Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 579: Hồn Linh Bá Vương Long!

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --


Sự ngạc nhiên mừng rỡ hắn mang lại cho Mục Dã thực sự là quá nhiều. Tuy rằng Mục Dã cũng không nắm chắc Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa có phải là sẽ thích hợp để Đường Vũ Lân hấp thu hay không, nhưng vào lúc này, đương nhiên ông sẽ không ngăn cản tất cả những thứ này phát sinh. Dù sao cũng chính là Vạn Niên Hồn Hoàn đấy, mà không phải là Vạn Niên Hồn Linh. Hồn Hoàn dung hợp sẽ không ảnh hưởng đến tinh thần lực của Hồn Sư. Muốn thu được một cái Vạn Niên Hồn Hoàn khó khăn cỡ nào? Đây lại còn do chính bản thân hắn giết chết, thân thể tự mình hấp thu, hẳn là sẽ có lợi đối với thân thể hắn mới đúng.


Mắt thấy, Hồn Hoàn màu đen này cũng đã bay vụt đến trên đỉnh đầu Đường Vũ Lân, sau đó từ từ hạ xuống.


Ở dưới tình huống Võ Hồn thức tỉnh lần hai, Mục Dã không hề lo lắng chút nào về việc liệu Đường Vũ Lân có hấp thu được cái Hồn Hoàn vạn năm này hay không. Cường độ cơ thể hắn vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa, tinh thần lực chí ít cũng là Linh Hải Cảnh trở lên. Bằng không căn bản không thể kiên trì được kiểu khổ tu nhiều ngày như vậy.


Ròng rã 49 ngày đấy! Dù cho là ông năm đó, ở dưới sự huấn luyện ma quỷ của Tông chủ Bản Thể Tông đời trước, cũng chỉ cần 28 ngày đã hoàn thành Võ Hồn thức tỉnh lần hai. Phải biết, loại huấn luyện ma quỷ kích thích tiềm năng này, càng về sau, thống khổ cũng càng lớn, càng đáng sợ hơn.


Đường Vũ Lân vậy mà đã kiên trì tròn 49 ngày. Đây ngoại trừ nhờ vào tiềm năng cực lớn của hắn, không thể phủ nhận sự quyết tâm và cố gắng của ý chí tinh thần. Bằng không đã sớm tan vỡ từ lâu.


Khiến Mục Dã cảm thấy kinh ngạc trong quá trình huấn luyện chính là, tuy rằng đứa nhỏ này cũng sẽ vô cùng thống khổ, thậm chí đau đến không muốn sống. Nhưng chỉ cần tỉnh lại sau giấc ngủ, chỉ cần có ăn, sau khi ăn uống no đủ, mặt hắn liền đầy vẻ thỏa mãn. Đây là vô tư đến dường nào cơ chứ! Ngày hôm sau quay lại, càng áp chế càng hăng.


Ở tình huống bình thường, những người trải qua đặc huấn như vậy hẳn là sẽ càng ngày ngày uể oải mới đúng. Mà hắn thì ngược lại, hai ngày đầu tiên có chút không quen, mà vào sau đó, lại có chút thích thú, căn bản cũng không hề cảm thấy đây là gánh nặng gì cả. Năng lực hồi phục của cơ thể hắn cũng cực kỳ cường hãn, tất nhiên phần nào cũng nhờ những bữa ăn là các thiên tài địa bảo giàu dinh dưỡng chống đỡ, nhưng tiền đề cũng là phải tiêu hóa được mới tính nha! Luận về ăn cơm, hắn đúng là người có sức ăn kinh khủng nhất mà Mục Dã từng gặp.


Vạn Niên Hồn Hoàn, với tố chất thân thể, ý chí tinh thần của hắn, việc hấp thu đương nhiên sẽ không thành vấn đề. Đây là chuyện rõ rành rành. Đệ tứ Hồn Hoàn là vạn năm, đây tuyệt đối là tình trạng tương đối ổn, sẽ đặt xuống nền móng vững chắc cho việc tu luyện phía sau. Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa, cường độ của nó cũng đã đủ, chỉ là không biết độ khớp với Võ Hồn của hắn ra làm sao?


Chớp mắt, Hồn Hoàn màu đen này đã từ nơi đỉnh đầu Đường Vũ Lân chậm rãi hạ xuống, liền định hòa làm một thể cùng với hắn.
Đột nhiên, dị biến xuất hiện.


