau đó anh ấy hất đầu-đúng hơn là cái cách một con bò đực thể hiện trong trường đấu bò. Anh cáu kỉnh nói:

‘ Đủ rồi-nhưng tôi không muốn bàn tới nó lúc này. ‘

Và anh quay người sải bước ra khỏi phòng. Tôi đi sau anh. Tôi không muốn bị bỏ lại với những người phụ nữ. Tôi bắt kịp anh ấy tại mô đất cao. Anh đang chửi rủa. Thật tình tôi chưa bao giờ thấy một người đàn ông nào chửi rủa nhiều hơn thế. Rồi anh nói như điên.

‘ Tại sao cô ta lại không thể giữ mồm giữ miệng chứ? Tai sao cô ta không thể giữ cái lưỡi chết tiệt của mình lại? Giờ thì đổ thêm dầu vào lửa. Và tôi thì phải hoàn thành bức tranh đó, cậu có nghe không Phil? Nó là bức đẹp nhất mà tôi từng vẽ. Bức tuyệt nhất tôi thực hiện trong đời mình. Và hai ả đàn bà ngu ngốc chết tiệt kia muốn làm hỏng nó! ‘

Sau đó anh bình tĩnh lại một chút và nói phụ nữ không có cảm giác của sự cân xứng.

Tôi không thể kiềm được một nụ cười nhỏ. Tôi nói:

‘ À, tất cả thật khốn kiếp, bạn già ơi, anh đã mang nó trong lòng. ‘

‘ Tôi không hiểu nó ‘, anh nói và than van. Rồi anh nói thêm: ‘ Nhưng cậu phải thừa nhận, Phil à, rằng một người đàn ông không thể bị đổ lỗi cho việc đã không thể kiềm lòng trước cô ấy. Thậm chí Caroline phải biết điều đó. ‘

Tôi hỏi anh ấy điều gì sẽ xảy ra nếu Caroline trở mặt và từ chối li hôn với anh.

Nhưng ngay lập tức anh ấy rơi vào trạng thái lơ đãng. Tôi lặp lại lời nhận xét và anh nói một cách thẫn thờ:

‘ Caroline sẽ không bao giờ hận thù. Cậu không hiểu đâu, bạn già ơi. ‘

‘ Còn đứa bé ‘, tôi chỉ ra.

Anh ấy khoác tay tôi:

‘ Phil, bạn ơi, ý cậu là tốt-nhưng không thể tiếp tục kêu qua qua như một con quạ. Tôi có thể giải quyết việc của mình. Mọi thứ sẽ ổn thỏa cả thôi. Cậu sẽ thấy nếu nó không như vậy.:

Đó là tất cả con người Amyas-một người hoàn toàn lạc quan không lí giải được. Anh nói ngay, một cách hớn hở:

‘ Cả lũ bọn họ xuống địa ngục cả đi! ‘

Tôi không biết chúng tôi có nói gì nữa không, nhưng sau đó một vài phút Caroline đường bệ trên mô đất. Cô ta đội một chiếc nón, thật kì lạ, như rơi tõm xuống, chiếc nón màu nâu sẫm, khá là lôi cuốn.

Cô ta nói với một giọng bình thường như mọi ngày:

‘ Cởi chiếc áo khoác đầy vết màu vẽ đó ra đi, Amyas. Chúng ta sẽ đi dự buổi tiệc trà của Meredith-anh không nhớ sao? ‘

Anh ấy nhìn trân trối, hơi lắp bắp nói:

‘ Ô, anh quên mất. Ừ, dĩ-n- h-iên chúng ta sẽ đi. ‘

Cô nói:

‘ Hãy đi và cố làm cho bản thân anh bớt giống một người rách rưới lang thang đi. ‘

Mặc dù giọng cô ấy khá tự nhiên nhưng cô đã không nhìn vào anh ấy. Cô ấy đi thẳng đến một luống hoa thược dược và bắt đầu ngắt bỏ những bông hoa sắp tàn.

