Già Thiên

Chương 1651: Bụi Làm Mất Sáng

Hùng quan sụp đổ, bị bảy đại chí tôn cường mãnh đánh nát, tiên quang xông thẳng lên trời cao xé rách chín tầng trời mười tầng đất, rung động nhân gian giới!

Cả thế gian khiếp sợ!

Thành lũy cổ bao la hùng vĩ trước con đường thành tiên bị công phá. Thiên Tôn, Cổ Hoàng, Đại đế, Thánh Linh... cùng nhau phát lực, liền đánh đi vào, tiến vào trong thành.

Đầy trời đều là hào quang bay múa, trên cái khe lớn cùng với con đường thành tiên đều là hào quang, sáng lạn mà trong suốt, nhưng cũng thật khủng bố, một điếm sáng như vậy đủ để xuyên thủng Đại Thánh khó có đường sống.

Đây là lực lượng pháp tắc chuyên để ngăn cản Đại đế cổ, loại dao động này các nơi thiên hạ khác không thể gặp, nguy hiểm nhất.

- Đánh đi vào rồi! Thật sự sắp thành tiên rồi! Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Mọi người rung động, đều cả kinh kêu lên.

Lần này có thể sẽ cải sửa lịch sử, hoàn toàn lật đổ ghi lại từ xưa đến nay về thành tiên, đây chính là tới một kỷ nguyên mới, thành tiên không phải hư vô mờ mịt, bảy đại chí tôn cùng nhau thành công.

Tuy nhiên, suy nghĩ kỹ lại hẳn cũng phải như thế! Bảy người liên thủ còn có cái gì có thể ngăn cản họ được. Đều là người cường đại nhất từ xưa đến nay, một người xuất thể là có thể trấn áp hồng hoang vũ trụ, thống ngự vạn giới, thì càng đừng nói cả bảy người chung tay nhau ra tay!

Đây là một thần tích, nhưng còn thật sự nghiêm túc nghĩ lại, cũng là lẽ đương nhiên, hẳn phải như thế mới đúng.

Rất nhiều người ở Vực ngoại đều đang nghĩ như vậy, đồng thời kích động tới cực điểm.

- Thật sự thành tiên rồi! Bảy đại chí tôn đánh ra một hy vọng, dùng bản thân luận tiên, mạnh mẽ đánh giết đi vào, khai mở một kỷ nguyên mới!

Nhiều lão tu sĩ cao niên toàn thân đều đang run rẩy. Thọ nguyên của họ không còn nhiều, sắp tọa hóa. Chứng kiến hết thảy, cảm giác dường như chính mình đang xông vào Tiên vực.

Vực ngoại sôi trào, phát ra rất nhiều tiếng gào rống, tất cả tu sĩ đều kêu to, mặc dù người thành tiên không phải bọn hắn, nhưng ai nấy đều kích động! Đây là một loại hy vọng, thành tiên không phải là không có, làm cho người ta có mục tiêu để hướng tới.

- Cao hứng đều còn quá sớm! Đây chỉ mới là một cửa tiên quan mà thôi. Quá khứ cũng đã có người đánh đi vào, có lẽ trở ra mới là con đường mọc cánh thành tiên chân chính cũng nói không chừng!

Đột nhiên, vang lên một giọng nói lạnh lùng, dập tắt rất nhiều nhiệt tỉnh và kích động của mọi người, làm bầu không khí nhiệt liệt này rất nhanh hạ nhiệt độ, mọi người đều ngẩn ngơ.

Có Chuẩn đế lên tiếng đưa ra phán đoán như vậy, trên con đường mọc cánh thành tiên có thể còn có biến cố!

Ai biết con đường phía trước như thế nào, ai biết kết quả Tiên lộ ra sao? Hết thảy đều đang tiếp tục chiến trên Tiên lộ, thảm thiết có lẽ vừa mới bắt đầu.

"Ầm!"

Ở trong một đạo hào quang đáng sợ nhất, cả tòa Thần Thành to lớn đều dập nát, bị bảy đại chí tôn bên trong xé rách, vô tận tiên quang mãnh liệt cuồn cuộn cuốn ra.

