Đế Bá

Chương 676: Vớt báu vật ở Quỷ Hà

Khi Quỷ Tảo Tương trôi xuống, có người mở thiên nhãn muốn xem thứ bên trong Quỷ Tảo Tương. Nhưng ngươi có mở thiên nhãn cũng khó xuyên thấu khói đen quỷ tảo phát ra, khó nhìn thấu trong Quỷ Tảo Tương có cái gì.

Khi Quỷ Tảo Tương trôi xuống dưới, Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào mớ Quỷ Tảo Tương, xem thật kỹ từng cái một coi có Quỷ Tảo Tương nào đáng để hắn ra tay không.

Khi Quỷ Tảo Tương trôi đến gần bến đò, có người hành động. Năm tu sĩ trẻ xông lên, tay vớt Quỷ Tảo Tương.

Năm tu sĩ trẻ đều là cường giả quỷ tộc, đạo hạnh lợi hại. Bọn họ ra tay nhanh như tia chớp, chọn ngay Quỷ Tảo Tương mình muốn.

Rào rào!

Khi Quỷ Tảo Tương rời khỏi mặt nước thì Quỷ Hà nổi sóng.

Cùng với tiếng nước vang lên, các hung vật từ dưới Quỷ Hà vọt lên. Rắn to do khói quỷ hình thành lăn lộn giữa sông, há mồm táp. Một thứ như cái lưỡi vọt ra khỏi mặt sông cuốn lấy một tu sĩ trẻ. Một bàn tay xương trắng duỗi ra chộp hướng tu sĩ trẻ.

Trong Quỷ Hà hễ ngươi lấy một Quỷ Tảo Tương sẽ vời đến hung vật dưới đáy Quỷ Hà công kích. Có người nói đó là xác chìm dưới Quỷ Hà, những thứ này xem đồ trong Quỷ Hà là của mình, Quỷ Tảo Tương bị lấy đi sẽ bị chúng nó công kích.

Chợt vang tiếng hét thảm:

- A!!!

Một tu sĩ trẻ bị xương trắng đâm thủng ngực.

Rào rào!

Xác tu sĩ trẻ bị bàn tay xương kéo vào Quỷ Hà.

Tu sĩ trẻ khác hét to một tiếng:

- Giết!!!

Tu sĩ thi triển tuyệt học mạnh nhất đời mình, nước sông dao động dậy sóng.

Năm tu sĩ quỷ tộc trẻ tuổi đều là cường giả tài tuấn, bọn họ thi triển tuyệt học mạnh nhất đời rốt cuộc giết hung vật công kích mình, từ giữa sông vọt lên.

Bốn thanh niên quỷ tộc mỗi người vớt được một Quỷ Tảo Tương, sau khi lên bờ liền nộp cá Dạ Dương cho quỷ sứ Quỷ Vận phái.

Nộp cá Dạ Dương xong bốn thanh niên vội vàng thanh lý quỷ tảo bám trên Quỷ Tảo Tương. Có hai thanh niên được thứ vô dụng, một thanh niên được cái mũ cũ nát, một thanh niên được lá chắn rách nát, tất cả đúc bằng kim loại cấp thấp nhất, không đáng một đồng.

Hai thanh niên khác đỡ hơn chút, một người được một huy chương cổ, tuy không biết có tác dụng gì nhưng huy chương toát ra thần tính nói lên nó là một báu vật.

Thanh niên cuối cùng may mắn nhất, được một khối hỏa tước thạch, cục đá chỉ to cỡ nắm tay có ngọn lửa nhảy múa như một con chim lửa nhỏ bé sắp bay ra.

Thanh niên được hỏa tước thạch mừng rỡ:

- Ha ha ha, chuyến này lời rồi!

Khối hỏa tước thạch đúng là có giá trị, thanh niên hưng phấn vội vàng cất đồ.

Những thanh niên khác tặc lưỡi khen.

Tu sĩ trẻ nói:

- Thế là may, ta ở đây chờ mười ngày, khối hỏa tước thạch này là thứ tốt nhất trong đám được vớt mười ngày qua.

Một lúc sau có thanh niên từ bỏ thử vận may, dù ao Quỷ Hà quá nguy hiểm, mỗi lần đi vớt Quỷ Tảo Tương là sẽ có một, hai người chết. Có thanh niên không cam lòng, tiếp tục ở lại.

Tu sĩ trẻ ở lại mong gặp may tiếp:

- Tuy Quỷ Hà nguy hiểm nhưng nó là một trong các đất dữ ra nhiều báu vật nhất Phong Đô thành. Nơi này từng ra mấy món thần khí.

Tu sĩ trẻ nói cũng có lý. Quỷ Hà dữ thật nhưng nó là một trong các đất dữ ra nhiều báu vật nhất Phong Đô thành, báu vật kinh thế nhất là thứ Cự Thiên tiên đế đã có. Truyền thuyết Cự Thiên tiên đế được một tiên vật rất xa xưa trong Quỷ Hà.

