*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Màn đêm lại buông xuống, giấu đi bầu trời màu xanh.
Cô đi làm về nằm trên chiếc giường lớn. Chỉ có mình cô. Trong đầu cứ luẩn quẩn hình ảnh nam cung hàn hôn người con gái khác. Cô thấy làm lạ. Bản thân bị như vậy từ khi nào?
Muốn ngủ nhưng cứ quay qua quay lại không tài nào chợp mắt. Nửa đêm rồi sao anh chưa về? Chả nhẽ anh ân ái với người đàn bà khác ngoài cô? Ý nghĩ vừa sẹt qua cô liền bật dậy
- Anh ta mà dám sẽ đập chết anh ta-_-. Mà khoan! Sao cứ nghĩ về anh ta làm gì? Bực cả mình - cô lại nằm xuống. Sao anh lâu về thế? Hay xảy ra chuyện gì?
- Tên nam cung hàn đáng ghét. Dám để bà lo như vậy...
- Lo gì hử?- anh từ đâu bước đến
- Sao giờ anh mới về?- cô hét lên
- tôi bận! - anh nhẹ nhàng đáp. Rồi bước vào phòng tắm. Tắm xong anh bước ra, ôm cô vào lòng
- Còn chưa ngủ? Nhớ tôi đến vậy sao?- mặt cô đỏ lựng, nhớ lại sáng nay còn ôm ôm ấp ấp với người khác mà cô tức điên lên.
- Tên khốn, ai thèm nhớ anh? Sao anh còn vác mặt về? Sao không đi theo người đàn bà kia đi- cô hét lên giận dữ
- Em đang ghen?
- Phải! Tôi đang ghen đấy...- cô bịt mồm. Chết chưa! Cô vừa nói cái gì vậy. Trên khoé môi anh cong thành nụ cười nhạn
Cúi xuống,anh kéo tay cô ra, hôn nhẹ lên bờ môi căng mọng.
- Anh đuổi việc cô ta rồi. Lúc đó anh không ngờ cô ta lại làm thế- anh nhẹ nhàng giải thích
- nói dối! Rõ ràng anh còn ôm cô ta!- cô hậm hực lên án
- Chỉ chọc em thôi. Sao? Yêu anh rồi?- anh cười ranh bảo
- Tôi mới không thèm...- cô cúi đầu đập vào ngực anh. Anh cũng chẳng nói gì mà ôm cô vào lòng