*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi..... tôi mới không thèm- nhìn bộ dạng bối rối, mặt có những vệt đỏ trông dễ thương ấy anh cười khúc khích
- Cười... cười... cái gì mà... cười- cô xấu hổ, không biết giấu mặt vào đâu đánh tới tấp vào người anh
- Vậy hử? Vậy tôi hôn ngươi khác em thấy thế nào?- mặt anh gian tà nhìn cô
- Anh....anh dám?- cô vung nắm đấm lên
- Sao tôi lại không dám? Em nói thích tôi đi. Tôi sẽ suy nghĩ lại mà không làm thế
- anh...anh nghĩ anh là ai mà tôi phải thích...hứ...- cô khoanh tay trước ngực, ngoảnh đầu chỗ khác
- Được thôi!!!- anh nhún vai rồi đi lại bàn làm việc
"Cộc!!! cộc" tiếng gõ cửa vang lên
- Vào đi- anh lạnh lùng lên tiếng
- Hàn!!! Em xin lỗi mà. Đừng đuổi em đi. - vẫn cái chiêu quyến rũ ấy. Mặt anh đen kịt. Nhưng quay sang nhìn cô rồi nở nụ cười nhạt
- Được. Không đuổi em!!!- anh ôm lấy ả. Ả mừng ra mặt...
- Hàn....ưm- ả hôn anh...nam cung hàn bất ngờ...anh đâu muốn cô ta hôn anh! Chuyện này không có trong dự tính. Tiểu Tuyết nhìn thấy,khói bốc lên đầu... tức tối bộ đi
"Rầm" cô đóng mạnh cửa
- tức chết mà! Cô ta nghĩ cô ta là ai mà dám hôn Hàn
của mình
chứ. - cô không biết hành động này đã lọt vào mắt của anh. Nụ cười trên môi anh càng rộng và sâu
- Mà anh ta làm gì, hôn ai có liên quan gì đến mình cơ chứ- nói rồi cô hậm hực bỏ đi