Amyas chậm chạp quay lại và đi vào nhà.

Caroline nói chuyện với tôi. Cô ta nói một câu chuyện vô thưởng vô phạt. Về những sự ngẫu nhiên kéo dài của thời tiết. Và có lẽ là nói về cá thu và có thể là Angela, Angela và tôi thích đi câu cá. Cô ta thực sự gây ngạc nhiên. Tôi phải thán phục cô ta.

Nhưng chính tôi nghĩ rằng điều đó cho thấy cô ta là loại người nào. Cô ta có một sức mạnh to lớn của ý chí và sự làm chủ bản thân tuyệt đối.

Tôi không biết sau đó cô ta có quyết định giết anh ấy hay không-nhưng tôi ngạc nhiên. Và cô ta có thể lên kế hoạch một cách cẩn thận và không có một chút cảm xúc nào với một tâm trí hoàn toàn minh mẫn và tàn nhẫn.

Caroline Crale là một phụ nữ rất nguy hiểm. Tôi phải nhận ra sau đó rằng cô ta không chuẩn bị để làm cho chuyện này lắng xuống. Nhưng giống như một tên ngốc tôi nghĩ rằng cô ta đang định chấp nhận điều không thể tránh được-hoặc là có thể cô ấy nghĩ rằng nếu cô chịu đựng đúng như thường lệ thì Amyas có thể hồi tâm chuyển ý.

Ngay sau đó, những người khác bước ra. Elsa trông có vẻ thách thức-nhưng cùng lúc cũng thể hiện sự đắc thắng. Caroline không chú ý đến cô ả. Angela thật sự đã cứu vãn tình thế. Cô bé bước ra và tranh cãi với cô Williams rằng mình sẽ không đổi váy cho bất cứ ai. Điều đó hoàn toàn ổn-đủ tốt cho lão Meredith đáng mến, dù sao đi nữa-lão chẳng chú ý việc gì cả.

Cuối cùng chúng tôi cũng khởi hành. Caroline đi cùng Angela. Tôi bước chung Amyas. Và Elsa đi một mình-tủm tỉm cười.

Bản thân tôi không hề ngưỡng mộ cô ả- một loại người quá mạnh mẽ- nhưng tôi phải thừa nhận rằng cô ả trông đẹp đến kinh ngạc vào buổi chiều hôm đó. Phụ nữ là thế khi họ co được thứ họ muốn. Tôi không thể nhớ tất cả các sự việc vào buổi chiều hôm đó một cách rõ ràng. Tất cả đều lờ mờ. Tôi nhớ lão Merry bước ra gặp chúng tôi. Tôi nghĩ chúng tôi đã dạo quanh vườn trước tiên. Tôi nhớ có một cuộc nói chuyện dài với Angela về việc huấn luyện loài chó sục để săn chuột. Cô bé đã ăn nhiều táo không thể tin được và thuyết phục tôi cùng làm như vậy.

Khi chúng tôi trở vào nhà, trà đang được dọn ra dưới bóng cây tuyết tùng lớn. Merry, tôi nhớ, đang trông rất buồn bã. Tôi cho rằng Caroline hay Amyas đã nói gì với anh ấy. Anh đang nghi ngại nhìn Caroline và sau đó anh nhìn Elsa trân trối. Lão có vẽ hết sức lo lắng. Dĩ nhiên Caroline ít nhiều thích có Meredith lẽo đẽo theo sau, một người bạn tận tụy, thuần khiết, người mà sẽ không bao giờ, không bao giờ rời xa. Cô ta là loại phụ nữ như vậy.

Sau tiệc trà Meredith hấp tấp nói với tôi:

‘ Nhìn này, Phil, Amyas không thể làm điều này! ‘

Tôi nói:

‘ Không làm gì có lỗi, anh ấy dự định làm vậy! ‘

‘ Cậu ấy không thể rời bỏ vợ và con mình mà đi với cô gái đó. Cậu ấy lớn tuổi hơn cô ta nhiều mà. Cô ấy không thể hơn mười tám tuổi được. ‘

Tôi nói với anh ấy rằng cô Greer là một cô gái hai mươi tuổi sành đời.

