Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --
Nhìn thấy Mục Dã, những người khác đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Mục Dã trầm giọng nói: "Có Hải Hồn Thú cường đại đến đây tập kích. Các ngươi đều ở nơi này không nên cử động. Vùng biển này vô cùng nguy hiểm."
Đường Vũ Lân rùng mình trong lòng, dù cho là nắm giữ Thần Cấp Cơ Giáp, tu vi bản thân cao đến tận cấp 94, Mục Dã lão sư đều ngưng trọng như thế. Hải Hồn Thú lần này bọn họ gặp phải e rằng không bình thường!
"Lão sư, là cái gì?" Tiếng xưng hô này của Đường Vũ Lân cũng làm cho tất cả mọi người giật mình, nhưng lúc này hiển nhiên không phải là lúc thích hợp để hỏi kỹ.
Mục Dã nhíu chặt lông mày, "Thật giống như là một bầy Ma Hồn Đại Bạch Sa, có quy mô lớn vô cùng, có vương giả tu vi 10 vạn năm dẫn đội. Còn có những Hải Hồn Thú mạnh mẽ khác."
Đường Vũ Lân khẽ động trong lòng, quay đầu nhìn về phía Mục Dã. Khóe miệng Mục Dã co giật một thoáng, không hề nói gì, nhưng vẻ mặt của ông rõ ràng đã nói cho Đường Vũ Lân biết rằng, những con Hải Hồn Thú hung hãn này đến đây, có quan hệ với bầy Ma Hồn Đại Bạch Sa ngày hôm qua bọn họ đối mặt.
Trên tay Mục Dã, ánh sáng lóe lên, có thêm một cái bình gốm màu trắng, "Uống đi!"
Đường Vũ Lân mở miệng bình ra, một mùi tanh nồng phả vào mặt, bên trong bình là một loại mỡ đông có màu hoàng kim.
"Đây là..."
Mục Dã nói: "Dầu cá, lấy từ phần đầu của Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa. Đại bổ!"
Đường Vũ Lân tằng hắng một cái, thầm nghĩ trong lòng, giờ đều đã lúc nào, lão sư còn nghĩ đến ăn uống? Bất quá, hắn thích!
Hắn cũng không khách khí, ngửa đầu lên, nuốt sạch cả một bình tinh dầu cá mập kia. Nếu nói về mùi vị, thực sự là không ra sao, mùi tanh nức mũi. Nhưng sau khi nuốt xuống cổ họng, lập tức hóa thành một luồng hơi ấm truyền khắp toàn thân. Đầu óc hắn trong nháy mắt trở nên thanh minh hơn, sảng khoái vô cùng.
Mục Dã tự nhủ: "Thật không ngờ nơi đại dương sâu thẳm còn có bầy đàn Hồn Thú khổng lồ mà cường hãn như thế, hơn nữa thoạt nhìn có vẻ vô cùng mạnh mẽ. Vừa phun nước, hẳn là Thâm Hải Ma Kình, từ lực công kích mà xem, e rằng cũng phải có tu vi mười vạn năm trở lên. Thâm Hải Ma Kình Vương, Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương, thực sự là một trận chiến thật lớn mà!"
Hiện tại hầu như Đường Vũ Lân đã có thể khẳng định, những con Hải Hồn Thú trước mặt này có liên quan tới bọn họ. Nhưng nhìn dáng vẻ của Mục Dã lão sư, cứ như thể căn bản không thèm để ý, hơn nữa còn có chút ý tứ cười trên sự đau khổ của người khác vậy.
Đúng vào lúc này, mấy bóng người từ trên hai chiếc thuyền lớn bay lên trời, cấp tốc bay vào giữa không trung.
Từ chiếc thuyền của nhóm Đường Vũ Lân, có 3 người bay ra, còn một chiếc thuyền lớn còn lại, lại bay ra 2 người.
5 người lăng không đứng thẳng, trên người tất cả bọn họ đều toả ra khí tức cực kỳ cường hãn. Ở trong 5 người này, người duy nhất Đường Vũ Lân nhận ra, chính là Ngân Nguyệt Đấu La, Thái lão.
Ngay vào lúc này, một đạo thân ảnh lạnh giá xuất hiện ở phía trên ban công của Đường Vũ Lân bên này, chính là Vũ Trường Không.
Vũ Trường Không mới vừa hạ xuống, liền nhìn thấy Mục Dã, hơi nhướng mày, "Ngươi là ai?"
Mục Dã chỉ chỉ vào y phục trên người mình, "Đầu bếp."
Hàn quang trong mắt Vũ Trường Không lóe lên, khí tức lạnh như băng nhất thời bao phủ toàn bộ khu vực quanh cơ thể Mục Dã.
Mục Dã cười nhạt một tiếng, cũng không phóng thích khí tức, tùy ý cho hàn ý lạnh lẽo Vũ Trường Không tỏa ra bao phủ chính mình. Nhưng ông vẫn thoải mái vô sự, không chịu chút ảnh hưởng nào.
