Lý Tư bị bỏ tù, với Lão Tần mà nói đại biểu cho cái gì?
Không chỉ có đám người Lưu Khám rõ ràng. Quả thực thủ lĩnh các nghĩa quân cũng hiểu rõ, đó trụ cốt cuối cùng của lão Tần.
Trên thực tế, khi tin tức Lý Tư bị nhốt vào thiên lao lan truyền ra
ngoài. Mới đầu tất cả thủ lĩnh các nghĩa quân đều không tin.
Có âm mưu! Đó nhất định là thủ đoạn bịp bợm của lão Tần.
Phải biết rằng, Lý Tư vừa đề bạt Chương Hàm, Chương Hàm lập tức tới bờ
sông Vị Thủy đánh tan hơn mười vạn đại quân của Chu Chương. Theo lý mà
nói, Lý Tư hôm nay hẳn là rất được Tần nhị thế trọng dụng. Tại sao có
thể bị nhốt vào thiên lao? Hơn nữa, con trưởng của Lý Tư, Lý Do hiện nay còn phải dốc sức chống đỡ tình hình tại Huỳnh Dương. . .Lẽ nào Tần nhị
thế không sợ Huỳnh Dương tạo phản?
Không thể, nhất định không thể!
Vào lúc này, tin tức Lý Tư Bị bỏ tù, ngược lại còn gây sự chú ý hơn cả chuyện Chu Chương bị đánh bại.
Kế hoạch công kích của Điền thị lập tức chậm lại. Lưu Bang cũng lui về
huyện Bái. Trương Nhĩ, Trần Dư tại Cư Lộc yên lặng quan sát thời cuộc.
Ánh mắt mọi người, đều tập trung tại Hàm Dương và huyện Trần.
Thám mã thám báo phi ngựa rong ruổi trên đường nối liền không dứt truyền về đủ loại tin tức.
- Lão Tần lúc này đây e là không thực sự không còn hy vọng rồi!
Công Thúc Liễu nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài đen nhánh của Lưu Tần, ngửa
mặt lên trời thở dài. Trong mắt bất giác toát ra vẻ đau thương.
Lão Tần thống nhất thiên hạ, Công Thúc Liễu có thể nói là người vất vả nhất có công lao lớn nhất.
Nhớ năm xưa, Thủy Hoàng Đế vừa mới tự mình chấp chính, liền xuất hiện
loạn trong giặc ngoài, cử quốc kinh sợ. Những người như Lý Tư, Công Thúc Liễu thầm lặng bên cạnh Thủy Hoàng Đế cố gắng cứu vãn thế cục. Nhưng
không ngờ Thủy Hoàng Đế vừa mới băng hà, Lão Tần đã ầm ầm sụp đổ.
Tần nhị thế chính là tự hủy trường thành ah!
- Công Thúc gia gia, vì sao Lý Tư lại bị bắt?
Lưu Tần ngửa đầu, nhìn Công Thúc Liễu hiếu kỳ hỏi. Cậu cũng không hiểu
rõ ý nghĩa của Lý Tư đối với lão Tần, tuy cậu mười tuổi, cũng hiểu thông rất nhiều chuyện. Chỉ cần nhìn hôm nay phụ thân mang theo các phụ tá
đến đây bái vọng, Lưu Tần đã biết, sự tình rất nghiêm trọng.
Lưu Khám tin tưởng, Lý Tư lúc này bị giam vào thiên lao, không phải âm
mưu quỷ kế gì. Bởi vì trên sử sách, Lý Tư thực sự chết bất đắc kỳ tử.
Nhưng hắn có một điểm không rõ, Hàm Dương vì sao vào lúc này lại bắt Lý
Tư?
Công Thúc Liễu cười. Thần tình lãnh đạm nói:
- Không hắn. Tùy cơ ứng biến!
Chỉ một câu nói như thế, tất cả nỗi băn khoăn đều tan biến thành mây
khói. Những người đang ngồi đây, bất luận là Lục Giả hay Thúc Tông
Thông, Tào Tham tất cả đều là chi sĩ có một không hai. Công Thúc Liễu
chỉ cần nhắc nhở một chút, mọi người lập tức phản ứng, bao gồm cả Lưu
Khám trong đó.
Từ khi quay lại Lâu Thương tới nay. Lưu Khám vẫn chưa buông lỏng sự chú ý đối với Hàm Dương.
Lý Tư chống đỡ triều chính, thế cục Sơn Đông tuy hỗn loạn, nhưng vẫn có thể nỗ lực chống đỡ. Cùng lúc đó ông và Triệu Cao xung đột quyền lợi,
càng lúc càng thêm gay gắt. Triệu Cao đương nhiên không mong muốn có một Lý Tư như vậy tồn tại. Chỉ là lúc trước đối mặt với các đại nghĩa quân, Triệu Cao không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hôm nay, Lý Tư đề bạt Chương Hàm, hơn nữa còn đánh bại Chu Chương. Việc này khiến cho
danh vọng của Lý Tư trong triều được đề cao hơn rất nhiều. Nếu không ra
tay, Triệu Cao sự rằng khó có thể kìm hãm.
Về phương diện
khác, Chương Hàm đánh tan Chu Chương, Hàm Dương theo đó cũng hóa giải
được tình thế nguy hiểm. Có lẽ Triệu Cao cho rằng hiện tại xuất thủ
chính là cơ hội tốt. Lão có quan hệ rất mật thiết với Tần nhị thế, vượt
xa so với Lý Tư và Hồ Hợi. Chỉ cần đưa ra một tội danh là có thể bắt
giam Lý Tư.