Cuối cùng, hào quang lại bị các loại binh khí Đế cắt đứt, không có lan ra ngoài tàn sát btra bãi. Ở nơi đó đứng sừng sững bảy thân ảnh, quang huy màu vàng thánh khiết mang theo điếm điếm màu đỏ như là ánh nắng chiều chiếu rọi trên người họ, thoạt nhìn thực tráng lệ, lại có điếm thê lương bi ai.

- Con đường ở đâu?!

Có người quát lớn.

Hùng quan bị họ dập nát, cự thành bị họ san bằng, đây là pháp tắc Tiên đạo biến thành không còn tồn tại nữa, mà không có con đường phía trước, con đường thành tiên đã bị cắt đứt!

Mọi người đều trầm mặc, kết quả là công dã tràng sao? Bảy đại chí tôn liên thủ, theo lý mà nói, không có gì không đánh phá được, hết thảy chướng ngại đều phải bị san bằng mới đúng.

Nhưng, ngày nay đã không có gì ngăn cản, phía trước là một mảng hư vô, cái gì cũng không còn tồn tại, nếu muốn càn quét đều không được!

Dù có một thân tu vi cái thế, lại không có đất dụng võ, Tiên lộ từ đó biến mất không thấy.


- Vì sao lại như vậy?!

- Chờ đợi đã muôn đời chỉ là công dã tràng sao? Cái gọi là thành tiên cuối cùng chính là một âm mưu lớn nhất hay sao? Sao lại như thế! Ta không cam lòng!

Không ai có thể chấp nhận kết quả này, tất cả chờ đợi, tất cả tâm huyết, phải trả giá thảm trọng nhất, kết quả lại là tất cả đều thành không, có thể nào không khiến người ta bi phẫn.

"Boong..."

Có tiếng chuông vang lên, là rõ ràng như thế, vang vọng trên con đường thành. tiên, vang vọng trong vũ trụ, tất cả sinh linh đều nghe được, nhưng cảm nhận của mỗi người đều không giống nhau.

Thân thể bảy đại chí tôn chấn động mãnh liệt, đây là chuông tang đánh lên vì họ hay sao? Cả đời cao chót vót, vô địch cái thế, thống ngự trên trời dưới đất, lại phải kết thúc như vậy sao? Trong lòng không cam lòng!

"Xoạt!"

Đột nhiên, một luồng sáng mờ bay lên, ở cuối hư vô toống trải kia đột nhiên phát sáng, thế giới biến mất vừa rồi kia như có như không xuất hiện, có một lực lượng trường sinh hấp dẫn mọi người, nhưng lại như là cách một biến thế giới.

Ánh mắt bảy đại chí tôn lập tức sáng lên, giống như ánh lửa rực rỡ chiếu sáng thiên cổ, làm cho chư thánh ở Vực ngoại tất cả đều nhắm mắt lại, không dám nhìn vào.

- Nó vẫn còn, đang chìm nổi trong mơ hồ, chỉ là không có con đường đi tới!

- Phía trước đã không có đường, chúng ta phải tự mình đánh ra một con đường, tiếp tục Tiên lộ!

Bảy đại chí tôn lại ra tay, họ định vị tọa độ hư không, xác nhận đến tột cùng Tiên vực ở chỗ nào, một kiện lại một kiện binh khí Đế bay ra, xỏ xuyên qua con đường phía trước, trực tiếp đánh thẳng tới.

- Sát!

Một trận chiến này, tác động tâm lý của mọi người, làm cho người ta quên hết gì khác, gần như hầu hết mọi người đều chờ mong họ thành công. Bởi vì hy vọng này là một loại chứng minh thành tiên có thể thực hiện, mà không phải là giả dối, có thể tạo một mục tiêu chân chính rõ ràng cho hậu nhân.

Một con đường lớn rực rỡ hình thành, bảy đại chí tôn ra tay, từ phù văn đại đạo cấu trúc một con đường lớn vô thượng, nổi thẳng về phía phương xa, xỏ xuyên qua biến thế giới kia.

Bảy người cùng nắm tay nhau mà đi, gần như chỉ trong nháy mắt liền tính toán chuẩn xác ra Tiên vực ở nơi nào.

Đó là một biến thế giới, vượt qua đó có lẽ chính là tiên!