Thượng nguồn Quỷ Hà hay có Quỷ Tảo Tương trôi xuống, khi nhiều khi ít, thời gian không cố định. Tu sĩ trẻ đến Quỷ Hà tìm vạn may đều ở bến đò chờ mỗi đợt Quỷ Tảo Tương trôi xuống.

Có một số người ở lại đây mấy tháng trời, bọn họ muốn nhìn Quỷ Tảo Tương thật kỹ xem có rình ngó được bí quyết gì không.

Khi mỗi đợt Quỷ Tảo Tương từ thượng nguồn trôi xuống đều có người ra tay, có người chết. Một khi chết trong Quỷ Hà thì chết không thấy xác, mãi mãi chìm xuống đáy sông.

Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết ở lại bến đò, hắn không ra tay, luôn nhìn chằm chằm mỗi đợt Quỷ Tảo Tương trôi xuống. Hai người ở lại Quỷ Hà hơn mười ngày, trong thời gian này có tu sĩ trẻ mới đến thử vạn may, có người rời đi không muốn mạo hiểm tiếp.

Hơn mười ngày này có kẻ không thu hoạch được gì, có người được một, hai thứ không tệ, nhưng vẫn không phát hiện báu vật kinh thế gì.

Hôm nay Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết vẫn chú ý đến Quỷ Hà.

Một thanh âm u ám vang lên:

- Quỷ Hà, thử xem vận may của ta ra sao.

Thanh âm u ám quanh quẩn trong bến đò như quỷ thì thầm.

Thanh âm quanh quẩn trong bến đò nhưng không thấy người nói chuyện. Tu sĩ trẻ đến bến đò thử vận may không ai yếu, nhưng bây giờ nghe tiếng không thấy người làm nhiều tu sĩ tim rớt cái bịch, biết đối phương là cường giả rất lợi hại.

Nhiều tu sĩ trẻ nhìn xung quanh tìm người nói chuyện, bỗng có tiếng vang khẽ.

Bụp!

Từng luồng khói ngưng tụ trong đám người, giây lát hình thành một bóng người như quỷ ảnh.

Mọi người tập trung nhìn kỹ thi thấy người hình thành từ sương khói là thanh niên cực kỳ đẹp trai, nhưng mặt trắng bệch như người quanh năm không thấy ánh mặt trời, quỷ mị sống trong bóng tối.

Thấy tu sĩ thanh niên đột nhiên xuất hiện trong đám người, các tu sĩ trẻ biến sắc mặt nói:

- Dạ Sát!

Bọn họ thụt lùi mấy bước tránh xa thanh niên.

Nghe cái tên Dạ Sát làm Thu Dung Vãn Tuyết biến sắc mặt. Nhiều tu sĩ trẻ kiêng dè Dạ Sát ba phần.

Dạ Sát là nhân vật nổi tiếng như cồn trong Nam Dao Vân, thậm chí toàn U Thánh giới. Dạ Sát là truyền nhân đại giáo Dạ Hành giáo nổi tiếng lừng lẫy trong Nam Dao Vân, xuất thân từ Dạ Hành tộc.

Dạ Hành tộc là một nhánh quỷ hút máu, tộc nhân đến vô ảnh đi vô thanh. Đặc biệt trong bóng tối, tộc nhân Dạ Hành tộc hòa nhập vào hắc ám tựa như bóng đêm là khu vui chơi của bọn họ.

Dạ Sát là một sát thủ nhưng gã không chịu ai thuê, gã chỉ giết người đối địch với mình. Mấy năm gần đây Dạ Sát rất nổi tiếng, gã từng ám sát vài đại nhân vật. Trừ đối thủ đẳng cấp thiên tài ra, có một số giáo chủ, hoàng chủ từng đắc tội Dạ Sát. Giáo chủ thế hệ trước cường đại hơn Dạ Sát cũng chết thảm trong ám sát.

Dạ Sát chưa bao giờ quyết đấu quang minh chính đại với địch thủ, một khi đắc tội gã sẽ bị gã theo dõi như bóng với hình, mũi nhọn ở sau lưng. Dạ Sát ráo riết bám sát mục tiêu đến khi nào đối tượng bị gã giết thì ngừng.

Đối với tu sĩ, ân oán tình thù là chuyện thường, thủ đoạn giải quyết phân tranh dễ thấy nhất là đấu đơn hoặc hội đồng.

Đặc biệt các thiên tài càng thích dựa vào sức mình giải quyết kẻ thù. Đối với bọn họ đây là sự rèn luyện, chỉ có quét hết kẻ thù thì tương lai mới bước lên đỉnh cao được.

Hành động ám sát đừng nói là thiên tài, đệ tử đại giáo cường quốc có chút thân phận đều khinh thường làm. Bọn họ thà chọn đánh hội đồng, ít nhất thể hiện thực lực đại giáo cường quốc của mình.

Nhưng Dạ Sát xuất thân từ Dạ Hành giáo không quan tâm mấy chuyện nhỏ nhặt. Dạ Sát là sát thủ, gã chỉ cần biết tiêu diệt đói thủ, kẻ thù, gã không tiếc dùng mọi cách ám sát.