Diệp Âm Trúc sợ ngây người, không khỏi cảm thấy chấn động. Khi hắn và các vị cao tầng của Đông Long Bát tông đi ra khỏi cánh cửa Cầm Thành thì hắn thấy một cảnh mà cả đời hắn không thể nào quên.
Điều khiến hắn kinh ngạc như vậy, cũng không phải là hai mươi vạn binh lính của Tứ đại Quân đoàn Bộ binh Cầm Thành đang tập luyện ở trước mặt. Cũng không phải là Ải Nhân Công tượng và rất nhiều Địa tinh tê liệt giả đang rất bận rộn, mà là một quái vật khổng lồ làm cho hắn sợ hãi.
Trong các Ma Thú mà Diệp Âm Trúc đã gặp, như Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư, Sơn Lĩnh cự nhân Minh đều có thân hình khổng lồ, nhưng nếu như so sánh bọn họ với quái vật trước mặt này, không khác gì đem người lùn so với người khổng lồ.
Nằm ngang trước mặt, đúng là một vật thể khổng lồ, chiều dài của nó là hơn ngàn thước. Đúng vậy, chính là một ngàn thước, dù cho xung quanh nó đang có hai mươi vạn người đang huấn luyện. Nhưng bất cứ ai đến đây, thì đều bị nó hấp dẫn đầu tiên.
Chiều dài một ngàn thước, chỗ phình to nhất có đường kính hơn hai trăm thước, chiều cao tương đương với thành tường của Cầm Thành. Nếu không phải Lĩnh chủ phủ của Diệp Âm Trúc ở trong một Sơn động có vị trí tương đối thấp thì sợ rằng hắn ở ngay bên trong Bố Luân Nạp sơn mạch đã có thể thấy được quái vật khổng lồ này.
Mặc dù quái vật khổng lồ trước mặt vẫn chưa hoàn chỉnh, xung quanh có rất nhiều vật bừa bãi, nhưng thể tích của nó chỉ có thể dùng từ khủng bố để hình dung.
Dài một ngàn thước, đó là con số như thế nào? Cho dù bao vây nó, sợ rằng phải mấy ngàn người mới có thể làm được.
Nó có màu Lam đậm, dưới ánh mặt trời chiếu vào lóe ra quang mang u tối. Xung quanh nó, có ít nhất một ngàn Công tượng Ải Nhân đang rất bận bịu. Những Công tượng này lại không phải là người thiết kế chính, mà là đang chỉ huy một trăm Địa tinh tê liệt giả đứng ở trên vị trí cao mười thước tiến hành công tác, thay phiên nhau làm việc với vật thể khổng lồ này.
- Đây, đây là cái gì?
Diệp Âm Trúc rất khó khăn mới nói thành lời.
Minh Thái Thượng Trưởng Lão và Diệp Ly bên cạnh nhìn nhau cười, nói:
- Sao, Cầm Đế Đại nhân rời nhà đã ba năm, ngay cả máy bay riêng của chính mình cũng không nhận ra sao?
Diệp Âm Trúc ngẩn người nhìn Minh Thái Thượng Trưởng Lão:
- Trưởng lão, ngươi không phải nói cho ta đây là Cầm Đế hào chứ?
Vị Minh này cười hắc hắc nói:
- Tại sao lại không phải? Đại gia hỏa này được các Đại sư của Ải Nhân tộc và Địa Tinh bộ lạc xưng tụng là phát minh vĩ đại nhất trong ngàn năm qua. Còn cường đại hơn cả Siêu Thần khí rất nhiều
Diệp Âm Trúc nhìn Cầm Đế hào dài đến ngàn thước, trầm mặc nửa phút, mới nói được:
- nó khổng lồ đến như vậy, thật sự có thể bay lên sao?"
Minh Thái Thượng Trưởng Lão mỉm cười nói:
- Tại sao không thể chứ? Nếu như ngươi biết Chủ động lực của nó là một trăm viên Ma Thú Tinh hạch Phong hệ Cửu cấp cùng với một ngàn viên Ma Thú Tinh hạch Phong hệ bát cấp, ngươi sẽ không có câu hỏi như vậy. Mặc dù kết cấu của nó không thể nào giống như Cầm Đế hào lúc trước, đều dùng thân thể Cự Long để chế tạo nên. Nhưng mà hệ thống phòng ngự và Hệ thống Động lực đều cần số lượng Tinh thạch như nhau, chỉ là chuyển từ Phong hệ sang Thổ Hệ mà thôi. Cho dù là Cấm chú, cũng không làm nó bị tổn hại gì. Hơn nữa, còn có năm trăm viên Tinh thạch Quang Minh hệ từ thất cấp đến Cửu cấp chuyên môn dùng để phòng ngự các trạng thái khác lạ. Nói cách khác, bất cứ Ôn dịch hay chất độc nào đều đừng mong thông qua Khí cầu tiến vào bên trong nó. Giá thành để chế tọa ra Cầm Đế hào, vượt xa rất nhiều so với nguyên liệu mà chúng ta dùng để chế tạo Ma Đạo pháo. Tài nguyên của Pháp Lam và mỗi Quốc gia đưa đến, hầu hết đều dùng ở trên người nó
