Già Thiên

Chương 1652: Cuối Đường Phi Tiên

Năm khối đại lục phát sáng, ngưng tụ lực lượng của hồng hoang vũ trụ, hấp dẫn mảnh nhỏ đại đạo và tinh khí bát phương, tạo thành một tiên trận mênh mông, rồi sau đó bộc phát ra tia sáng ngập trời, đánh tới hướng con đường thành tiên, tấn công vào cánh cửa kia!

Đây là một loại đại công kích khủng bố, vũ trụ mênh mông cuồn cuộn, đủ để chấn nhiếp thế gian. Thần lực như vậy có thể uy hiếp đến Đại Đe! Đây là một tòa pháp trận không gì sánh nổi.

Có người từng suy đoán, đây là pháp trận có thể cả thế gian phi tiên. Diệp Phàm cũng từng hoài nghi, nó có liên quan với thành tiên. Ngày hôm nay nó sống lại, lần đầu tiên bạo động, không ngờ lại bày ra một mặt mang tính công kích.

"Ầm" một tiếng, chùm tia sáng thật lớn kia đánh vào cánh cửa bao phủ trong hỗn độn. Va chạm bùng phát ra một màn mưa ánh sáng sáng lạn, địa phương này trời sụp đất nứt, rồi lan rộng ra hướng cực xa.

Mọi người đều khiếp sợ, cái khe ở Nam Vực vẫn lan tràn ra tới Vực ngoại, xé mở rất nhiều tinh tú, nuốt sống rất nhiều đại tinh, quá mức khủng bố.

Mà sinh mệnh cổ địa Bắc Đẩu kia vẫn không hề bị tiêu diệt, bởi vì có pháp trận Đại đế thủ hộ, các nơi đều có một đạo lại một đạo hào quang bốc hơi lên, bảo vệ toàn bộ.

- Sát!

Bảy đại chí tôn rống to, lúc này họ cũng vung lên binh khí Đế, tiến hành công phạt, đánh vào cánh cửa kia, muốn xem rõ một kết quả cuối cùng, kiếp này cũng nên kết thúc.

Đủ loại binh khí Hoàng Đạo bay múa, dập nát càn khôn, ập vào đôi cánh cửa đá, phát ra các loại âm thanh tụng kinh đinh tai nhức óc.

"Ầm!"

Trời rung đất chuyển, cánh cửa xuất hiện vết rạn nứt, ngay khoảnh khắc rộng mở, nhưng cuối cùng lại một lần đóng chặt lại như trước không có ngã xuống.

"Bụi làm mất sáng, hiểu đạo gặp tiên!"

Tám chữ lại hóa thành lạc ấn, quanh quẩn ở chỗ này, tuy rằng thực mỏng manh như sắp tan đi, nhưng lại là tồn tại chân thật.

- Chúng ta còn cần ngươi tới thuyết giáo ư!

Thạch Hoàng hét lớn, cầm cây đại kích màu đen trong tay, vận dụng thần lực cái thế của hắn bổ thẳng xuống.

"Keng!"

Thiên Hoang đại kích bay tung lên, bộc phát ra đám đám đốm lửa, mỗi một đốm lửa nhằm về phía Vực ngoại, đều dập tắt mấy chục viên tinh tú, khủng bố tới cực hạn.

Thương tiếc chúng sinh ư? Điều đó không có liên quan tới hắn, hắn từng là một trong những kẻ phía sau màn phát động hắc ám náo động lớn nhất, huyết tẩy chư thiên, chỉ là để chờ đợi kiếp này tới thêm tiện lợi hơn.

Cánh cửa này không phá mở ra được, cường đại như Thiên Tôn cổ, Đế với Hoàng cũng thực cố hết sức, trong khoảng thời gian ngắn căn bản không làm cho nó nhúc nhích!

Năm khối đại lục vẫn như cũ phát sáng, tuy nhiên lần này tia sáng tấn công đến có hơi khác trước. Chùm tia sáng ngũ hành nghịch chuyển, trở thành một mảng hỗn độn, dung hợp các loại mảnh nhỏ đại đạo, hợp nhất vạn đạo.

Hơn nữa giờ khắc này, làm cho đại đạo của bảy đại chí tôn có xu thế hóa thành một, trở thành hợp lực chân chính công kích vào cánh cửa kia.

