*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Con sâu ngủ. Dậy mau. Anh đưa em đi chơi- nghe được đi chơi cô dậy ngay. Thay đồ, vệ sinh cá nhân, ăn sáng rồi lên xe
- Chúng ta đi đâu thế?- cô hớn hở hỏi
- Đến nơi em sẽ biết- anh nói rồi khởi động chiếc Lamborghini. Hôm nay anh đặc biệt lái xe. Mọi khi bác tài xế lái xe thôi.
Ra khỏi thành phố, đến ngoại thành, băng qua cánh đồng cỏ khoảng một đoạn thì đến một căn nhà bằng gỗ. Ở đây có hai ông bà lão sống chung.
Anh bước vào không một lời chào hỏi, cô cũng lẽo đẽo theo sau rồi gật đầu chào.
- Là phu nhân sao? Xin chào, tôi là mẹ đỡ đầu của cậu chủ?- bà lão hiền hoà nói
- Vâng! Cháu chào bác!- cô cũng vui khi thấy ông bà hoà đồng với mọi người như vậy
- Hôm nay chúng ta ăn cá nhé, Hàn con đi bắt cá đi- ông lão vui vẻ nói
Anh vẫn im lặng bước đi. Thấy anh đi cô cũng vội vã chạy theo
- Hàn,đợi em- bỏ mặc 2 ông bà ngồi cười xoà, hai người chạy đi
Đi mãi mới đến một con suối nhỏ. Nước ở đây rất trong, có thể nhìn thấy đáy
- Thích quá!!!- cô reo lên
Anh bắt đầu chộp lấy một con cá đang bơi
- Giỏi quá! Em cũng muốn bắt!- cô chạy xuống bắt cá. Chộp lấy chộp để nhưng con nào cũng nhanh mà bơi đi mất
-Ngốc quá,lại đây anh chỉ- cô cũng không thèm so đo mà bước lại
- Như này, như này,bla...bla
Chộp được một con cá bé tí tẹo teo cô vui mừng nhảy cẫng lên
- Em bắt được rồi! Hura....
Thấy cô vui như vậy, anh lại nhếch một nụ cười ngọt ngào
"Roẹt" người anh bị cô tát nước ướt sũng. Anh cũng không nhịn mà tát nước lại
-á... ướt hết người rồi...- thế là hai người tát nước qua lại ướt từ đầu đến chân
Chơi chán chê anh đem con cá đã bắt được về... ông bà nhìn thấy cảnh 2 người ướt như chuột lột chỉ gượng cười rồi lấy cho 2 người bộ đồ nông thôn. Mặc xong....
- Á há há...
- ặc...ặc
Hai người nhìn nhau cười chảy nước mắt... trời ạ! Mặc đồ nông thôn nhìn vừa quê vừa mắc cười...
Ăn xong bữa trưa cô đòi ra sau vườn chơi. Ở đây cây cối xum xuê, nhiều hoa quả nữa...cô hái lấy một trái táo chùi chùi rồi cho vào miệng ăn...
- Ăn không?- cô đưa trái táo đỏ đang cắn dang dở cho anh
Anh im lặng không nói gì. Tưởng ăn không ăn cô liền đưa vào miệng, vừa đưa anh cũng cúi xuống cắn một miếng. Khoảng cách giữa hai người chỉ vài cm. Mặt cô đỏ như màu của trái táo. Tim đập loạn xạ.
Cô quay đi chỗ khác nhai lấy nhai để. Sao tự nhiên lại cúi xuống như thế.
Hoàng hôn đã buông xuống. Nền trời pha chút đỏ chút cam. Trông đến là đẹp.
Cô cùng anh bước đi trên con đường nông thôn đầy sỏi đá
Cánh đồng cỏ hiện ra trước mắt. Hoà với màu trời là những bông lau và bồ công anh bay phấp phới. Gió nhè nhẹ thổi qua. Những cánh bồ công anh cũng theo đó mà bay đi
- Hàn, đẹp quá..- cô ngồi bệt xuống nền cỏ ngước lên nhìn trời.
Anh cũng ngồi xuống đặt cô lên đùi
- anh đẹp hơn, nhìn anh đi
Cô bĩu môi
- đồ tự luyến
Anh chỉ nhếch môi cười rồi hôn lên môi cô.
Một ngày cứ thế thong thả trôi qua