sau khi ngươi đi, các Đại sư của Ải Nhân tộc và Địa Tinh bộ lạc có ý nghĩ rất lớn mật. Trải qua bàn bạc cẩn thận, luận chứng, thí nghiệm, tất cả chúng ta tiến hành bỏ phiếu, rốt cuộc thông qua quyết định này. Các Đại sư của Ải Nhân tộc và Địa Tinh bộ lạc gọi nó là Kiệt tác không thể phục chế. Một năm đầu tiên khi Đại sư Địa Tinh bộ lạc thiết kế, các Đại sư Ải Nhân tộc đã bắt đầu làm các công tác chuẩn bị. Hai năm sau mới có hình dạng như bây giờ. Căn cứ tính toán của các Đại sư Địa Tinh bộ lạc, đại khái cần hai năm nữa Cầm Đế hào này mới có thể chính thức sử dụng. Đến lúc đó, cho dù là đối đầu với Pháp Lam, dựa vào nó, chúng ta cũng không thể bại
Diệp Âm Trúc ngẩn người nhìn Cầm Đế hào trước mặt, cười khổ nói:
- Khó trách, khó trách các ngươi không có tài nguyên chế tạo nhiều Ma Đạo pháo hơn. Thì ra đều đã dùng hết lên người nó. Thực lực của Đại Gia hỏa này, sợ rằng có thể so sánh với Thần, nó quả thực là vô địch
Vị Minh Thái Thượng Trưởng Lão cười đắc ý nói:
- bây giờ, ngươi đã biết tại sao Ma Đạo pháo chúng ta làm ra không thể nào cung cấp cho Pháp Lam rồi chứ. Mà bọn họ cũng chưa từng có ý kiến gì
Diệp Âm Trúc trong lòng vừa động, hoảng sợ nói:
- Ngài sẽ không phải là muốn nói cho ta biết: Mấy trăm khẩu Trung cấp, Cao cấp Ma Đạo pháo và bốn khẩu Tịch Diệt Chi Pháo, đều sẽ lắp lên trên Cầm Đế hào này chứ
Vị Minh Thái Thượng Trưởng Lão nhún vai nói:
- Nếu không phải như vậy thì nó cần gì đến thể tích khổng lồ như thế này?
Diệp Âm Trúc gần như là đếm đếm ngón tay:
- Tịch Diệt Chi Pháo tính cả một khẩu lúc trước tổng cộng có năm khẩu. Cao cấp Ma Đạo pháo có bốn mươi khẩu, Trung cấp Ma Đạo pháo có ba trăm khẩu. Trời ạ, nếu mà thứ này tiến vào chiến trường, có thể dễ dàng quét sạch một Quốc gia
- không, phải là quét sạch cả Đại lục, bao gồm cả Pháp Lam
không biết từ lúc nào, Cổ Lỗ trưởng lão đã chạy đến, rất tự tin nói.
Diệp Âm Trúc nhìn Cổ Lỗ trưởng lão, rất hiển nhiên, lão là người thiết kế chủ yếu của Cầm Đế hào mới này.
Cổ Lỗ trưởng lão nói:
- chúng ta sau khi trải qua tính toán và nghiên cứu cẩn thận, đã tính ra lực lượng phòng ngự của Cầm Đế hào. Trước mắt thì thấy, không có một loại Cấm chú nào có thể phá vỡ phòng ngự của nó. Mà lực công kích của nó thì ngoại trừ Thần, nếu không, Nhân loại căn bản không thể ngăn cản nó. Chỉ cần nó được kiến tạo thành công, như vậy, nó chính là vô địch. Đương nhiên, đây chỉ là lý tưởng. Trên Thế giới này không có cái gì là vô địch. Nhưng chúng ta tuyệt đối tự tin vào Cầm Đế hào. Thực ra, chế tạo ra Đại Gia hỏa này, chúng ta chính là lấy cảm hứng từ Cầm Đế Đại nhân. Ngài mệnh danh nó là Hàng không mẫu hạm. Thử hỏi Cầm Đế hào lúc ban đầu nhỏ như vậy, sao có thể xứng với cái danh hiệu này chứ? Bây giờ thì khác, Cầm Đế hào mới này của chúng ta đủ để xưng bá không trung
Là Thống soái đã từng trải qua chiến tranh, Diệp Âm Trúc đương nhiên rõ ràng hiểu được nắm được quyền khống chế không trung có tác dụng quan trọng như thế nào với cả cuộc chiến tranh. Đầu tiên nắm giữ không trung sẽ nắm giữ được hành động của Đại quân đối phương. Đồng thời cũng có thể từ bất cứ góc độ nào trợ giúp Quân đoàn của bên mình. Huống hồ Cầm Đế hào này còn nhiều Ma Đạo pháo hơn cả Cầm Thành ba năm trước thì công kích đánh xuống kinh khủng đến mức nào?
Vẻ mặt Cổ Lỗ trưởng lão mặc dù uể oải, nhưng vẻ hưng phấn trong mắt không thể nào che dấu được. Đó là sự hưng phấn, giống như lời của Vị Minh Thái Thượng Trưởng Lão nói, đây tuyệt đối là sáng tạo hàng đầu. Nếu như thật sự có thể hoàn thành, như vậy, cuộc Thánh chiến với Mẫu Yêu Vương sẽ càng nắm chắc hơn nhiều.
- Trưởng lão, khổ cho các người. Cầm Đế hào mặc dù quan trọng, nhưng ngài cũng phải chú ý nghỉ ngơi
Diệp Âm Trúc rất thành khẩn nói.