Ánh mắt Vũ Trường Không ngưng lại, đang định xuất thủ, Đường Vũ Lân đã chặn lại nói: "Vũ lão sư đừng động thủ, vị này cũng là lão sư của em!"
Vũ Trường Không sửng sốt một chút, đáp thẳng xuống ban công. Khu vực ban công vốn cũng không lớn, hiện tại tất cả mọi người đều có mặt, liền có vẻ hơi chen chúc.
Hắn nhìn Mục Dã, lại nhìn một chút Đường Vũ Lân, "Hứa Tiểu Ngôn đâu?"
Đường Vũ Lân nói: "Hẳn là đã đi ăn điểm tâm trước rồi"
Vũ Trường Không trầm giọng nói: "Tìm con bé trở về, tình hình không tốt lắm, lượng lớn Hải Hồn Thú vây quanh thuyền của chúng ta, trong đó không thiếu cường giả. Ở bên trong đại dương này, sự bổ trợ của biển sẽ giúp thực lực của bọn chúng tăng lên nhiều."
"Để em đi!" Nhạc Chính Vũ xung phong nhận việc, xoay người lập tức xông ra ngoài.
Lúc này, bên trên mặt biển bên ngoài, lại là một cột nước to lớn tấn công về phía thuyền lớn bên này.
Giữa không trung, một ông lão tóc đỏ hừ lạnh một tiếng, thân hình lóe lên, liền đến phía trước cột nước. Tay phải đánh vào hư không, một luồng ánh sáng đỏ rực cường thịnh lóe sáng, va chạm chính diện cùng với cột nước.
Cột nước tán loạn, ông lão tóc đỏ cũng rên lên một tiếng, thân hình lui nhanh.
Cùng lúc đó, một ý niệm làm người ta cảm thấy khủng bố từ nơi sâu xa trong biển truyền đến, "Nhân loại, các ngươi tự ý đi qua lãnh địa của chúng ta, sát hại tộc nhân ta. Giao hung thủ ra, nếu không, liền để cho tất cả các ngươi đều chôn thây nơi này."
Đây không phải âm thanh, mà là ý niệm tinh thần. Nhưng dù cho là tất cả mọi người ở bên trong vòng bảo vệ của thuyền lớn, cũng đều có thể nghe được cực kỳ rõ ràng.
Một thân ảnh khổng lồ chậm rãi nổi lên mặt nước, sống lưng màu trắng bạc khác nào một hòn đảo nhỏ, vây cá mập khổng lồ dựng thẳng lên, sắc bén như lưỡi đao, toả ra hàn ý lạnh lẽo. Ở bên người nó cách đó không xa, có một thân ảnh màu tím than khổng lồ hiện ra. Xem dáng dấp kia, chiều cao chí ít cũng phải mấy trăm mét.
Hai bọn chúng vừa xuất hiện, nhất thời, khí tức cường thịnh theo đó bắn ra. Trong biển rộng, cũng có càng nhiều thân ảnh khủng bố nổi lên.
Trong đó chủ yếu đều là Ma Hồn Đại Bạch Sa và Thâm Hải Ma Kình. Nhìn qua, cả hai đại bộ tộc, có số lượng lên tới hơn 1,000 con. Khí tức kinh khủng tràn ngập trên biển rộng, tràn ngập tính đe dọa áp bức.
Thái lão trầm giọng nói: "Chúng ta chỉ là đi ngang qua mà thôi, cũng không hề giết tộc nhân của các ngươi. Lại không nhường đường, đừng trách thủ đoạn chúng ta độc ác vô tình. Các ngươi cho rằng, dựa vào hai tên Thập Vạn Niên Hồn Thú các ngươi, liền có thể ngăn cản chúng ta sao? Nhân loại xưa nay cũng không thiếu người cần Thập Vạn Niên Hồn Hoàn đâu!"
Lời vừa nói ra, khí tức trên người Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương và Thâm Hải Ma Kình Vương nhất thời trở nên cáu kỉnh hơn.
Mâu thuẫn giữa nhân loại và Hồn Thú đã sớm lớn đến mức không thể điều hòa. Trên mặt đất, Hồn Thú về căn bản đã cận kề tuyệt diệt. Nương theo Truyền Linh Tháp tự sáng tạo ra Hồn Linh càng ngày càng thành thục, không gian sinh tồn của Hồn Thú bị áp súc càng nhỏ hơn. Hải Hồn Thú cũng rất ít con có can đảm tiếp cận đại lục, chỉ có biển sâu mới miễn cưỡng có thể được xem là thiên đường của Hải Hồn Thú.
Tuy rằng Sử Lai Khắc học viện vẫn có người ủng hộ nhân loại và Hồn Thú chung sống hòa bình, nhưng Thái lão tính cách hung hăng, đối mặt với lượng lớn Hồn Thú ngăn trở đường đi, tự nhiên cũng không hề có chút khách khí. Coi như có người trên thuyền đánh giết Hồn Thú, cũng không thể giao ra cho bọn chúng được!
