Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 580: Thức tỉnh lần hai hoàn thành!

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --


Biến hóa do Bá Vương Long mang đến còn rất xa không chỉ là phương diện Võ Hồn hay Hồn Hoàn. Lúc này trong cơ thể Đường Vũ Lân khí huyết dâng trào, đã dồi dào đến cực hạn, đến mức dù cho hắn không chủ động khống chế, khí huyết dồi dào đã chủ động đi xung kích đạo phong ấn Kim Long Vương thứ 5 trong cơ thể.


Lúc này ý thức Đường Vũ Lân đã hoàn toàn khôi phục, nỗ lực khống chế để cho khí huyết mình bình tĩnh lại, nhưng đạo phong ấn thứ 5 vẫn buông lỏng thấy rõ. Không cần hỏi Lão Đường, Đường Vũ Lân cũng có thể cảm nhận được, trải qua 49 ngày mài giũa này, ăn uống thỏa thuê tinh hoa huyết nhục của lượng lớn Hải Hồn Thú, hiện tại muốn xung kích đạo phong ấn thứ 5 là chuyện bất cứ lúc nào cũng có thể hoàn thành.


Cùng với tu vi tăng lên tới tứ hoàn, thực lực tổng hợp của chính mình đã một lần nữa nhảy vọt lên một tầm cao mới. Đặc biệt là Võ Hồn Lam Ngân Thảo thức tỉnh lần hai, chuyện này quả thật là chuyện tốt mà hắn vạn vạn không ngờ tới đấy! 


Cho tới nay, chỗ cường hãn nhất của hắn đều là sức mạnh do huyết thống Kim Long Vương đem lại. Đem ra so sánh, Võ Hồn của hắn liền trở nên nhỏ bé không đáng kể. Nhưng trải qua sự tăng trưởng vừa rồi, Đường Vũ Lân đã cảm nhận được đầy đủ sự mạnh mẽ của Lam Ngân Thảo sau khi tiến hóa thành Lam Ngân Hoàng đạt đến mức nào.


Nếu như một lần nữa đối mặt bầy Ma Hồn Đại Bạch Sa lúc trước, hiện tại hắn đã có lòng tin đủ sức đánh tan bọn chúng.
Tứ hoàn, mang ý nghĩa hắn còn đồng thời thăng cấp thành Đoán Tạo Sư cấp 6. Tứ hoàn, cũng mang ý nghĩa hắn có tiền vốn để trở thành Nhất Tự Đấu Khải Sư.


Vạn Niên Hồn Linh, Bá Vương Long, mang ý nghĩa tương lai hắn tiếp tục tu luyện tới lục hoàn, thậm chí là thất hoàn đều sẽ không cần tìm một cái Hồn Linh khác.


Rốt cục bước ra được một bước này rồi! Thực sự là không dễ dàng. Tuy nói sau khi đạt cấp 40, việc tu luyện hồn lực sẽ càng thêm gian nan, nhưng vượt qua được một bước khó khăn này, Võ Hồn của chính mình sản sinh tiến hóa lần hai, tốc độ tu luyện chí ít cũng không thể chậm hơn so với các đồng bạn. Mình bây giờ bất quá chỉ mới 15 tuổi, còn có đầy đủ thời gian.


Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, từng cây dây leo Lam Ngân Thảo lặng yên nhảy múa, tự mình biến lớn, trôi nổi trên mặt biển, chống đỡ lấy thân thể Đường Vũ Lân.
"Lão sư." Đường Vũ Lân nhìn về phía Mục Dã.


Mục Dã vui mừng nói: "Cuối cùng cũng coi như là hoàn thành thức tỉnh lần hai rồi. Cảm giác như thế nào?"
Đường Vũ Lân cười nói: "Bay bổng cực kỳ, ta vậy cũng coi như là khổ tận cam lai, đúng chứ?"


Mục Dã gật gù, "Đối với ngươi mà nói, tháng ngày khó khăn nhất đã qua, phần huấn luyện sau đó, sẽ ung dung hơn một ít."
Sắc mặt Đường Vũ Lân hơi cứng đờ, "Lão sư, ngài xem đều đã lâu như vậy rồi, có phải là nên để ta nghỉ ngơi mấy ngày không!"


Mục Dã trầm giọng nói, "Người không học như ngọc không mài, tuổi tác hiện tại của ngươi là độ tuổi tốt nhất để bồi đắp nền móng, làm sao có thể nghỉ ngơi? À mà thôi, đêm nay liền để ngươi nghỉ ngơi vậy!" Vừa nói, ông lướt người đi tới bên cạnh Đường Vũ Lân, túm lấy hắn, mang theo hắn bay lên trời.