Cổ Lỗ trưởng lão cười ha ha:
- Lão già ta vẫn còn rất cường tráng. Bộ Lạc chúng ta làm ra Mỹ tửu không đơn giản là uống ngon, ngay cả Chủng tộc điềm đạm như Tinh linh Tộc cũng rất thích nó. Mỹ tửu này còn phối hợp với một vài thứ của Tinh linh Tộc, có rất nhiều chỗ tốt với thân thể. Cầm Đế Đại nhân cứ yên tâm. Cầm Đế hào – chúng ta đã nỗ lực rất nhiều, nhất định sẽ thành công. Ta và các Đại sư Ải Nhân tộc mỗi ngày đều chăm chú ở đây, cho dù một vài chi tiết cụ thể có vấn đề, chúng ta cũng sẽ lập tức sửa chữa. Ta nghĩ bất luận là trong lịch sử Địa Tinh bộ lạc chúng ta hay là lịch sử Ải Nhân tộc đều sẽ ghi lại chiến tích huy hoàng này
Cầm Đế hào gây cho Diệp Âm Trúc cả vui mừng lẫn sợ hãi. Với tâm chí kiên định của hắn cũng không khỏi hưng phấn. Nghe Cổ Lỗ trưởng lão nói chỉ biết liên tục gật đầu. Từ thời gian thì thấy hai năm tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến đại cục, thậm chí còn có khả năng khiến cho Thánh Chiến diễn ra sớm hơn. Lúc cuộc Thánh Chiến chính thức bắt đầu, việc Thần Long Vương an bài cho mình đi làm chắc trong vòng hai năm cũng đã đủ rồi.
- Cầm Đế Đại nhân, Cầm Đế hào chúng ta ngoại trừ lực công kích, trong đó còn có một điều rất quan trọng, chỉ có ngài tự mình chỉ huy, mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của nó
Cổ Lỗ trưởng lão nói.
- Ồ?
Diệp Âm Trúc hơi khó hiểu nhìn hắn.
Cổ Lỗ trưởng lão nói:
- Cầm Đế hào chúng ta mặc dù có lực công kích và lực phòng ngự rất mạnh. Nhưng nó cũng có một nhược điểm duy nhất, đó chính là không có tác dụng chống đỡ quá mạnh với công kích Tinh thần. Nếu như dùng Ma Tinh thạch phối hợp với Ma pháp trận chống đỡ, chẳng những tiêu hao rất nhiều tài nguyên quý giá, đồng thời hiệu quả cũng không cao. Cho nên, sau khi chúng ta cẩn thận nghiên cứu, cho rằng do ngài tự mình chỉ huy trong đó, rồi phối hợp với Cầm Đế Thập nhị Nhạc phường, hình thành năng lực công kích và phòng ngự Tinh Thần hệ cường đại, như vậy sẽ khiến cho Cầm Đế hào đạt đến mức hoàn mỹ
Diệp Âm Trúc lúc này mới hiểu sự lo lắng của Cổ Lỗ trưởng lão. Quả thật, Tinh Thần Hệ Ma pháp là khó phòng ngự nhất. Cầm Đế hào khổng lồ như vậy, số lượng nhân viên khống chế tất nhiên cũng rất nhiều. Nếu như quân địch sử dụng chính là Tinh Thần Hệ Ma pháp. Cho dù Quang Minh bình chướng có thể loại bỏ một phần, cũng chắn chắn khiến cho Cầm Đế hào bị tổn thương rất lớn.
Lo lắng của Cổ Lỗ trưởng lão hoàn toàn có lý.
Diệp Âm Trúc suy nghĩ một lát rồi nói:
- Ý của Trưởng lão ta hiểu. Cầm Đế hào hao phí tâm lực rất lớn của các vị Đại sư. Ngài yên tâm, ta nhất định không để cho nó bị tổn hại. Cầm Đế hào không thể nghi ngờ là bá chủ không trung, thực lực quá mạnh
- khuyết điểm duy nhất của nó có lẽ chính là phòng ngự đơn thể hơi yếu. Ví dụ như nếu có một cao thủ cường đại, khi đến gần được bản thể Cầm Đế hào, dựa vào thực lực cường đại công phá vào một điểm, tiến được vào bên trong Cầm Đế hào, vậy sẽ trở thành tổn thất không thể cứu vãn nổi. Mà thể tích của Cầm Đế hào lại lớn như vậy, ta nghĩ chúng ta cần phải có một bộ phận nhân viên giỏi cận chiến. Những người này chẳng những có đủ thực lực, mà nhất định phải tuyệt đối trung thành.