"Hống!!" tiếng rống trầm thấp vang lên, ngay sau đó, lại là một cột nước thô to được bắn ra, nhắm thẳng về phía Thái lão ở giữa không trung.
Thái lão hừ lạnh một tiếng, tay phải chĩa thẳng lên trời. Một màn kỳ dị xuất hiện, toàn bộ bầu trời ở trong chớp mắt đều trở nên mờ đi. Một vòng Ngân Nguyệt thoáng hiện trong hư không, hào quang màu trắng bạc từ trên trời giáng xuống, oanh kích thẳng vào cột nước kia, tạo ra một tiếng nổ chấn động.
Cột nước tán loạn, vầng trăng bạc trên không trung ngưng tụ bất động. Trên người Thái lão cũng bắn ra khí thế khủng bố tựa như vực sâu ngục thẳm.
Đừng nói là đám Hồn Thú trong biển sâu, coi như là các cường giả nhân loại đang trôi nổi giữa không trung, cũng đồng dạng không khỏi cảm thấy chấn động trong lòng.
Siêu Cấp Đấu La!
Khí tức tỏa ra trên người Thái lão rõ ràng là khí tức của cấp độ Siêu Cấp Đấu La! Hơn nữa, đây vẫn là dưới tình huống bà vẫn chưa hề thôi động Đấu Khải, vậy mà đã mạnh như thế!
Từng vòng Hồn Hoàn tùy ý xuất hiện trên người Thái lão, 3 tím, 3 đen, 3 đỏ. Chín cái Hồn Hoàn sáng lấp lánh.
Bầu trời vốn trong xanh bắt đầu trở nên đen lại, Nhưng Ngân Nguyệt lại càng ngày càng loá mắt. Thái lão cứ như vậy trôi nổi ở nơi đó, một cách tự nhiên lại trở thành tâm điểm của bầu trời.
Những người thuộc sứ đoàn Tinh La Đại Lục thấy cảnh này cũng không khỏi âm thầm ngơ ngác, đây chính là thực lực cường giả Sử Lai Khắc học viện của Đấu La Đại Lục sao?
Sử Lai Khắc học viện, thật không hổ là nơi tập trung những người mạnh nhất đại lục.
Thâm Hải Ma Kình Vương và Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương đối mặt với sự hung hăng của Thái lão lại như chìm vào trong trầm mặc. Nhưng sau một khắc, hải dương màu tím đã dần dần biến thành màu tím đậm. Trong biển rộng, từng vòng xoáy bắt đầu xuất hiện, đồng thời nhanh chóng tụ vào nhau, bao phủ cả hai con thuyền lớn.
Đối mặt với sự uy hϊế͙p͙ của Thái lão, những con Hải Hồn Thú mạnh mẽ này, lựa chọn chiến đấu.
Ánh mắt Thái lão ngưng lại, bước ra một bước trong hư không, cũng đã đến phần không trung phía trên đầu hai con Thập Vạn Niên Hồn Thú. Dưới ánh trăng bạc chiếu rọi, từng điểm sáng màu bạc óng ánh xuất hiện ở trên người bà.
Bốn vị cường giả khác cũng đều ở cấp độ Phong Hào Đấu La, hoặc là Tam Tự Đấu Khải Sư, từng người lần lượt phóng thích Đấu Khải của chính mình.
Đấu Khải của Thái lão cực kỳ mỹ lệ, từng đạo ngân quang óng ánh có hình bán nguyệt bao phủ khắp toàn thân, hóa thành một lồng ánh sáng màu bạc lặng yên bao phủ, dần dần hòa vào bên trong cơ thể. Đấu Khải của bà nhìn qua cũng không dày nặng, bên trên mỗi một khối Đấu Khải đều đầy rẫy hoa văn tinh tế, một đôi cánh chim màu bạc to lớn mở ra ở sau lưng. Thời khắc chiếc mũ giáp xinh đẹp khác nào vương miện hạ xuống, Thái lão đột nhiên xuất hiện biến hóa kỳ dị.
Mái tóc vốn bạc trắng dần dần trở nên đen nhánh, làn da nhăn nheo một lần nữa trở nên căng mịn, vậy mà thoáng một cái, bà đã biến thành một mỹ nữ dung mạo tuyệt sắc.
Một thân Đấu Khải màu bạc tôn lên thân thể của nàng, làm cho người ta có một loại cảm xúc hoàn mỹ. Trên bàn tay phải được giáp bạc bao trùm, có thêm một thanh quyền trượng. Đỉnh quyền trượng có một vòng tròn trắng bạc tựa như chiếc khay, mặt trên khắc hoạ hoa văn tinh xảo, tỏa ánh hào quang đan xen cùng với vầng trăng bạc rực rỡ giữa bầu trời.