Trước đây, họ không thể cùng nhau công kích, chỉ có thể tiến hành từng người. Bởi vì bài xích lẫn nhau, không hợp nhau, mãi đến giờ phút này mới xem như chân chính liên thủ, cùng đánh vào cánh cửa.

"Ầm!" Nguồn truyện: Truyện FULL

Đây là một hồi công kích trời sụp đất nứt: Kỳ Lân Trượng màu lam, Trường Sinh Kiếm rực rỡ, cùng với Thiên Hoang Kích tối đen... đủ các binh khí Đế, toàn bộ bùng nổ. Bảy vị Đế ra tay chấn động hoàn vũ.

"Ầm!"

Trên thế gian này, nếu bảy vị chí tôn thực sự có thể liên thủ, vốn không có con đường nào không đánh thông, không có chướng ngại nào không san bằng! Năm tòa đại lục ngưng kết thành tia sáng đặc biệt, thực hiện vạn đạo hợp nhất, đạo của họ dường như dung hợp lại cùng nhau!

- Năm đó, tòa đại trận này làm cho các tộc trả giá bằng tâm huyết không nhỏ. Sau khi Hỗn Độn thể chân chính ngã xuống, được Thiên Tôn vô lượng tế luyện, rồi sau đó trải qua thế nhân thêm vào xây thành.


Trường Sinh Thiên Tôn nói.

Giờ khắc này, chùm tia sáng của bảy đại chí tôn ngưng kết cùng một chỗ, lập tức liền xuyên thủng cánh cửa đá này, làm cho nó dập nát. Cái gì quá khứ, cái gì hiện tại, cái gì tương lai, tất cả đều hóa thành bột mịn.

Cường giả chí cao vô thượng cấp Đại đế, không cần những người khác thuyết giáo, cũng không có người nào có thể làm thầy họ, cứ như thế trực tiếp đánh đi vào, phải xông vào bên trong Tiên vực.

Ở Vực ngoại, mọi người đều rung động, tất cả đều nói không ra lời. Không ngờ phải cần tới bảy đại chí tôn ra tay, mới mở ra cánh cửa kia! Khó trách quá khứ một vài chí tôn cuối cùng phải ngã xuống, máu tươi nhuộm đẫm Tiên lộ. Cánh cửa này quá khó khăn, không đánh mở ra được.

Kết quả kiếp này đã làm được, họ thành công đánh giết đi vào.

- Chẳng lẽ họ đúng, còn ta sai lầm rồi sao?

Trong Cổ Quáng Thái Sơ, có người nói nhỏ, chứng tỏ còn có người chưa từng xuất thể!

- Sát!

Bảy đại chí tôn mượn dùng pháp trận, phá hủy tiên môn, trực tiếp đánh đi vào, tới nơi này rồi phía sau dường như đã nhìn thấy là một Tiên giới rộng lớn, trong mơ hồ thấy được một vùng sinh cơ bừng bừng.

Có một loại khí tức tràn ngập mà đến, dường như có thể làm chậm lại mục nát ở chỗ sâu trong thân thể họ, có thể giúp họ kéo dài sinh mệnh. Đối với nhân vật cấp số này mà nói, đó là cái gì? Cũng chỉ là một thứ gì đó có liên quan với tiên!

- Cuối Tiên lộ, là một cái hang động hỗn độn!

Rốt cục, họ đi tới cuối đường, không còn đường để đi nữa, hết thảy đều phải kết thúc tại đây.

Huyết khí lượn lờ che phủ cổ động ở phía trước, tràn ngập ra sương mù hỗn độn, thần bí khó lường.

Xông vào hay là không? Đã không có lựa chọn khác!

Kiếp này chỉ cho phép thành công, không được thất bại.

- Chư vị, nhưng còn có tâm sự chưa xong ư? Nhảy vào chính là khác biệt giữa cái sống và chết, có thể là tiên cũng có thể là muôn đời thành công không, từ đó kết thúc!

Trường Sinh Thiên Tôn nói, ở đây với hắn là tồn tại năm tháng dài lâu nhất, trên gương mặt nhăn nhúm màu đồng cổ tràn ngập vẻ lạnh lùng, không có một chút biếu tình đáng nói, sợi tóc dài xám trắng tung bay... nói toạc ra.

- Ha ha...