Cổ Lỗ trưởng lão gật đầu nói:
- Điểm này ta cũng đã nghĩ đến. Nhân viên chiến đấu bố trí trong Cầm Đế hào phải là mạnh nhất. Ngoại trừ người và Cầm Đế Thập nhị Nhạc phường ra, trong kế hoạch của chúng ta đúng là đem toàn bộ năm trăm người của Bỉ Mông quân đoàn vào trong Cầm Đế hào. Bọn họ tuyệt đối trung thành với người, mà năng lực cận chiến của các Chiến Sĩ Bỉ Mông cường đại là điều không phải nghi ngờ. Đồng thời, chúng ta sẽ thiết kế một hệ thống thả quân siêu tốc. Khi Cầm Đế hào tiếp cận gần mặt đất, sẽ có thể nhanh chóng đưa năm trăm Bỉ Mông Chiến Sĩ tiến vào chiến trường, khiến cho bọn họ có thể xuất hiện ở vị trí yếu kém nhất của kẻ địch. Nói như vậy, tác dụng của Cầm Đế hào sẽ tăng thêm một chút
- Tốt
Diệp Âm Trúc khen ngợi:
- Trưởng lão suy nghĩ quả thật chu đáo
Được nghe Cổ Lỗ trưởng lão giải thích cặn kẽ, Diệp Âm Trúc càng tin tưởng và hiểu rõ hơn về Cầm Đế hào. Sau khi cùng cao tầng Đông Long Bát tông bàn bạc, hắn trước sau kiểm duyệt lại bốn Đại Quân đoàn bộ chiến, sau đó mới một lần nữa trở lại bên trong Bố Luân Nạp sơn mạch. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bốn Đại Bộ Binh Quân đoàn so sánh với trước khi hắn đi, ba năm không ngừng huấn luyện khiến cho thực lực của các Chiến Sĩ càng mạnh thêm. Quan trọng hơn là, năng lực phối hợp của bọn họ đã tăng lên rất nhiều. Kết hợp với Vũ Kỹ Đông Long, khiến cho năng lực tác chiến tổng hợp của Bốn Đại Bộ Binh Quân đoàn tăng lên một cấp bậc mới.
Còn về mặt Trang bị, đã từ Trang bị hoàn mỹ của Chiến Sĩ Đông Long trước kia phát triển thành Trang bị toàn thân. Trang bị của mỗi một Bộ binh mặc dù không đầy đủ như Kỵ binh, nhưng cũng có các tiêu chuẩn như về bảo vệ các vị trí quan trọng. Khải giáp nhẹ nhàng có năng lực khàng Ma pháp nhất định, cùng với Trường kiếm sắc bén, bốn Đại Quân đoàn Bộ Binh bây giờ cũng không phải là mấy vạn người, mà là hơn hai mươi vạn. Quân đội toàn bộ là tập võ, toàn bộ đều có Đấu Khí, thì phát huy hiệu quả trên chiến trường tuyệt đối là khủng bố.
Bọn họ đang không ngừng nỗ lực huấn luyện. Bốn vị Tông Chủ Đông Long Bát tông chỉ huy bọn họ ở trên chiến trường dễ như khống chế ngón tay mình, trận hình hoàn mỹ thay đổi rất nhanh nên đã phát huy được lực chiến đấu của bọn họ đến trình độ lớn nhất.
Cầm Thành có được sự ủng hộ của Pháp Lam, như vậy tương đương được cả Đại lục ủng hộ. Dưới tình huống như vậy, ba năm nỗ lực phát triển, khiến cho thực lực của Cầm Thành tăng lên một nấc thang mới. Mặc dù vẫn chưa thể nào so sánh được với Pháp Lam, nhưng cũng đã đủ để chống lại bất cứ một Quốc gia nào. Đến khi Cầm Đế hào được hoàn thành, sợ rằng Cầm Thành đã có thể ngang bằng với Pháp Lam.
Diệp Âm Trúc gần như không có thời gian nhàn rỗi. Hắn rời đi đã ba năm trời, các thủ lĩnh các Tộc đều muốn bẩm báo với hắn biến hóa của Cầm Thành để cho hắn hiểu rõ mọi tình huống của Cầm Thành. Hơn nữa còn một chút chuyện cần phải có sự đồng ý của hắn, lúc hắn xong hết việc, trời đã tối sầm.
Vì nghênh đón Diệp Âm Trúc trở về, An Nhã đặc biệt tổ chức một bữa tiệc thịnh soạn, chẳng những toàn bộ cao tầng của Cầm Thành đến đông đủ. Khi Diệp Âm Trúc bước vào yến hội, thì lập tức nhìn thấy thân ảnh cao lớn và quen thuộc.
Mái tóc màu tím bù xù xõa trên vai, đôi mắt như thủy tinh thâm thúy, khí tức không giận mà uy, còn có khí thế mà không có ai có thể bắt chước, trong nháy mắt hai mắt Diệp Âm Trúc đã ươn ướt.
- Trở về còn không báo cho ta biết
Nắm tay rất lớn đánh vào ngực Diệp Âm Trúc.
Với thực lực của Diệp Âm Trúc, hắn có ít nhất một trăm phương pháp có thể tránh né. Nhưng hắn không hề né tránh, để ngực mình đỡ lấy một quyền này, ánh mắt hắn tập trung vào đôi mắt trong suốt của đối phương.
"Bịch" thân thể Diệp Âm Trúc lui về sau hơn mười thước mới dừng lại được.
Đau đớn trên ngực không thể nào ảnh hưởng đến tâm trạng kích động của hắn. Tiểu Long Nữ đứng ở sau lưng hắn mày vừa nhăn lại, Diệp Âm Trúc đã nhảy lên, ôm cổ lấy người vừa đánh ra một quyền đó.
- Tử
Cánh tay to lớn ôm ngược lại hắn, hai Nam nhân cao lớn anh tuần ôm chặt lấy nhau. Giờ phút này, trong mắt bọn họ đều chảy ra nước mắt.
- Biết không? Khi Linh hồn khí tức của chúng ta hoàn toàn đoạn tuyệt. Ta thật sự cho rằng ngươi đã chết
Giọng nói hùng hậu của Tử không nén nổi sự nghẹn ngào.