Anh ấy nói: ‘ Dù sao, tuổi đó cũng còn trẻ. Cô ấy không thể biết việc mình đang làm. ‘

Tội nghiệp lão Meredith. Luôn luôn là một đấng hiệp sĩ thật sự. Tôi nói:

‘ Đừng lo lắng, anh ơi. Cô ả biết việc mình đang làm và ả thích nó! ‘

Đó là tất cả những chuyện mà chúng tôi có cơ hội nói. Tôi nghĩ bụng hầu như chắc chắn Mery đã cảm thấy bối rối với ý nghĩ Caroline sẽ trở thành một người vợ bị bỏ rơi. Một khi sự li dị được thông qua cô ta mong đợi Dobbin trung thành sẽ cưới mình. Tôi có một ý nghĩ rằng sự tận tụy vô vọng đó thật sự vượt xa khỏi giới hạn của anh ta. Tôi phải thú nhận rằng khía cạnh đó làm cho tôi thích thú. Thật kì lạ là tôi nhớ rất ít về cuộc viếng thăm của chúng tôi tới căn phòng hôi hám của Meredith. Anh ấy thích phô ra cho mọi người sở thích của mình. Cá nhân tôi luôn cảm thấy nó rất nhàm chán. Tôi cho rằng tôi đã ở đó với những người còn lại trong số họ khi anh ấy trình bày mọt luận văn về hiệu lực của chất Coniine nhưng tôi không nhớ nó. Và tôi không thấy Caroline lấy trộm thứ đó. Như tôi đã nói, cô ấy là một phụ nữ rất khéo léo. Tôi nhớ được là Meredith đã đọc to một đoạn mà Plato miêu tả cái chết của Socrate. Tôi nghĩ nó rất chán. Văn học kinh điển luôn làm tôi chán ngán.

Không có gì nhiều hơn mà tôi có thể nhớ về cái ngày đó. Amyas và Angela ngồi ở hàng ghế đầu, tôi biết, và những người còn lại trong chúng tôi khá hoan nghênh điều đó. Nó tránh được những rắc rối khác. Angela nhanh chóng đi ngủ sau một trận chửi rủa cuối cùng. Cô bé nói ra các lựa chọn A-Cô sẽ lăng mạ anh ấy. B-Cô bé ước gì anh ta chết đi. C-cô mong anh ta chết vì bệnh hủi. D-Cô ước một cây xúc xích sẽ cắm vào mũi anh ta, giống như trong truyện cổ tích và không bao giờ rời ra. Khi cô bé đi rồi tất cả chúng tôi đều cười, chúng tôi không thể nhịn cười, nó là một sự pha trộn hài hước.

Caroline đi ngủ ngay sau đo. Cô Williams biến mất sau học trò của mình. Amyas và Elsa đi cùng nhau ra vườn. Rõ ràng tôi là người không được cần đến. Tôi đã đi dạo một mình. Đó là một buổi tối dẽ chịu. Tôi dậy muộn vào sáng hôm sau. Không có ai trong phòng ăn. Thật buồn cười những điều mà ông nhờ được. Tôi nhớ rất rõ hương vị của món cật và thịt lơn xông khói mà tôi đã ăn. Đó là món cật ngon tuyệt. Quỷ tha ma bắt!

Sau đó tôi lang thang đi tìm những người khác. Tôi đi ra ngoài, không thấy ai, đót một điếu thuốc, bất thình lình cô Williams chạy đi tìm Angela, cô bé đã trốn học như thường lệ khi cô giáo phải vá lại chỗ rách trên chiếc áo choàng. Tôi đi trở lại phòng khách lớn và nhận ra rằng Amyas và Caroline đang cãi vã trong thư viện.họ đang nói rất lớn tiếng. Tôi đã nghe cô ta nói:

‘ Anh và người đàn bà của anh! Tôi sẽ giết anh. Một ngày nào đó tôi sẽ giết anh. ‘ Amyas nói: ‘ Đừng ngốc nghếch như thế, Caroline. ‘ Và cô ta nói: ‘ Tôi muốn nói như vậy đấy, Amyas. ‘

À, tôi không muốn nghe trộm nữa. Tôi ra ngoài một lần nữa. Tôi lang thang dọc theo mô đất theo một lối khác và đi ngang qua Elsa.