Từng cây Lam Ngân Thảo lập lòe ánh sáng hoàng kim lộng lẫy dồn dập biến mất, sau đó thu hồi vào bên trong cơ thể Đường Vũ Lân. Hai người đuổi theo phương hướng thuyền lớn mà đi.


Sáng sớm, thời điểm Đường Vũ Lân tỉnh lại từ bên trong minh tưởng, sắc trời bên ngoài mới tờ mờ sáng. Hắn vội vàng đi ra ban công, hướng về phương đông, chờ đợi những ánh sáng tím đầu tiên của ngày mới.


Quả nhiên thật khác biệt! Võ Hồn tiến hóa, Lam Ngân Thảo biến thành Lam Ngân Hoàng, tốc độ tu luyện hồn lực tăng lên thấy rõ. Dù cho ở trên đại dương cũng không thích hợp cho Thực Vật Hệ Võ Hồn tu luyện, Đường Vũ Lân vẫn như trước cảm nhận được tốc độ tu luyện của mình tăng lên gấp 3 lần so với trước đây.


Đây chính là cảm giác nắm giữ Võ Hồn cường đại sao? 49 ngày bồi hồi ở bên bờ sinh tử để kích phát tiềm năng, rốt cục đánh thức sức mạnh bản nguyên tận cùng của Lam Ngân Thảo, cái cảm giác này thật tốt biết bao!


Hắn thực sự cảm thấy biết ơn Mục Dã từ tận đáy lòng. Không có Mục Dã lão sư, sẽ không có mình bây giờ.
Tu luyện Tử Cực Ma Đồng xong, mặt trời cũng đã hoàn toàn nhô ra khỏi mặt biển, đem ánh sáng màu vàng óng bao phủ ở trên hai chiếc thuyền lớn.


Một đường đi tới, đã vượt qua 2/3 đoạn đường, khoảng cách đến Tinh La Đại Lục càng lúc càng gần.
Mấy ngày qua, Ban Tổ chức cũng thường thường sẽ có những hoạt động giao lưu, giúp sự gần gũi của sứ đoàn hai bên cũng theo đó từ từ tăng lên.


Đẩy cửa phòng ra, Đường Vũ Lân đang chuẩn bị đi gõ cửa phòng Cổ Nguyệt gọi nàng cùng đi ăn điểm tâm, thì cánh cửa phòng xéo bên đối diện mở ra. Hứa Tiểu Ngôn từ bên trong đi ra.
Nhìn thấy Đường Vũ Lân, nàng đột nhiên sửng sốt một chút, "Đội trưởng, ngươi..."


Đường Vũ Lân cười nói: "Làm sao vậy Tiểu Ngôn. Làm gì nhìn ta như vậy? Không quen biết?"


Hứa Tiểu Ngôn lắc lắc đầu, "Không phải! Chỉ là thật giống như ngươi có chút khác biệt. Da dẻ ngươi bảo dưỡng kiểu gì tốt như vậy, cứ như là tự tỏa sáng. Còn hơi thở của ngươi nữa, khiến ta có chút sợ hãi."


"Hả?" Đường Vũ Lân sửng sốt một chút, theo bản năng thu liễm khí tức bản thân lại. Lúc này Hứa Tiểu Ngôn mới thả lỏng mấy phần, "Giờ thì được rồi."
Đường Vũ Lân gãi gãi đầu, "Tối hôm qua tu luyện có đột phá, không khống chế tốt hơi thở của chính mình, sau này hẳn là sẽ không vậy nữa."


Đúng vậy, chính hắn cũng không hề chú ý, sau khi tiến vào tứ hoàn đồng thời dung hợp với Hồn Linh Bá Vương Long, bên trong hơi thở của hắn cũng vô tình hòa lẫn với chút hung lệ khí của Bá Vương Long và hòa quyện vào khí tức Kim Long Vương sản sinh ra.


Tuy rằng Bá Vương Long hung hãn, nhưng ở trước mặt khí tức Kim Long Vương lại thể hiện ra một sự thần phục tuyệt đối. Nhưng khí tức vốn có của Kim Long Vương, dưới sự dẫn động của nó, lại nhiều thêm mấy phần hung hãn.