Yến hội bên trong bày mười bàn, gần trăm người đứng đó, nhưng lúc này lại im lặng như tờ, không ai muốn quấy rầy bọn họ. Khi Diệp Âm Trúc đi thị sát tình huống của Cầm Thành, An Nhã đã thông qua Truyền tống môn thông báo cho Tử. Cho nên, hắn đến đây.
- Xin lỗi Tử, làm cho ngươi lo lắng
Cái ôm kết thúc, nhưng tay phải Diệp Âm Trúc đang nắm chặt lấy tay phải của Tử.
Thực ra, ngay cả Diệp Âm Trúc cũng không biết Linh hồn liên lạc giữa hắn và Tử đã hoàn toàn đoạn tuyệt. Sinh Mệnh Thủy Tuyền thay thế Huyết mạch ban đầu của hắn, Sinh mệnh lực khổng lồ làm biến đổi thân thể hắn rất nhiều. không chỉ làm cho hiệu quả của Nguyền rủa Lục Cảm Truy Hồn Đoạt Phách Đại Pháp biến mất, mà ngay cả Đồng Đẳng Bổn Mạng Khế Ước của hắn và Tử cũng bị Sinh mệnh lực khổng lồ tác dụng mà kết thúc. Cho nên Tử mới có thể hoàn toàn mất đi liên lạc với hắn.
- Âm Trúc, ngươi có biết chúng ta lo lắng cho ngươi như thế nào không?
Giọng nói của một người khác từ sau lưng Tử truyền đến. Bởi vì thân thể Tử quá lớn, nên lúc trước hắn bị che ở phía sau, nên Diệp Âm Trúc cũng không nhìn thấy. Đồng thời, cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất mặc dù cường đại, nhưng sau khi nhìn thấy Tử, tâm trạng của hắn không thể nào giữ được bình tĩnh, tự nhiên quên hết mọi thứ xung quanh.
Cũng là một Nam Tử, trên khuôn mặt anh tuần lại mang theo vài phần tang thương. Mái tóc vàng ban đầu giờ có thêm sợi trắng, nhưng trong mắt hắn cũng là nước mắt kích động.
- Áo Lợi Duy Lạp Đại ca, huynh cũng tới
Buông tay Tử ra, Diệp Âm Trúc một lần nữa mở hai tay ra, ôm chặt lấy vị Đại ca này. Đúng vậy, người đến không chỉ có Tử, mà Áo Lợi Duy Lạp cũng đến.
Đúng lúc này, một đôi mắt nóng rực đang nhìn bọn họ, khiến cho Diệp Âm Trúc, Tử và Áo Lợi Duy Lạp cùng ghé mắt nhìn kẻ đã phá vỡ sự kích động của bọn họ. Ngay sau đó, một thân ảnh màu lam đã lặng lẽ đi đến trước mặt ba người bọn họ.
- Đứng nghiêm người, hành lễ, giọng nói của hắn lạnh như băng mà đầy cung kính:
Ra mắt Cầm Đế Đại nhân
Nhưng giọng nói của hắn bất luận như thế nào, đôi mắt nóng rực của hắn lại bán đứng suy nghĩ trong lòng hắn. Đúng là Đoàn trưởng Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn – Diệp Hồng Nhạn có danh xưng Minh Đế.
- Hồng Nhạn. ha ha, huynh đệ chúng ta rốt cuộc đã tề tụ đông đủ
Áo Lợi Duy Lạp và Diệp Âm Trúc gần như cùng đưa một tay ra, ôm lấy thân ảnh màu lam còn chưa cởi áo giáp. Cùng với Tử, bốn cánh tay đặt cùng một chỗ, hào khí đặc biệt này chẳng những lây sang cao tầng các Tộc của Cầm Thành, mà còn khiến cho Tiểu Long Nữ cũng kinh ngạc. Cảm giác của nàng rất kỳ lạm đây rốt cuộc là tình cảm gì? Nàng chưa bao giờ tiếp xúc với bên ngoài, đương nhiên không biết đến tình Huynh Đệ.
Diệp Âm Trúc, Tử, Áo Lợi Duy Lạp, Diệp Hồng Nhạn, bốn người bọn họ không nói gì, thậm chí không hề trao đổi gì với nhau. Nhưng khí tức và ánh mắt của bọn họ, cùng với cái ôm đó, đã cho đối phương hiểu mọi thứ.
Bọn họ là chiến hữu vào sinh ra tử, bọn họ là những bằng hữu sinh tử có nhau, là Huynh đệ có thể hy sinh tính mạng của mình vì nhau.
Diệp Hồng Nhạn nâng tay lên lấy một cái bình ở bàn bên cạnh, đưa đến trước mặt Diệp Âm Trúc. Trên bình chỉ có một chữ lớn: "Tửu"
Đây đương nhiên không phải rượu bình thường, chính là Mỹ tửu mà Địa Tinh bộ lạc đặc chế. Số lượng hàng năm chỉ có từng đó, chưa bao giờ thay đổi.
Nhìn vẻ nóng rực trong mắt Diệp Hồng Nhạn, Diệp Âm Trúc cầm ngay lấy vò rượu, mở nắp bình. Ngay lập tức, một mùi hương nồng nàn bay ra bốn phía, hắn giơ tay cầm vò rượu lên, nhìn xung quanh.