- Trong biển là cái gì vậy?

Ngay giờ khắc này, rất nhiều người cả kinh kêu lên, họ may mắn nhìn thấy bức họa này.

Biến đó là hồng trần, là quá khứ, là tương lai mà mỗi người đều tự trải qua... Quá mức quỷ dị, nhìn vùng biển thế giới kia, rất nhiều cảm tưởng, vô số kể tạp niệm toàn bộ nảy lên trong lòng.

- Hồng trần luyện đạo sao, hay là luyện tâm, đây là đường nhỏ của ngươi!

- Quá khứ tính cái gì, thiên địa vạn vật, một ngọn cây một cọng cỏ đều trong lòng ta, mất đi, đều ở dưới chân của ta!

- Tương lai, lại có ngại gì, vạn giới chư thiên đều ép vào thân ta cũng không sợ!



Bảy đại chí tôn phân biệt lên tiếng, mỗi người phong thái vô thượng, có một loại khí phách chỉ có ta độc tôn, hết thảy dường như đều khó có thể ngăn cản họ nửa bước.

Đây là chí tôn cổ đại, những đạo kia, những cảnh kia, ở trong các Đại Thánh xem ra, cả một đời đều không thể thoát ra được, cần dùng sinh mệnh để tìm hiểu, để thể nghiệm, để thông suốt, mà họ thì chỉ nhấc chân liền bước qua, chưa từng có từ trước đến nay.

Thiên Tôn của thời đại thần thoại, Hoàng của thái cổ, Đại đế của thời hoang cổ, mỗi người đều tài ba trác tuyệt. Vạn đạo chư thiên này, đủ loại khảo nghiệm và đau khổ khó khăn đối với họ mà nói đều như gà đất chó sành.


Hiểm trở chân chính chỉ có một chính là Tiên vực kia, các cảnh tượng vạn đạo khác cũng không thể làm dao động tâm tư của họ. Khó có thể ngăn cản cho dù là trong nháy mắt.

Một đường đánh tới phía trước, cuối cùng tới điếm điếm mưa ánh sáng, họ đứng sừng sững trên một cổ lộ lớn, như là do đá xây thành, nhưng các loại tiên linh đều từng thấy qua, sao có thể nói rõ là thực hay là pháp tắc Tiên đạo biến thành.

Bảy đại chí tôn căn bản là không cần những điều này, thực cũng tốt, giả cũng thế, ở trong mắt họ chỉ có vùng Tiên vực rộng lớn phía trước kia!

Đầy trời đều là màn mưa ánh sáng, những cánh hoa trong suốt bay múa, hương thơm ập vào mũi. Tới đây, họ gặp được một tấm bia đứng sừng sững ở ven đường phía trước, cao ngất lấp trên bầu trời.

Mặt trên tấm bia cổ chi khắc có một ký hiệu. Thế nhân không biết, không người nào có thể nhận ra, mà bảy đại chí tôn thì con ngươi khiếp người, đây là Tiên phù chỉ có họ mới có thể tiếp xúc và lĩnh hội được, cũng có thể xưng là Tiên đạo.

Tiên!

Đơn giản mà trực tiếp sáng tỏ, trên tấm bia cũng chỉ có một chữ như vậy.

- Chúng ta cho rằng đúng, chúng ta đến đây, mấy người kia cho rằng sai lầm, còn đang ngủ đông, cuối cùng kết quả đều sắp công bố!

Có chí tôn cổ đại nói ra một câu như vậy, làm cho mọi người khiếp sợ. Rõ ràng là còn có người chưa tới, còn có chí tôn cá biệt không có xuất thế.

- Ngay tại kiếp này, nhìn thử xem kết cục cuối cùng!

Cùng với một tiếng rống to, Kỳ Lân Trượng do Vĩnh Hằng Lam Kim luyện chế thành trước hết đánh tới trước, thông suốt cổ lộ này. Vô số Thần ma, Tiên linh ngã xuống, các loại hào quang bùng nổ.

Ở cuối đường là một đôi cánh cửa, phía trên có chữ to máu chảy đầm đia, đó khẳng định là máu Đế, vẫn còn đang chảy xuống, như là vừa mới viết xong.