Cô ta đang ngồi trên một trong những chỗ ngồi dài. Chỗ ngồi đó ngay dưới cửa sổ thư viện và của sổ đo thì đang mở. Tôi phải tưởng tượng rằng cô ta đã không bỏ lỡ gì nhiều những gì diễn ra bên trong. Khi cô ta thấy tôi, cô đứng dậy một cách điềm tĩnh và đi về phía tôi. Cô ả mỉm cười. Cô ta kéo tay tôi và nói:

‘ Một buổi sáng không hề dễ chịu phải không? ‘

Đó hẳn là một buổi sáng dễ chịu của cô ta! Một cô gái khá là độc ác. Không, tôi nghĩ chỉ có chút ít thành thật và thiếu trí tưởng tượng. Những gì bản thân cô ta muốn chỉ là những thứ mà cô ta có thể trông thấy.

Chúng tôi đứng trên mô đất nói chuyện khoảng năm phút. Khi tôi nghe cánh cửa thư viện đóng sầm lại và Amyas Crale bước ra, mặt anh ấy đỏ gay.

Anh túm lấy vai Elsa không một chút khách sáo.

Anh nói: ‘ Nào, đã tới lúc cô ngồi làm mẫu rồi. Tôi muốn vẽ tiếp bức tranh đó. ‘

Cô ta nói: ‘ Được thôi. Em sẽ chỉ vào và lấy cái áo chui đầu. Có một cơn gió lạnh. ‘

Cô đi vào nhà.

Tôi tự hỏi Amyas sẽ nói gì với tôi nhưng anh không nói gì nhiều, chỉ: ‘ Cái bọn đàn bà này! ‘

Tôi nói: ‘ Vui lên đi, ông bạn ơi. ‘

Sau đó không ai trong chúng tôi nói điều gì cho đến khi Elsa bước ra khỏi nhà một lần nữa.

Họ đi cùng nhau đến vườn Battery. Tôi đi vào nhà. Caroline đang đứng trong phòng khách lớn. Tôi thậm chí không nghĩ cô ấy chú ý đến tôi. Thỉnh thoảng cô ta như vậy. Dường như cô ta đi ngay lập tức-đi vào trong chính bản thân cô như vẫn từng như thế. Cô ta chỉ thì thầm điều gì đó. Không phải với tôi-mà với chính mình. Tôi chỉ nghe kịp mấy từ:

‘ Điều đó quá tàn nhẫn... ‘

Đó là những gì cô ta nói. Rồi cô bước qua tôi và lên cầu thang, dường như vẫn không thấy tôi-chỉ giống một người đang mải mê với những ảo tưởng bên trong. Tôi tự nghĩ (tôi không có quyền nói điều này, ông hiểu cho) rằng cô ta đi lên để lấy mớ dụng cụ đó và là sau khi cô ta quyết định làm cái việc mà mình phải làm.

Và chỉ ngay lúc đó điện thoại reo. Ở một vài nhà khác người ta sẽ đợi người giúp việc trả lời, nhưng tôi thường xuyên ở Alderbury nên tôi hành xử ít nhiều như một người trong gia đình. Tôi nhấc ống nghe.

Đó là giọng anh trai Meredith của tôi trả lời. Anh ấy đang rất rối trí. Anh giải thích rằng anh ấy đã ở trong phòng thí nghiệm của mình và chai Coniine đã bị mất một nửa.