Thạch Hoàng cười to, trên mặt tràn ngập vẻ ác nghiệt, nói:

- Kiếp này ta là để thành tiên mà đến, cái chết với ta không quan hệ, bất kể như thế nào ta đều phải sống!

- Xông vào đi!

Một vị chí tôn cổ đại khác chỉ có ba chữ như vậy, thái độ kiên quyết, không có một chút do dự, là người thứ nhất hành động, đi nhanh tới trước hang động hỗn độn.

Kỳ Lân Cổ Hoàng oai hùng vĩ ngạn, mái tóc dày rậm tung bay, con ngươi vô cùng sâu sắc... hắn lại trực tiếp nhất không phát một lời, trực tiếp nhảy vọt tới, cầm trong tay Thần trượng lam kim, phóng vào trong động.

Những người khác thấy thế, tự nhiên không chịu lạc hậu. Tồn tại cấp số này cùng xuất thế, tới rồi hiện tại, tất cả đều là đường đường chính chính không chỗ nào sợ hãi, mục tiêu chỉ có một không cần băn khoăn.

Một người lại một người, cuối cùng Thạch Hoàng và Trường Sinh Thiên Tôn cũng đều phóng người vào, chìm sâu trong sương mù hỗn độn, biến mất trên đường phía trước.

Đến tận đây, ở bên ngoài cũng không còn có người nào có thể cảm nhận được khí cơ của họ. Dù là tồn tại trong Cổ Quáng Thái Sơ, dù là người khổng lồ toàn thân bộ lông màu vàng trong cấm địa Thái cổ cũng không được, rốt cuộc không ai thăm dò biết được.

Hang động này quá mức thần bí, ngăn cách hết thảy, không thể tra xét, làm như ở một giới khác cách xa thiên địa.


Bảy đại chí tôn biến mất, từ đó không còn một tiếng động!

Ở Vực ngoại, thời gian tĩnh lặng rất lâu, chờ đợi thật lâu, vẫn không có người nào nói chuyện, mọi người đều khẩn trương tới cực hạn, đều chờ đợi kết quả.

Nhưng, theo thời gian trôi qua, nơi đó vẫn như cũ không có một chút động tĩnh, hết thảy đều tĩnh lặng như thường. Chỉ có điều cái khe lớn Tiên lộ lan tràn đến Vực ngoại, càng thêm khủng bố.

- Họ thành công rồi sao?

- Bảy vị chí tôn cổ đại sống lại trở về đã thành tiên rồi sao?!

Vực ngoại sôi trào. Mọi người rốt cuộc không kiềm nổi, chờ đợi đến muôn đời rốt cục có kết quả rồi sao? Những người này tất cả đều thành công đánh đi vào, cứ như vậy kết thúc.

Thành công?!

Rất nhiều người tin tưởng tất nhiên là thành công! Cửa ải khó nhất bảy đại chí tôn liên thủ còn ở trước mặt, cũng đều như gà đất chó sành bình thường, căn bản là không ngăn được bước chân của họ.

Nhưng mà, thành công như vậy lại luôn làm cho mọi người cảm thấy như thiếu thiếu cái gì, quá bình tĩnh, không có một chút bao la hùng vĩ và bàng bạc khi thành tiên.

Trong mắt thế nhân xem ra: cử hà phi thăng, mọc cánh thành tiên, đó mới là chân chính thành tiên, cảnh tượng tường hòa như vậy mới có thể chấn động thế gian, làm người ta khát khao và kính sợ.

- Có lẽ... đây chính là thành tiên, bình thường không có gì kỳ lạ, trong bình thản phi tiên mà đi!

- Ai ai cũng chưa từng nhìn thấy tiên, lại càng không biết được vũ hóa đăng thiên môn là như thế nào, đây có lẽ chính là chân tướng, là kết quả cuối cùng!

Có Chuẩn đế tự nói, dĩ nhiên rất hướng tới, nhưng cũng do dự: có nên hay không đi theo họ vào.

Dù sao, cánh cửa tiên môn kia bị phá mở ra rồi, còn chưa khép lại. Đây có lẽ chính là cơ hội cuối cùng! Nhưng trong lòng họ vẫn còn bất an, có chút chần chờ.

Về phần một ít lão nhân sinh mệnh không còn nhiều thì không có gì lựa chọn, chí tôn ở phía trước họ còn lo lắng cái gì? Tranh thủ xông vào, đi theo ở phía sau là thượng sách.