- Các Trưởng bối, Huynh đệ tỷ muội Cầm Thành, Diệp Âm Trúc đã rời đi ba năm, khiến mọi người lo lắng. Hôm nay ta đã trở về, vò rượu này ta xin tạ tội với mọi người
Vừa nói, hắn nghiêng vò rượu, ngẩng đầu lên, một dòng rượu trong suốt mà tinh khiết đổ xuống, chảy vào trong yết hầu, không để vãi một giọt nào.
Một vò rượu, mười cân, trong nháy mắt đã bị Diệp Âm Trúc uống sạch vào bụng, vứt vò rượu đi, Diệp Âm Trúc kêu lên sảng khoái:
- Mọi người nhập tiệc đi. Cầm Thành là của mỗi một người chúng ta. Ta đã rời đi ba năm, không làm tròn trách nhiệm của mình. Hôm nay ở đây, ta ngoài nói xin lỗi mọi người, còn muốn nói một tiếng cảm ơn. Đây là cố gắng của mỗi một người chúng ta, mới có Cầm Thành ngày hôm nay. Tương lai của Cầm Thành, là tương lai của chúng ta, đều là người một nhà, mọi người thoải mái thưởng thức rượu ngon, món ngon trước mặt đi
Tiệc rượu đã bắt đầu. Diệp Âm Trúc cũng không nói nhiều, nhưng giọng điệu của hắn tràn ngập tình cảm chân thành, lay động tâm tình của mỗi người có mặt tại đây.
Từ sau khi Diệp Âm Trúc mất tích, Cầm Thành rất lâu rồi không có Yến hội như ngày hôm nay, lúc này mọi người đã thật sự thả lỏng tâm tình.
Tiệc rượu vừa bắt đầu, Diệp Âm Trúc thậm chí còn quên đi Tiểu Long Nữ đi cùng hắn. Hắn cùng với Tử, Áo Lợi Duy Lạp và Diệp Hồng Nhạn trực tiếp ngồi vào một góc. Bốn người không nói gì nhiều, chỉ là không ngừng rót từng vò rượu vào trong bụng bọn họ. Hơn nữa, bọn họ đều không dùng năng lực của mình để khắc chế lực lượng của rượu, thoải mái uống. Bọn họ muốn cảm nhận sự nóng rực và mãnh liệt mà rượu mang đến.
- bọn họ đang làm gì?
Tiểu Long Nữ có chút khó hiểu nhìn bốn người Diệp Âm Trúc ở gần đó đang không ngừng uống rượu.
An Nhã đứng bên cạnh Tiểu Long Nữ, nhìn bốn tên Nam nhân không ngừng đổ rượu vào bụng, ánh mắt của nàng trở nên ôn nhu:
- bọn họ đang thổ lộ, thể hiện và cảm nhận tình nghĩa của nhau. Cứ để mặc bọn họ, đây là phương thức của Nam nhân
Buổi tiệc rượu này đến tận đêm khuya mới chấm dứt. Bất luận là thực lực cường đại như thế nào, ở tình huống không khống chế, bốn huynh đệ Diệp Âm Trúc đều ngã xuống bàn rượu.
Mỗi một gã cao tầng của Cầm Thành tham gia tiệc rượu đều cảm thấy rất thoải mái. Diệp Âm Trúc mặc dù chỉ là một người nhưng sự tồn tại của hắn là chỗ dựa của cả Cầm Thành, nhất là chỗ dựa tinh thần. Sự trở về của hắn khiến cho trong lòng mỗi người đều không còn mê man nữa.
Duy nhất có đôi chút đau khổ, sợ là chỉ có mình Địa Tinh bộ lạc. Bữa tiệc rượu hôm nay gần như đã dùng hết Mỹ tửu mà Địa Tinh bộ lạc tích trữ cả năm. Tuy nhiên, mấy vị Trưởng lão của Địa Tinh bộ lạc cũng không mang theo cái tâm trạng xót của mà uống rượu, uống rất vui vẻ, rất thoải mái.
Cầm Thành, khi Diệp Âm Trúc mở hai mắt ra, cảm giác đầu đau như muốn nứt ra. Cảm giác say rượu không bao giờ dễ chịu. Nguyên lực trong cơ thể tự vận chuyển, cảm giác đau đầu mới dần dần biến mất. Tuy nhiên, hắn rất nhanh phát hiện không đúng, bởi vì, khi hắn theo bản năng xoay người, thì bàn ta0y đè phải một vật rất mềm mại và co dãn.
Trợn trừng mắt, Diệp Âm Trúc lập tức nhảy dựng lên. Giật mình nhìn trên giường mình đang nằm, đang ngủ bên cạnh hắn có thêm một người nữa.
Thân hình hoàn mỹ, mái tóc dài đen nhánh, đôi môi đỏ mọng, đôi mắt vừa mới mở và khuôn mặt lạnh nhạt, không phải là Tiểu Long Nữ thì là ai chứ?
- nàng, nàng sao lại ngủ cùng một chỗ với ta. Lại còn không mặc quần áo nữa chứ?
Nghĩ đến cảm giác ở tay lúc trước, hắn lập tức hiểu ngay ra vừa rồi mình sờ phải đâu. Diệp Âm Trúc vô ý thức sờ sờ lên trên người mình. May là Thần Nguyên Ma pháp bào vẫn còn đang mặc, hắn lúc này mới thở dài một hơi.
Tiểu Long Nữ nhìn hắn, khẽ nói:
- Lúc ở Sinh Mệnh Thủy Tuyền, ngươi không phải ngày nào cũng ngủ cùng một chỗ với ta sao?