Tôi không cần thông qua cái việc mà tôi biết lúc này tôi phải hoàn thành. Việc này rất đáng chú ý và tôi là một kẻ ngốc đủ bị làm cho sửng sốt. Ở đầu dây bên kia Meredith đang run lập cập. Tôi nghe có ai đó trên cầu thang và tôi chỉ gay gắt bảo anh ấy đến đây ngay lập tức.

Chính tôi xuống gặp anh ấy. Trong trường hợp ông không biết vị trí của khu đất, con đường ngắn nhất từ một điền trang đến một điền trang khác là bằng cách chèo thuyền ngang qua một con lạch nhỏ. Tôi đi xuống đường mòn dẫn đến nơi mà những con thuyền được giữ bởi một cầu tàu nhỏ. Làm như thế tôi đã đi qua phía dưới bức tường của vườn Battery. Tôi có thể nghe Elsa và Amyas nói chuyện trong lúc anh ấy đang vẽ. Họ nói chuyện rất vui vẻ và vô tư. Amyas nói rằng hôm ấy là một ngày nóng đáng kinh ngạc (tháng chín thường rất nóng) và Elsa nói rằng ở chỗ mà cô đang ngồi làm mẫu trên bức tường thành có một cơn gió lạnh thổi vào từ biển. Và rồi cô ta nói: ‘ Em ngồi làm mẫu đến tê cứng đây này. Em không thể nghỉ một chút sao, anh yêu? ‘ Và tôi nghe Amyas gào lên: ‘ Không phải là cuộc sống của cô, ngồi yên đó. Cô là một cô gái cứng đầu cứng cổ. Và tôi nói với cô nó sẽ tốt lên thôi. ‘. Tôi nghe Elsa nói, ‘ Thật thô lỗ ‘ và cười lớn, khi tôi ra khỏi tầm nghe.

Meredith đang chèo sang từ phía bên kia. Tôi đợi anh ấy.anh cột chặt con thuyền lại và bước lên những bậc thang. Anh trông trắng bệch và lo lắng. Anh nói với tôi:

‘ Đầu óc cậu thông minh hơn anh, Philip. Anh phải làm gì đây? Cái thứ đó nguy hiểm lắm. ‘

Tôi nói: ‘ Anh có hoàn toàn chắc chắn về việc này không? ‘ Meredith, ông thấy đó, luôn luôn là là một gã khá là lơ mơ. Có lẽ đó là lí do tôi không coi nó nghiêm trọng như tôi phải làm. Và anh ấy nói mình hoàn toàn chắc chắn. Cái chai vẫn còn đầy vào chiều hôm qua.

Tôi nói: ‘ Và anh hoàn toàn không biết ai đã lấy trộm nó ư? ‘

Anh ấy nói không biết ai lấy và hỏi tôi nghĩ gì. Có thể là một trong những người giúp việc đã lấy không? Tôi đã nói tôi cho rằng có thể là vậy nhưng đối với tôi nó dường như không thể xảy ra. Anh luôn khóa cửa đúng không? Luôn luôn, anh nói và sau đó bắt đầu kể lể dông dài về việc phát hiện cái cửa sổ bị mở ra vài inch ở dưới cùng. Ai đó có lẽ đã vào bằng lối đó.

‘Một kẻ trộm cơ hội ư? Tôi hỏi một cách hoài nghi. ‘ Dường như đối với em, Meredith, rằng có một vài khả năng kinh tởm. ‘

Anh nói tôi thật sự nghĩ gì? Và tôi nói, nếu anh ấy chắc chắn mình đã phạm lỗi, rằng Caroline hầu như chắc chắn đã lấy nó để đầu độc Elsa-hoặc Elsa đã lấy để loại Caroline và thẳng tiến trên con đường tình yêu đích thực.

Meredith nói hơi líu ríu. Anh ấy nói nó thật vô lí và quá đáng, không thể là sự thật được. Tôi nói: ‘ À, thứ đó đã biến mất. Lời giải thích của anh là gì đây? ‘ Anh ấy không có lời giải thích nào, dĩ nhiên. Thật sự như tôi đã nghĩ, nhưng tôi không muốn đối mặt với sự thật trên.