Một tiếng rít gào trầm đục đột nhiên phát sinh từ trên người Đường Vũ Lân. Đây tuyệt đối không phải là âm thanh của bản thân hắn. Tiếp đó, một quang ảnh liền ngưng tụ ra ở trên đỉnh đầu hắn, hất văng cái Hồn Hoàn màu đen ở bên ngoài.
Đó là cái gì?


Mục Dã chăm chú nhìn lại. Ông giật mình nhìn thấy, trên đỉnh đầu Đường Vũ Lân vậy mà lại có thêm một cái huyễn ảnh nho nhỏ, rõ ràng là một cái đầu cực lớn, hai chân mạnh mẽ tráng kiện, một đôi móng vuốt sắc bén, còn có cái đuôi siêu dài.


Thứ này...làm sao thoạt nhìn, lại giống như loại sinh vật viễn cổ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, Bá Vương Long, vậy hả!?


Mục Dã nhận thức Đường Vũ Lân cũng đã được một quãng thời gian, ông biết Hồn Linh thứ nhất của Đường Vũ Lân là Phế Hồn Linh. Sau đó mới được hắn từ từ bồi dưỡng tăng lên, tên là Kim Ngữ.
Nhưng mà, con Bá Vương Long nhỏ bé này lại là thế nào?


Một màn càng làm ông kinh ngạc phát sinh, quang ảnh Bá Vương Long chợt ngẩng đầu lên, miệng rộng mở ra, nó bỗng dưng nhảy một cái, chỉ một cái táp đã nuốt gọn Hồn Hoàn màu đen vào trong miệng của mình. Sau đó, còn làm bộ dáng nhai nhồm nhoàm mấy cái, cứ như vậy ăn sạch.


Ăn Hồn Hoàn? Đây là tình huống thế nào vậy? Dù cho Mục Dã kiến thức rộng rãi, tình huống như thế cũng chưa từng nghe thấy bao giờ!


Tiểu Bá Vương Long chép chép chép miệng, tiếp đó, nó ngửa mặt lên trời rít vang một tiếng. Ở trên đỉnh đầu Đường Vũ Lân, nó bỗng dưng nhảy lên, trong lúc Mục Dã còn đang trợn mắt ngoác mồm nhìn kỹ, nó nhanh chóng lớn lên. Thoắt cái, đã biến thành quang ảnh to lớn cao tới 60 mét có hơn, hung lệ khí đột nhiên bạo phát, áp bức những con Ma Hồn Đại Bạch Sa xa xa kia từng con từng con một mau chóng chui vào trong biển sâu, không dám tiếp tục tới gần nửa phân.


Như tơ như sợi, từng làn từng làn sương mù ám kim rực rỡ từ trên người con Bá Vương Long này lan ra, sau đó từ bốn phương tám hướng chui vào trong thân thể Đường Vũ Lân.


Những quang vụ ám kim này đầu tiên là quay chung quanh những dây Lam Ngân Thảo, sau đó tiếp tục theo Lam Ngân Thảo tiếp tục hướng lên trên, mãi đến tận khi chui vào trong cơ thể hắn.
"Hống ——!!" lại là một tiếng gào thét ngập trời, trong thanh âm của Bá Vương Long rõ ràng ngập tràn phấn khởi.
Chuyện này...


Mục Dã há hốc mồm, ông vạn vạn không ngờ tới sẽ xuất hiện cảnh tượng như vậy. Quang ảnh Bá Vương Long này là từ đâu mà đến? Nhìn qua khá là giống Hồn Linh, nhưng chưa từng nghe nói còn có người có thể dự trữ sẵn một cái Hồn Linh trên người, đợi được đến thời điểm thăng cấp mới hấp thu!


Thân ảnh Bá Vương Long to lớn dần dần thu nhỏ lại, trên từng dây leo Lam Ngân Hoàng màu xanh lam của Đường Vũ Lân, cũng dần dần có thêm một vệt ám kim sắc. Màu xanh lam vốn có đã dần dần biến thành sắc xanh ngọc, màu sắc càng thêm thâm thúy. Bên trong những đường gân lá như xương sống kia cũng lặng yên biến thành màu ám kim, nhìn qua càng thêm cường hãn.


Hồn Linh Bá Vương Long, quả nhiên là Hồn Linh Bá Vương Long! Võ Hồn Lam Ngân Thảo nhỏ yếu như vậy, lại dung hợp với Hồn Linh Bá Vương Long, đây là tình huống mà người ta ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ!