- Công Thúc tiên sinh, lẽ nào Triệu Cao không sợ Lý Do tạo phản sao?
Tào Tham không kiềm chế nổi mở miệng hỏi.
Công Thúc Liễu không trả lời, mà chuyển ánh mắt tới trên người Lưu Khám. Rõ ràng có ý : Vấn đề này ngươi giải thích đi.
Lưu Khám suy nghĩ một chút:
- Triệu Cao mặc dù không có tài cán nhưng lắm âm mưu quỷ kế, ngược lại
thủ đoạn rất tốt. Ngươi thấy đấy, lão chỉ nhốt Lý Tư vào thiên lao,
không có bất cứ hành động gì cũng chính là muốn cảnh cáo Lý do: nếu như
ngươi tạo phản, trước hết ta sẽ giết phụ thân và huynh đệ ngươi. Hơn nữa lão cho Lý Do một hy vọng, khiến Lý Do liều mạng tác chiến tại Huỳnh
Dương, cầu lập công trạng, để triều đình đặc xá cho Lý Tư.
Nhìn vào tình hình chiến sự quận Tam Xuyên, e là rất nhanh sẽ kết thúc.
Đến lúc đó, đại quân Chương Hàm sẽ từ Hàm Cốc Quan đông tiến, nắm trong
tay thế cục Sơn Đông. . .Ha ha. Chỉ là thời gian đó, cũng là lúc Lý Tư
rơi đầu. Sau khi đại quân Chương Hàm đông tiến rời khỏi Hàm Cốc Quan,
thì tầm ảnh hưởng của Lý Do cũng theo đó suy yếu. Cũng không có ảnh
hưởng tới Triệu Cao.
- Nhưng Triệu Cao làm như vậy, chẳng phải. . .
Công Thúc Liễu cười lạnh một tiếng:
- Trong mắt tên hoạn quan, ngoài lợi nhuận còn có thể nhìn thấy cái gì? Bệ hạ một đời anh minh, nhưng trọng dụng tên hoạn quan này thực sự có
chút hồ đồ!
Công Thúc Liễu cũng không cảm thấy Triệu Cao này có điểm gì tốt.
Về phần hai người trong lúc đó có ân oán gì? Lưu Khám không hỏi, cũng
không muốn hỏi. Hắn hiện tại quan tâm chỉ có một việc, đó chính là làm
sao có thể thoát khỏi cục diện thối nát tại Sơn Đông, đến quận Cửu
Nguyên bình an. Dọc đường từ Lâu Thương đến quận Cửu Nguyên nguy hiểm
trung trùng, các chư tướng đều hiểu rõ đây chính là vấn đề khiến người
ta rất đau đầu.
Chu Chương thất bại. Chương Hàm vượt ra ngoài Quan Trung. . .
Tiếp đến sẽ là gì?
Mặc dù Lưu Khám không biết đoạn lịch sử này, nhưng cũng có thể phỏng
đoán. Trần Thắng, Ngô Quảng lúc trước thuận buồm xuôi gió, nói trắng ra
chỉ là may mắn mà thôi. Binh lực Sơn Đông trống rỗng, triều đình coi
thường bọn họ, vì thế đại quân quê mùa này mới có thể cấp tốc phát
triển. Chỉ có điều, quê mùa dù sao vẫn là quê mùa. Sau khi cơ quan triều đình Đại Tần hoạt động, bọn họ lập tức thất bại. Đánh vào Hàm Cốc Quan
chỉ làm lão Tần kích động mà thôi.
Chương Hàm rời Quan Trung, Trần Thắng khó tránh khỏi thất bại. Sau khi Trần Thắng thất bại, e là
toàn bộ cục diện Sơn Đông càng thêm phức tạp, thậm chí không còn khoảng
thời gian bình yên.
Bất luận là Hàm Dương, hay các lộ nghĩa
quân. Vào lúc này đều vô cùng mẫn cảm đa nghi. Nếu như vào lúc này lên
phía bắc, rất có thể gặp vào cảnh bị bao vây diệt trừ khắp nơi. Lưu Khám cũng không cho rằng, hắn có đủ năng lực đối kháng được toàn bộ thiên
hạ!
Cần thời cơ thích hợp!
Lưu Khám cần thời cơ thích hợp. . . .
Chỉ khi các lộ nghĩa quân và lão Tần dấy lên ngọn lửa chiến tranh, Lưu
Khám mới có cơ hội, thuận lợi bắc thượng tới quận Cửu Nguyên.
Lưu Khám nghĩ như thế, cũng giống như cách nghĩ của đám người Khoái
Triệt là làm thế nào có thể quấy đục nước ao? Mới có thể lập tức bắc
tiến.
Lưu Khám biết. Sau khi Trần Thắng thất bại, nhân mã khắp nơi sẽ hành quân lặng lẽ, bình tĩnh quan sát tình thế biến đổi.
Mà phá hư cục diện yên tĩnh này, chính là khi binh mã Hạng gia vượt
sông mà tới. Trước khi binh mã Hạng gia vượt sông tới, Lưu Khám muốn
chiếm ưu thế trước. Chỉ như vậy, hắn mới có cơ hội cùng các lộ binh mã
tiến hành can thiệp, mới có thể thuận lợi bắc tiến quận Cửu Nguyên.
Thế nhưng, làm thế nào có thể chiếm trên nước? Mắt thấy sắp tiến nhập
tháng tám. Theo việc quân Tần xuất kích, thế cục Sơn Đông thoáng chốc
xảy ra biết hóa nghiêng trời lệch đất.