Thu Dung Vãn Tuyết tỉnh táo lại, mặt đỏ rực cáu kỉnh liếc Lý Thất Dạ.
Thu Dung Vãn Tuyết nói:
- Thì ra truyền thuyết chìa khóa đệ nhất hung mộ từng xuất hiện ở Ngũ Giới Môn là thật.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đúng hơn chìa khóa đệ nhất hung mộ từng xuất hiện tại đây một lần.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Tiếc rằng lần này chìa khóa Bành Tráng không có ở đây.
Thu Dung Vãn Tuyết nhìn đất trống trơn:
- Từng xuất hiện tại đây?
Lý Thất Dạ nói:
- Vị trí chìa khóa đệ nhất hung mộ xuất hiện không có quy luật, có thể nói mỗi chỗ Phong Đô thành đều có khả năng. Muốn có được chìa khóa cần cơ duyên, tạo hóa rất lớn, không phải ai cũng được. Vài chỗ trong Phong Đô thành có xác xuất nhất định ra chìa khóa, nhưng xác xuất rất thấp.
Thu Dung Vãn Tuyết hỏi:
- Sao ngươi biết mấy chỗ nào có xác xuất nhất định ra chìa khóa đệ nhất hung mộ?
Bí mật lớn như vậy e rằng người ngoài không biết được.
Lý Thất Dạ nói:
- Việc này liên quan đến Phong Đô thành, liên quan Phong Đô thành và đệ nhất hung mộ. Hai bí mật không thể để người ngoài biết.
Thu Dung Vãn Tuyết rung động hỏi:
- Vậy ngươi làm sao biết bí mật đó?
Chuyện như vậy xem như là đại giáo cường quốc chưa chắc biết, nhưng Lý Thất Dạ nắm rõ trong lòng bàn tay.
- Đây là bí mật.
Lý Thất Dạ nhìn nữ nhân trang nhã trưởng thành trước mặt mình, lắc đầu, nói:
- Có vài thứ nàng không nên biết, vì không có lợi cho nàng.
Thu Dung Vãn Tuyết hiểu chuyện không hỏi tiếp, nàng nói:
- Đệ nhất hung mộ đã lâu không bị người mở ra, truyền thuyết xác xuất có chìa khóa cực kỳ thấp. Từ vạn cổ đến bây giờ chỉ có vài người lấy được chìa khóa đệ nhất hung mộ.
- Hãy tin ta.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Ta chắc chắn sẽ tìm dược chìa khóa, tại đây! Đệ nhất hung mộ sẽ mở ra trong đời này, nếu không dù phải lật tung Phong Đô thành ta quyết tìm chìa khóa bằng được.
Thu Dung Vãn Tuyết rung động, giọng điệu bá đạo biết mấy. Từ vạn cổ đến bây giờ có bao nhiêu người trẻ tuổi dám ngông cuồng tuyên bố lật tung Phong Đô thành? Nhiều người vào đây đều không muốn đối địch với Phong Đô thành.
- Bây giờ chúng ta đi dâu?
Thu Dung Vãn Tuyết nhìn tiểu nam nhân, hỏi:
- Muốn thử bốn sơn khẩu không?
- Tuy bốn sơn khẩu sẽ ra báu vật nhưng tuyệt đối không có chìa khóa đệ nhất hung mộ.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Chúng ta đi chỗ khác, đến Quỷ Hà thử vận may xem.
- Đi Quỷ Hà?
Thu Dung Vãn Tuyết chấn động:
- Đó là đất dữ nổi tiếng trong Phong Đô thành, nghe đồn mỗi ngày có người chết trong Quỷ Hà.
- Yên tâm, có ta ở đây.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Tuy Quỷ Hà dữ nhưng không thu ta được.
Thu Dung Vãn Tuyết ngẫm nghĩ, giao hết số cá Dạ Dương của mình cho Lý Thất Dạ.
Thu Dung Vãn Tuyết nói:
- Ngươi quyết định đi, ta tin ngươi sẽ mang đến tạo hóa cho chúng ta.
Phong Đô thành có nhiều đất dữ, Thu Dung Vãn Tuyết không có năng lực đến gần nơi như Quỷ Hà, nên nàng đơn giản giao cá Dạ Dương của mình cho Lý Thất Dạ, tùy hắn quyết định.
Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết rời khỏi Ngũ Giới Môn sau đó đi Quỷ Hà ngay.
Như Thu Dung Vãn Tuyết nói, Quỷ Hà đúng là đất dữ. Hai người Lý Thất Dạ chạy tới nơi, ít người xếp hàng trong Quỷ Hà hơn Ngũ Giới Môn.
Quỷ Hà bị truyền thừa tên Quỷ Vận phái chiếm cứ, muốn có được báu vật trong Quỷ Hà phải nộp cá Dạ Dương.
Quỷ Hà ở dưới lòng đất, khi đi vào một cái hang sẽ thấy bến đò trước mặt, một con sông sâu không thấy đáy lững lờ trôi.