Không, hiện tại Võ Hồn của Đường Vũ Lân, đã không còn là Lam Ngân Thảo nữa, mà là Lam Ngân Hoàng. Cũng chỉ có Lam Ngân Hoàng, mới có thể chịu đựng được Hồn Linh mạnh mẽ như vậy chăng? Chỉ là không biết hồn kỹ thứ nhất mà Hồn Linh Bá Vương Long này mang lại cho Lam Ngân Hoàng của Đường Vũ Lân sẽ là cái gì?


Đáng tiếc, không phải hắn còn có Huyết Thống Hồn Hoàn sao? Nếu như Bá Vương Long dung hợp ở trong huyết mạch của hắn thì tốt biết bao nhiêu. Đây chính là tồn tại mạnh mẽ, đủ để sánh ngang với Chân Long đấy! Hồn Linh bất khuất trong truyền thuyết. Bất khuất vậy, tại sao sẽ chọn hắn chứ? Cùng với kinh ngạc, Mục Dã lại càng thêm mừng rỡ. Càng ngày ông càng cảm thấy, việc mình buông bỏ định kiến, không tiếc tất cả cũng phải thu nhận Đường Vũ Lân làm đồ đệ là lựa chọn chính xác cỡ nào.


Một vòng Hồn Hoàn đen kịt như mực chậm rãi từ dưới chân Đường Vũ Lân bay lên. Khí thế của hắn cũng một lần nữa mau chóng tăng cao. Trải qua quá trình lâu như vậy, hắn rốt cục cũng trở thành Tứ Hoàn Hồn Tông cuối cùng bên trong đoàn đội của mình.


Khí tức trở nên càng ngày càng mạnh hơn, từng cây dây leo Lam Ngân Hoàng này nhẹ nhàng quay động ở trên mặt nước. Lúc trước đã thô to như cánh tay, sau khi dung hợp đệ tứ Hồn Hoàn, dây leo bắt đầu dần dần trở nên càng thêm cường tráng. Chỉ chốc lát, cũng đã dày như bắp đùi.


Võ Hồn biến hóa to lớn, không thể nghi ngờ tượng trưng cho sự phát triển của bản thân. Lam Ngân Hoàng cộng thêm Bá Vương Long, đây vốn là chuyện không phù hợp với lẽ thường. Nhưng dưới sự ảnh hưởng của huyết mạch Kim Long Vương bên trong cơ thể Đường Vũ Lân, vậy mà đã hợp thành một thể.


Mục Dã xuýt xoa một tiếng trong lòng. Bắt đầu từ bây giờ, e rằng sẽ không còn có người nào sẽ nói Võ Hồn của Đường Vũ Lân nhỏ yếu nữa. Xem ra, đệ tứ Hồn Hoàn này của hắn hẳn là một kỹ năng giúp tăng phúc toàn diện cho bản thân Võ Hồn.


Từng ánh hào quang từ từ thu lại, Đường Vũ Lân chậm rãi mở hai con mắt ra. Trong nháy mắt đó, một vệt hàn ý lạnh băng từ trong tròng mắt của hắn lóe lên một cái rồi biến mất.


Bởi vì Mục Dã vẫn luôn cẩn thận quan sát hắn, ông giật mình phát hiện, thời điểm Đường Vũ Lân mở mắt ra, con ngươi trong mắt hắn lại dựng thẳng tắp, tràn ngập ánh sáng lạnh lùng và khát máu. Nhưng loại dấu hiệu này cũng chỉ kéo dài trong nháy mắt liền khôi phục lại bình thường, từ từ trở nên thanh minh hơn.


Hẳn là một ít biến hóa đặc thù do sau khi Hồn Linh Bá Vương Long hòa vào đem lại. Khôi phục như cũ là tốt rồi.


Đường Vũ Lân vẫn luôn biết được biến hóa của cơ thể mình. Lúc này hắn chỉ cảm thấy toàn thân tràn ngập cảm giác mạnh mẽ không gì sánh kịp, đặc biệt là Lam Ngân Thảo của mình, cũng không tiếp tục là dây leo, cành lá nhỏ yếu nữa. Mỗi một cây Lam Ngân Thảo cũng giống như là thân thể mình kéo dài, đều nắm giữ sức mạnh to lớn của mình.


Hắn cuối cùng đã hiểu được lúc trước Bá Vương Long biến mất là đi tới nơi nào. Nó vậy mà hóa thành Hồn Linh, vẫn luôn ẩn núp ở bên trong thân thể mình, mãi đến tận sau khi mình đột phá tứ hoàn, mới chủ động hòa vào trong cơ thể.