Trên một cánh cửa viết: Quá Khứ!

Trên cánh cửa kia viết: Tương Lai!

Phía trên cùng còn có một tấm biển, mặt trên cũng là hai chữ: Hiện Tại!

"Bụi làm mất sáng, hiểu đạo gặp tiên!" Xuất hiện một lạc ấn cổ xưa, năm tháng quá mức dài lâu, cường đại như chí tôn cổ đại cũng đều cảm khái không biết đến tin tức phai mờ này.

Cuối cùng, chỉ là trong khoảnh khắc có điều nghe thấy.

Ở chung quanh, sương mù bắt đầu cuồn cuộn một màn mông lung mờ ảo, hỗn độn khí khuếch tán, làm cho nơi này càng ngày càng thần bí, mấy chữ to máu chảy đầm đia nhìn thấy ghê người.

Mà ở phía sau cánh cửa này như là có thể chạm tới Tiên vực, mơ hồ nghe được tiếng chân long rít gào, tiên phượng kêu to, hình như có một Tiên giới rộng lớn.

Bảy đại chí tôn xông tới! Xông qua có lẽ chính là tiên!

"Ầm" một tiếng, một cổ lực lượng cuồng bạo đánh bật toàn bộ bảy người bay ra ngoài, không thể thông qua, Tiên đạo pháp tắc đan vào, làm cho cánh cửa này bền vững không thể lay chuyển.

Bảy đại chí tôn tất cả đều ra tay, nhưng lại phát sinh chuyện đáng sợ, tất cả lực công kích toàn bộ bị cản trở, quay về đánh ngược lại mỗi người họ.

Liên thủ vô dụng!

Cử hà phi thăng, mọc cánh thành tiên cần nhờ chính bản thân họ, mà cũng không phải là bảy đại chí tôn chung sức đánh!

Địa phương này đã xảy ra công kích kinh thiên động địa, hào quang chiếu sáng muôn đời, nếu không có cố ý khống chế, tất nhiên đã làm cho Bắc Đẩu Tinh Vực hoàn toàn thành tro!

Công kích của họ toàn bộ tập trung vào cánh cửa kia, đều tự tấn công, chứng Tiên đạo của chính mình, phải từ đó phi tiên.

Có thể nào buông bỏ? Đây là một cửa cuối cùng, nếu xông qua được có lẽ có thể thành tiên, khai mở dòng lịch sử, tạo ra một thần tích xưa nay chưa từng có!

Gần trong gang tấc, tất cả chí tôn đều ra tay, đảnh tới cuồng bạo, làm cho nơi này đan vào trở thành pháp tắc Hoàng Đạo, để chống lại những pháp tắc tiên quang kia, tấn công mảnh liệt.

- Mở ra Pháp trận, dung hợp vạn đạo làm một, tấn công cửa này!

Trường Sinh Thiên Tôn hét lớn.

Sáu vị chí tôn cổ đại khác cũng đều gật đầu, rống động núi sông! Ở biên hoang vũ trụ xa xôi đều cảm ứng được khí tức của họ, khắp tinh không đều sợ run lên.

Trung Châu, Bắc Nguyên, Nam Lĩnh, Tây Mạc, Đông Hoang năm khối đại lục này tất cả đều phát sáng, hóa thành Ngũ sắc Tế Đàn, sau đó lại diễn biến, trở thành một tòa pháp trận thật lớn, hấp dẫn lực lượng của vạn giới chư thiên, ngưng tụ thành tia sáng rực rỡ mà đến!

Mọi người hoảng sợ, Bắc Đẩu Tinh Vực này là hình thành như thế nào, là người bày ra, chỉ vì kiếp này mà tồn tại hay sao?!

Giờ khắc này, vạn giới chư thiên đều run rẩy, các vực vũ trụ tất cả đều rung chuyển lên. Cùng lúc đó, Thánh Nhai cũng phát sáng, mà Vô Thủy Chung cũng kêu vang.

Mà cùng lúc đó, trong Đại Lôi Âm Tự Tây Mạc cũng phật quang chiếu khắp nơi: quá khứ, hiện tại, tương lai sáng rực, chiếu sáng lên luân hồi!