Anh ấy lại nói: ‘ Chúng ta làm gì đây? ‘

Tôi nói, tôi là thằng ngốc chết tiệt: ‘ Chúng ta phải nghĩ về nó thật cẩn trọng. Tốt hơn anh nên thông báo sự mất mát của mình, nói thẳng khi mọi người ở đó, hoặc là tốt hơn nên gọi Caroline ra riêng và gặng hỏi cô ta về nó. Nếu anh tin chắc cô ta không có việc gì phải dùng nó, thực hiện mưu kế tương tự như vậy với Elsa. ‘Anh ấy nói: ‘ Một cô gái như thế! Cô ấy không thể lấy nó được! ‘ Tôi nói tôi sẽ không ngạc nhiên nếu cô ả làm việc đó.

Chúng tôi đi dạo xuống nhà trong khi bàn luận. Sau lời nhận xét cuối cùng đó của tôi, không ai trong chúng tôi nói gì trong vài giây. Chúng tôi đang đi vòng theo vườn Battery lần nữa và tôi nghe giọng Caroline.

Tôi nghĩ có lẽ là một cuộc cãi vã về chuyện tình tay ba đang diễn ra nhưng thật ra họ đang thảo luận về chuyện của Angela. Caroline đang phản đối.cô ta nói: ‘ Nó rất nặng nề với con bé. ‘ Và Amyas nói vài lời cãi lại nóng vội. Rồi cánh cửa khu vườn bật mở khi chúng tôi ở sát cạnh nó. Amyas có vẻ hơi lùi lại khi trông thấy chúng tôi. Caroline vừa bước ra. Cô nói: ‘ Chào, Meredith. Chúng tôi vừa bàn bạc vấn đề sắp đi học của Angela. Tôi không chắc chút nào về điều đúng đắn cho nó. ‘ Amyas nói: ‘ Đừng ồn ào về chuyện con bé nữa. Nó sẽ ổn thôi. Sự giải thoát! ‘

Chỉ một lát sau Elsa chạy xuống con đường mòn từ ngôi nhà. Cô ta cầm trên tay thứ gì giống như một chiếc áo chui đầu màu đỏ tươi. Amyas gầm lên:

‘ Nhanh lên. Trở về chỗ làm mẫu. Tôi không muốn phí thời gian nữa. ‘

Anh ấy trở lại chỗ đặt giá vẽ của mình. Tôi chú ý rằng anh ấy hơi loạng choạng và tôi tự hỏi có phải anh ấy đã uống rượu hay không. Một người đàn ông có lẽ dễ dàng tha thứ cho những việc như thế với tất cả chuyện ồn ào và cãi vã này.

Anh ấy càu nhàu:

‘ Bia ở đây nóng quá. Tại sao không thể để một ít đá ở dưới này chứ? ‘

Và Caroline Crale nói:

‘ Em sẽ gởi xuống cho anh một ít bia vừa lấy ra khỏi đá lạnh. ‘

Amyas làu bàu thốt lên:

‘ Cảm ơn. ‘

Rồi Caroline đóng cửa khu vườn Battery lại và đi lên nhà với chúng tôi. Chúng tôi ngồi xuống mô đất và cô ta đi vào trong nhà. Khoảng năm phút sau Angela đến với một vài chai bia và mấy cái ly. Đó là một ngày nóng bức và chúng tôi rất vui khi thấy nó. Trong khi chúng tôi đang uống bia Caroline đi ngang qua. Cô ta đang mang theo một cái chai khác và nói sẽ đem nó xuống cho Amyas. Meredith nói anh ấy sẽ đi nhưng cô ta khá cương quyết rằng mình sẽ tự đi. Tôi nghĩ-thật ngốc rằng tôi-rằng nó chỉ là sự ghen tức của cô ta. Cô ta không thể để hai người kia ở riêng dưới đó. Đó là lí do đưa cô ta xuống đó với cái cớ yếu ớt là tranh cãi về việc khởi hành của Angela.