Lần này, một đám lão tu sĩ hóa thành một mảng cầu vồng phóng vọt tới. Thế nhưng còn chưa tới gần, họ liền kêu lên thảm thiết, phía trước là vô tận hư ảnh Thần ma, có pháp tắc Tiên linh xuất hiện.

Đây là một màn thảm kịch, là một cảnh tượng bi thiết, một hạt mưa ánh sáng là đủ xuyên thủng một mảng người. Cho dù là Đại Thánh cũng không được, chỉ có thể uổng mạng! Càng không nói đến là màn mưa ánh sáng đầy trời.

Trên con đường thành tiên không chấp nhận kẻ yếu, bất kể là quá khứ hay hiện tại, không đạt tới cấp số kia, căn bản là không có tư cách tới gần.

- Họ thành công rồi sao? Chẳng lẽ chúng ta sai lầm rồi, chính là kiếp này?!

Cổ Quáng Thái Sơ có người lẩm bẩm nói, khí tức ồ ồ, đây là dấu hiệu phải sống lại đến tuyệt đỉnh.

Ngoài ra, trong Thần Khư cũng có người gầm nhẹ một trận, chấn động càn khôn!

Theo thời gian trôi qua, cái khe lớn Tiên vực đang chậm rãi khép kín, rồi lại bắt đầu biến mất. Thời gian chính xác, địa điếm chính xác, sắp qua đi, kiếp này lại phải kết thúc rồi!

Đã vậy còn quá mau, vượt qua dự liệu của mọi người! (Bảo đảm vượt qua cả dự đoán của Vip! Hì hì...)

- Chính là giờ khắc này!

Có người quát to. Người trong cấm địa Sinh Mệnh chưa từng nhích động giờ xuất động. Giờ khắc này, bốn thân ảnh đến từ phương hướng bất đồng, hóa thành một luồng sát quang xông thẳng lên trời cao, đánh vào trong Tiên lộ, khép kín cổ lộ ngăn chặn nó đứt đoạn.

Rốt cuộc vẫn là xuất thể, các chủ nhân cấm địa Sinh Mệnh không nghĩ bỏ qua con đường thành tiên ở kiếp này.

Những người này từng cho rằng, kiếp này sai lầm rồi, thời gian còn chưa tới, nhưng cuối cùng họ dao động, biến đổi chủ ý!

Bốn thân ảnh, bẻ gãy nghiền nát, không thể ngăn cản, giết chết tới mấy trăm vạn Thần Ma, chém vô số Tiên linh, dập nát hết thảy pháp tắc Tiên đạo, đội màn mưa ánh sáng như mọc cánh thành tiên... phóng vọt vào tiên môn bị phá mở kia, nhảy vọt vào, đồng dạng chìm sâu vào trong cổ động hỗn độn.

Đột nhiên, ngay giờ khắc này hồng hoang vũ trụ đều run lên, trong thiên địa tràn ra từng đợt từng đợt tiên khí, thần bí khó lường, khiến trong lòng mọi người đều run rẩy.

- Đã xảy ra chuyện gì? Muốn cả thế gian phi tiên sao? Các ngươi xem kia miệng cổ động đang phát sáng, màn mưa ánh sáng phi tiên đang lao ra!

- Ta có một loại dự cảm, vũ trụ này sắp sinh ra biến cố lớn nhất xưa nay, toàn thân ta đều đang run rẩy, không tự chủ được!

Một vị lão Đại Thánh, không còn sống mấy ngày nữa, trước khi sắp chết mơ hồ nhìn thấy được một góc tương lai.

- Thế giới này làm sao vậy, không biết vì sao khiến ta phát lạnh, toàn thân lông tóc dựng đứng, sắp phát sinh chuyện gì vậy?

Một vị Chuẩn đế bỗng nhiên kinh sợ kêu lên.

- Chẳng lẽ tỉnh thế hỗn loạn lớn nhất xưa nay là giờ khắc này đây sao? Thiên Tôn của thời đại thần thoại, Hoàng của thái cổ, Đại đế của thời đại hoang cổ, họ vào đó đã làm chuyện gì? Ta có cảm giác phiến vũ trụ này tràn ngập một loại khí cơ không biết rõ, nói không nên lời!