Truyền thuyết người chết trong Phong Đô thành dù là ngoài ý muố nay cam lòng chết già, sau khi bọn họ chết xác sẽ chìm vào Quỷ Hà. Rất nhiều người cho rằng Quỷ Hà là nơi hung linh tụ tập.
Đương nhiên đây chỉ là truyền thuyết, xác người chết trong Phong Đô thành có chìm xuống Quỷ Hà hay không rất khó kiểm chứng.
Thu Dung Vãn Tuyết và Lý Thất Dạ đứng trước bến đò, cảm nhận khí lạnh của Quỷ Hà ập vào mặt, quỷ khí âm trầm.
Quỷ Hà không lớn, nhưng ngươi có mở thiên nhãn cũng không nhìn thấu được Quỷ Hà sâu bao nhiêu.
Đứng trước bến đò nhìn lên trên chỉ thấy một mảnh mênh mông không có cuối, nhìn hạ nguồn Quỷ Hà chỉ thấy sâu thăm thẳm không biết trôi đi đâu.
Đồn rằng từng có nhân vật cường đại đi lên thượng nguồn Quỷ Hà muốn tìm ngọn nguồn, có người dọc theo hạ nguồn đi muốn nhìn Quỷ Hà trôi đến đâu. Dù đi thượng hay hạ nguồn, cuối cùng không ai sống sót trở về, bao gồm tồn tại vô địch như đại hiền.
Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết vừa đến, đệ tử Quỷ Vận phái nói ngay:
- Mỗi Quỷ Tảo Tương ba mươi cá Dạ Dương, tự vớt, nguy hiểm tự chịu. Vớt lên liền giao cá, có thu hoạch hay không tự chịu.
Từ thượng nguồn Quỷ Hà trôi xuống Quỷ Tảo Tương, bất cứ ai đều vớt được, miễn không sợ chết hoặc ngươi có thực lực đó.
Quỷ Tảo Tương không phải hòm gì, nó là một đoàn do thực vật tên quỷ tảo rậm rạp kết lại. Mỗi đoàn quỷ tảo quấn quýt lấy nhau thành cục bên trong có đồ vật, là thứ gì thì khó nói.
Trong Quỷ Tảo Tương có thể có báu vật hoặc đồng nát. Không ai biết lai lịch của Quỷ Tảo Tương, có người nói sau khi người chết trong Phong Đô thành chìm vào Quỷ Hà, đồ vật sẽ trôi lên thượng nguồn, kẹt lại ở chỗ nào đó rồi bị vô số quỷ tảo bám vào. Năm táng trôi qua, có ngày mấy thứ kia theo dòng nước Quỷ Hà trôi xuống dưới.
Có người nói Quỷ Tảo Tương đến từ một chậu châu báu Phong Đô thành, chậu châu báu chứa rất nhiều thứ, bao gồm thần khí trong truyền thuyết, tiên thạch cổ xưa, thậm chí là thứ ở thời đại thần thoại. Còn có đồng nát của người chết đánh rơi trong Phong Đô thành.
Truyền thuyết này cho rằng chậu chau báu nằm ở thượng nguồn, thứ bên trong chậu hay cùng nước sông Quỷ Hà trôi xuống.
Dù là cách nói nào thì không ai biết Quỷ Tảo Tương đến từ đâu.
Xác xuất được báu vật trong Quỷ Tảo Tương không lớn, dù có thì chỉ là báu vật bình thường. Muốn được thần khí trong truyền thuyết thì rất khó khăn, xác xuất nhỏ gần bằng không.
Khiến người đời sau say mê nói đến là Cự Thiên tiên đế. Truyền thuyết khi Cự Thiên tiên đế còn trẻ từng đến Quỷ Hà thử vận may, cuối cùng được một báu vật vô song muôn đời. Truyền thuyết chính vì có báu vật này nên Cự Thiên tiên đế từ một tán tu quỷ tộc bình thường trở thành tiên đế vô địch một thế hệ.
Có Cự Thiên tiên đế may mắn làm gương khiến sau này nhiều tu sĩ trẻ có thực lực đâm đầu vào chư thiên thần uẩn mạo hiểm.
Đương nhiên mỗi năm người trẻ tuổi chết trong Quỷ Hà nhiều vô số kể. Quỷ Hà nguy hiểm hơn năm sơn khẩu Ngũ Giới Môn rất nhiều. Khi Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết đến bến đò chỉ có mười mấy người, không cần xếp hàng như Ngũ Giới Môn.
Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết đứng ở bến đò một lúc. Trong mười mấy tu sĩ trẻ nhìn chằm chằm thượng nguồn có một người lớn tiếng nói:
- Lại có một đám Quỷ Tảo Tương trôi xuống!
Thiếu niên nhìn thượng nguồn, quả nhiên có Quỷ Tảo Tương trôi xuống. Mỗi Quỷ Tảo Tương kích cỡ khác nhau, có lớn có nhỏ, có tròn có dẹp. Quỷ tảo như dây leo đen rậm rạp quấn quýt nhau tựa các con rắn nhỏ làm người lạnh gáy. Các sợi quỷ tảo mỏng toát ra khói đen bao bọc nguyên Quỷ Tảo Tương.