“Cái công ty môi giới kia tên gì a?” Diệp Ý Tiêu hỏi. Kỳ thật y đã sớm đề nghị Bạch Hy tới Lợi Hải làm việc, tuy nhiên lại bị người kia dùng thái độ cực kỳ kiên quyết cự tuyệt.
Nghiêng Thế Chi Thành, là một công ty môi giới mới thành lập.” Bạch Hy đã cẩn thận nghiên cứu qua, công ty kia cùng Lợi Hải đều không có bất kỳ quan hệ gì.
Diệp Ý Tiêu lộ ra thần sắc rất khoái hoạt: “Hảo, ngươi qua chỗ đó làm, liền trực tiếp ngồi vào vị trí quản lý a.”
“Cái gì?” Bạch Hy thực buồn bực, rất nhanh liền nhổm dậy, kinh ngạc hỏi: “Chỗ đó cũng trực thuộc tập đoàn Lợi Hải?”
“Ha ha. Đương nhiên, Lợi Hải như thế nào lại bỏ qua việc kiếm lợi từ nguồn cho thuê cao ốc a? Bất quá, để che dấu tai mắt người đời, liền dùng một danh nghĩa khác để khai thác.” Trên thương trường có quá nhiều quy tắc ngầm, Diệp Ý Tiêu y cũng là thuận theo tự nhiên mà thôi. Cây to đón gió lớn, ngẫu nhiên cho ngoại nhân ít đi một điểm ấn tượng, cái kia lại càng có lợi cho sự phát triển của công ty.
Bạch Hy thực mất hứng, từ trên người Diệp Ý Tiêu bò lên, vừa mặc quần áo vừa nói: “ Vậy ta đi làm trợ lý được rồi, tiếp thị cùng tư vấn bất động sản ta chưa từng làm qua. Làm mới không bằng làm lại.”
Diệp Ý Tiêu híp híp mắt, thần sắc trên mặt trở nên nghiêm nghị. Y có thể phát giác Bạch Hy luôn tận lực vạch ra một phòng tuyến với mình, cả về thể xác lẫn tinh thần. Mỗi lần y muốn tới gần, Bạch Hy sẽ lại trốn càng xa hơn.
Mặc dù như thế, Diệp Ý Tiêu lại vô cùng minh bạch, đây không phải lúc có thể ép buộc hắn. Việc Bạch Hy nhảy lầu lúc trước đã làm Diệp Ý Tiêu hiểu rằng: Bị ép con thỏ cũng sẽ cắn người. Dồn ép Bạch Hy quá, hắn sẽ làm ra những hành động quá khích, cuối cùng còn tự thương tổn bản thân, cũng làm mình nếm đủ tư vị cay đắng.
Bạch Hy đem canh trong bình giữ nhiệt đổ ra, dùng thìa múc một chút thử độ ấm, sau đó mới đưa tới trước mặt Diệp Ý Tiêu: “Ngân nhĩ tuyết lê chưng thịt nạc, rất mát a.”
“Ân, không tệ.” Diệp Ý Tiêu đón lấy chén canh đưa lên miệng, chỉ một lát liền đem đồ uống sạch, cuối cùng còn làm như vẫn chưa thỏa mãn hỏi: “Còn nữa không?”
“Trong nhà vẫn còn.” Bạch Hy nhìn tên kia uống đến ngon lành, tâm tình cũng tốt lên không ít, quyết định ngày mai sẽ mang cho đệ đệ một nồi. Cái này chính là hắn chiếu theo bản: “Tịnh súp bách khoa toàn thư” lần đầu tiên thử làm. Hay nói cách khác, Diệp đại tổng tài chính là một con chuột bạch cỡ bự, gánh vác nhiệm vụ thử đồ ăn.
“Nếu mỗi ngày đều có canh do ngươi tỉ mỉ nấu, ta chính là cam tâm tình nguyện tăng ca.” Diệp Ý Tiêu nhìn Bach Hy, lời ít ý nhiều nói.
Bạch Hy ngẩn người, nhàn nhạt cười: “Thân thể rất quan trọng, không cần mệt mỏi quá. Nếu ngươi muốn ăn, có chỗ chuyên bán canh súp, thứ gì cũng có, gọi thư ký mua về là được.”
“Không, ta chỉ muốn uống đồ ngươi tự tay nấu ah.” Canh súp bên ngoài chỗ nào cũng chỉ có một hương vị giống nhau, làm sao có cảm giác thanh thuần như của Bạch Hy.