- Ta…
Diệp Âm Trúc ngẩn người nhìn Tiểu Long Nữ, trong lúc này hắn không biết nói gì.
- Vậy, nàng sao lại không mặc quần áo?
- Lúc ở Sinh Mệnh Thủy Tuyền, ta có mặc quần áo sao?
- Nhưng mà, Thế giới bên ngoài không như Sinh Mệnh Thủy Tuyền. mặc dù chúng ta là Bằng hữu, nhưng như thế này rất dễ làm người khác hiểu lầm. Chúng ta không thể nào ngủ cùng nhau, hơn nữa mỗi khi nàng ngủ tốt nhất nên mặc quần áo. Nam nữ thụ thụ bất thân
Diệp Âm Trúc dùng hết lời để giải thích. Hắn bây giờ hiểu rõ lúc đầu khi An Nhã mới gặp mình, cũng chính là có cảm giác như vậy.
Tiểu Long Nữ nhìn Diệp Âm Trúc, Kim quang lóe lên, Quần áo kim sắc do năng lượng ngưng tụ thành lại xuất hiện trên người nàng, bao lấy thân thể nàng ở bên trong.
Đứng dậy, nàng lạnh nhạt nhìn Diệp Âm Trúc một cái:
- Ngày hôm qua ta có hỏi mấy người kia: Ta nên ngủ ở đâu, bọn họ nói cho ta biết ngủ ở đây
Diệp Âm Trúc lập tức ngẩn người. hắn lập tức nghĩ đến. Người mà Tiểu Long Nữ hỏi, nhất định là Đông Long Bát tông. Không biết chừng lại là Ông nội, Bà nội của mình. Trời ạ, lần này đúng là nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch. Cho dù mình nói với người khác mình và Tiểu Long Nữ không có gì, nhưng một đêm đã qua, ai tin chứ.
- là ta không tốt
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
- Đợi có thời gian, ta sẽ giới thiệu nàng về Thế giới bên ngoài
Nói xong, hắn trực tiếp đi ra bên ngoài.
Hắn không dám nói tiếp với Tiểu Long Nữ. Nếu như nói, hắn không có suy nghĩ gì về điều đó với Tiểu Long Nữ là không thể nào. Dù sao, hắn cũng là một Nam nhân bình thường, đối mặt với Mỹ nữ tuyệt sắc như vậy, lại còn thường xuyên trần truồng trước mặt mình, sự kích thích và hấp dẫn quá khổng lồ.
Nhưng hắn lại không thể nào có được tình cảm đối với Tiểu Long Nữ như với Tô Lạp và Hải Dương. Thân phận của Tiểu Long Nữ quá đặc biệt. Hơn nữa, thực ra hắn mới tiếp xúc với Tiểu Long Nữ có mấy ngày mà thôi. Nếu như hắn có hứng thú đối với Tiểu Long Nữ, thì chỉ là thú vị mà thôi. Nhưng Diệp Âm Trúc dù sao cũng không phải là người chỉ hành động theo bản năng.
Đối mặt với sự dụ dỗ quá lớn, hắn chỉ có thể tận lực tránh ra, không để mình nghĩ đến Dục vọng.
Thực ra, ngay cả hắn cũng không biết, sau khi thân thể được Sinh Mệnh Thủy Tuyền cải tạo, bởi vì Sinh mệnh lực ẩn chứa trong cơ thể quá khổng lồ, nên Dục vọng của hắn cũng mạnh hơn trước. Mà Tiểu Long Nữ lại là người duy nhất có cùng Huyết mạch với hắn. Hai bên mặc dù có sự khác nhau, nhưng đều có Sinh mệnh lực khổng lồ rất dễ dàng hấp dẫn nhau giống như hai thanh nam châm khác dấu. Cho nên hắn mặc dù đạt đến cảnh giới Thất Huyền Cầm Tâm nhưng đối mặt với Tiểu Long Nữ vẫn rất nguy hiểm.
Thời tiết phương Bắc bất cứ lúc nào cũng không có cảm giác khô nóng. Hít một hơi không khí tươi mát, tình huống của Cầm Thành đã hiểu đại khái. Bây giờ cần làm chỉ còn một chuyện cuối cùng, sau đó, mình có thể trở về Pháp Lam.
Vừa nghĩ đến Pháp Lam, lòng Diệp Âm Trúc nóng lên, ở đó chẳng những có Phụ mẫu, bạn bè của hắn, còn có Thê Tử yêu dấu và đám Hài tử chưa được gặp của hắn.
Mỗi khi nghĩ đến họ, trái tim hắn nóng lên, như là muốn chắp cánh lập tức bay đến Pháp Lam vậy
- Báo
Một gã Đệ tử Đông Long Bát tông từ xa chạy nhanh tới, nhìn thấy Diệp Âm Trúc lập tức giảm tốc độ, quỳ một chân xuống trước mặt hắn.
- Cầm Đế Đại nhân, Phí Tư Thiết Lạp Thân Vương của Mễ Lan đế quốc mang hàng tới. Nghe nói người đã trở về, hy vọng có thể gặp người?