Chính bản thân Đường Vũ Lân không cảm giác được gì, nhưng Hứa Tiểu Ngôn thoáng cái cũng đã cảm giác được.
"Đột phá? Đội trưởng, cuối cùng ngươi cũng coi như là cấp 40 sao?" Hứa Tiểu Ngôn che miệng cười khẽ.


Đường Vũ Lân có chút lúng túng tằng hắng một cái, "Cái gì gọi là ‘cuối-cùng-cũng-coi-như’? Ta rất chậm sao?"
Hứa Tiểu Ngôn lập tức gật gù, sau đó cười vang một tràng cười như chuông bạc chạy đi.


Bọn họ trò chuyện ở bên ngoài, không cần gõ cửa, cửa phòng Cổ Nguyệt cũng đã mở ra, những người khác cũng dồn dập đi ra. 
Cổ Nguyệt nghe được đoạn đối thoại lúc trước của bọn họ, kinh ngạc nhìn Đường Vũ Lân, "Nhanh như vậy đã đột phá?"


Đường Vũ Lân gật gù, "Chung quy vẫn phải nỗ lực truy đuổi bước tiến của mọi người nha!"


Vừa vặn Diệp Tinh Lan cũng đi ra, "Những ngày gần đây, ta thử nghiệm mấy lần, một khối linh kiện hạt nhân cuối cùng thủy chung vẫn không cách nào hoàn thành. Hiện tại ta sẽ bắt đầu chế tác Đấu Khải cho các ngươi. Đội trưởng, bắt đầu từ ngươi đi. Ta đang làm cho ngươi giáp vai phải và giáp lót cầu vai rồi. Sau khi giúp ngươi hoàn thành một linh kiện, lại chế tác cho mọi người. Hay là trước hết nên giúp ngươi hoàn thành cả một bộ?"


Đường Vũ Lân suy nghĩ một chút, trả lời: "Vẫn là làm đều cho mỗi người từng khối linh kiện một thì hơn. Tăng sức chiến đấu của toàn thể mọi người, năng lực sinh tồn của từng cá nhân vẫn là rất quan trọng đấy! Dù sao, cũng không ai trong chúng ta biết sẽ tao ngộ cái gì ở trên Tinh La Đại Lục."


"Được." Diệp Tinh Lan cũng không nói nhiều, chỉ gật đầu.
Đúng vào lúc này, đột nhiên, một loạt tiếng động ầm ầm nổ vang. Tiếp đó, thuyền lớn kịch liệt rung động một thoáng. Mấy người Đường Vũ Lân vội vàng nắm lấy một ít vật cố định trong hành lang, lúc này mới ổn định lại thân thể.


"Có chuyện gì vậy?" Đường Vũ Lân kinh ngạc hỏi.
Lúc này, hết thảy đội viên thuộc Sử Lai Khắc học viện, ngoại trừ Hứa Tiểu Ngôn lúc trước chạy đi ra, những người khác đều ở đây.


"Mọi người tập trung cùng nhau, trước tiên đều đi vào bên trong khoang của ta đi." Đường Vũ Lân vừa trầm giọng quát lên, vừa mở rộng cánh cửa phòng mình.
"Ầm ầm ầm!" Lại là một tiếng ầm ầm kịch liệt vang lên. Thuyền lớn rung động dữ dội.


Đường Vũ Lân giữ lấy cánh cửa phòng, để các bạn mình nhanh chóng tiến vào bên trong. Trong khoang nhất định an toàn hơn so với hành lang. Bởi vì khoang có ban công, bất cứ lúc nào có thể đi ra ngoài. Khoảng không gian để ứng biến sẽ có thể lớn hơn nhiều.


Chui vào khoang, Đường Vũ Lân mau chóng đi tới khu vực ban công, giữ lấy lan can nhìn ra phía bên ngoài. Hắn bên này vừa nhìn, trên mặt nhất thời toát ra vẻ kinh ngạc.


Biển cả vốn có màu xanh lam sâu thẳm, không biết từ lúc nào đã đã biến thành màu tím than. Một cột nước cao lớn đường kính lên đến mấy chục mét từ trong biển rộng đàng xa phun ra, mạnh mẽ nện ở bên trên vòng Hồn Đạo Phòng Hộ đã được thuyền lớn kích phát, tạo ra từng luồng gợn sóng và rung động kịch liệt.


Biển màu tím? Đây là biến hóa xuất hiện từ đâu?
Đúng vào lúc này, một bóng người từ trên trời giáng xuống, cũng rơi vào bên trên ban công, chính là Tông chủ Bản Thể Tông, Mục Dã.