Phí Tư Thiết Lạp đến đây? Nghe thấy tên này, Diệp Âm Trúc khó thể nào không nghĩ đến Tỷ Tỷ của hắn. Hương Loan tỷ muội tốt nhất của Hải Dương – Đệ nhất mỹ nữ của Mễ Lan Ma Vũ Học Viện
Đã lâu rồi không thấy nàng, không biết bây giờ nàng như thế nào. Về tuổi, nàng lớn hơn mình một chút, hẳn là đã kết hôn rồi. không biết ai may mắn lọt vào mắt xanh của nàng.
Nghĩ đến đây, Diệp Âm Trúc cảm thấy mất mát. Thời gian ba năm trôi qua, hắn không biết đã xảy ra những chuyện gì.
- Được, ngươi đi trước dẫn đường
Diệp Âm Trúc gật đầu. Phí Tư Thiết Lạp cũng là Bằng hữu. Hắn đến, tự mình cũng nên đi gặp.
- Ồ chờ một chút, ngươi vừa rồi nói cái gì? Phí Tư Thiết Lạp Thân Vương? Hắn trở thành thân Vương từ bao giờ?
Diệp Âm Trúc nghi hoặc hỏi. Phải biết rằng, Phí Tư Thiết Lạp là Thái tử của Mễ Lan đế quốc, là người kế thừa ngôi vị Đế Vương. Như thế nào lại được phong làm Thân Vương. Mà hình như là ở trong Đại Đế quốc, chỉ có Hoàng Tử không phải Thái tử mới có thể được phong Vương.
Mà một khi phong Vương cũng có nghĩa là mất đi cơ hội trở thành Đế Vương kế nhiệm.
Tên Đệ tử Đông Long ngẩn người một chút nói:
- Cầm Đế Đại nhân, ta cũng không biết. Chỉ là nghe người khác gọi Phí Tư Thiết Lạp Điện hạ là Thân Vương, ta mới nói như vậy. Không bằng người tự hỏi hắn đi
Đệ tử Đông Long nói hiển nhiên không giả, Diệp Âm Trúc nhíu mày. Đúng lúc hắn đang chuẩn bị đi theo ra gặp Phí Tư Thiết Lạp, thì giọng nói của Tiểu Long Nữ đã từ sau lưng hắn truyền đến:
- ngươi cứ đi đi. Lúc nào chuẩn bị xong mọi thứ, muốn về Pháp Lam, ngươi trở lại tìm ta
Quay đầu nhìn thoáng qua Phủ đệ lâm thời, Diệp Âm Trúc gật đầu nói:
- Tốt
Nói xong mới đi nhanh theo tên Đệ tử Đông Long.
Rất nhanh, Diệp Âm Trúc đã đi đến giữa sân. Cửa Cầm Thành mở rộng ra, rất nhiều binh lính Mễ Lan hộ tống vật tư đang tiến vào thành.
Bởi vì địa vị của Cầm Thành trên Đại lục bây giờ càng lúc càng cao. Mặc dù vẫn không thể so sánh được với Pháp Lam. Nhưng Mễ Lan đế quốc lại là Quốc gia quan hệ mật thiết nhất với Cầm Thành. Cho nên, bọn họ không hề ngần ngại ủng hộ Cầm Thành.
Điều mà Mễ Lan đế quốc hy vọng thấy nhất, chính là có một ngày Cầm Thành vượt qua Pháp Lam. Như vậy, Mễ Lan đế quốc sẽ không cần lo lắng Lam Địch Á Tư có cơ hội.
Thì ra, khi Diệp Âm Trúc vẫn còn, Cầm Thành phát triển rất nhanh, thực lực gần bằng Pháp Lam. Nhưng Diệp Âm Trúc mất tích, làm cho địa vị của Cầm Thành ở trên Đại lục bị đe dọa nghiêm trọng. Nếu không phải sau lưng còn có Thú Nhân tộc khổng lồ ở Cực Bắc Hoang Nguyên, chỉ sợ bọn họ không thể nào là đối trọng với Pháp Lam.
Khi Phí Tư Thiết Lạp tự mình vận chuyển vật tư đến Cầm Thành, nghe thấy tin Diệp Âm Trúc đã trở về, không nhịn được rất là vui mừng và sợ hãi. Diệp Âm Trúc đã biến mất ba năm giờ rốt cuộc đã trở lại. Có hắn ở đây, cả Cầm Thành trở nên khác hẳn.
Từ xa xa, Diệp Âm Trúc đã thấy được Phí Tư Thiết Lạp đang ngồi trên lưng Kim Tinh Bạo Long Vương. So sánh với mấy năm trước, Phí Tư Thiết Lạp bây giờ đã chín chắn hơn rất nhiều. Kim giáp, Kim khôi, chiến bào màu đỏ, nhìn qua giống như một gã Thống soái, không khỏi lộ vẻ vui mừng.
- Phí Tư Thiết Lạp
Giọng nói và người gần như cùng tới, thân hình Diệp Âm Trúc lóe lên đã đi đến trước mặt Phí Tư Thiết Lạp.
Đột nhiên nhìn thấy thần tượng của mình, Phí Tư Thiết Lạp vô cùng vui mừng. Xoay người hạ xuống Kim Tinh Bạo Long Vương, một bước đi đến trước mặt Diệp Âm Trúc:
- Lão Đại, ngươi rốt cuộc đã trở về. Ba năm, ngươi thật làm chúng ta cấp bách muốn chết
Phí Tư Thiết Lạp không hề che dấu sự hưng phấn của mình, vừa đi đến trước mặt Diệp Âm Trúc đã ôm chặt lấy hắn.